Chương 4: Thế giới sắp tận thế ?!
Cuối cùng,  và Kỷ Thư mệt mỏi  bệt xuống một chiếc ghế đá cũ kỹ trong công viên.
"Vừa nãy em định  gì với  ?" Anh  vẫn  quên chuyện đó.
 do dự  , tay mân mê chiếc răng giả  tìm .
Cắn răng, nhắm mắt,  ghé sát tai  ,  nhỏ và nhanh: "Thực  thế giới sẽ  hủy diệt  ba năm nữa, em  kiếm  ba trăm tỷ trong thời gian  mới  thể ngăn chặn thế giới  hủy diệt."
Nói xong,  chờ đợi phản ứng của  .
Chắc   nghĩ  đang đùa thôi nhỉ?
Chắc   sẽ   thôi nhỉ?
Anh  sẽ nghĩ   "tăng động" quá  nhỉ?
Anh  sẽ mắng  thần kinh mất nhỉ?
Ai ngờ, tên   rưng rưng nước mắt  , nghẹn ngào : "Bảo bối, em vất vả ,    là em   gánh vác nhiều chuyện như ."
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Nói   ôm chầm lấy , lắc vai  đầy phấn khích: "Để  giúp em, chúng  hãy cùng  giải cứu thế giới c.h.ế.t tiệt !"
...
Im lặng ba giây,  đưa tay lên trán.
Mình đúng là nghĩ nhiều , tên  vẫn  qua cái tuổi "trẻ trâu" mà.
Nói ai  bệnh thì   ai nặng hơn ai .
Kỷ Thư   dậy và bắt đầu lên kế hoạch cho sứ mệnh cao cả của chúng .
"Gần đây em   thêm là đang  những việc  ? Bảo  em  liều mạng như ? Anh đau lòng c.h.ế.t mất. 
 mà bảo bối đừng lo lắng,   , , từ giờ  sẽ  tìm việc ,  nhất định sẽ cố gắng kiếm tiền, như  em sẽ bớt vất vả hơn một chút, chúng   thể..."
Nhìn bóng lưng Kỷ Thư vẫn đang thao thao bất tuyệt,   khỏi mỉm .
Cứ như thể ba trăm tỷ đó chẳng là gì đối với chúng .
Bạn hỏi tại  chúng    lý tưởng cao cả  giải cứu thế giới như ? Tại   tin  ngày tận thế?
Thôi , thật  một tháng ,  cũng nghi ngờ chuyện  lắm.
 
Chương 5: Hệ thống c.h.ế.t tiệt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-cung-ban-trai-ngoc-giai-cuu-the-gioi/chuong-4-5.html.]
Một tháng ,  đang gác chân,  thổi quạt,  ăn dưa hấu,  xem tivi, hưởng thụ cuộc sống tột bậc, nghĩ rằng cuộc sống   còn gì hạnh phúc hơn thế nữa thì một tiếng rè rè vang lên.
Cái tivi  cũ từ đời nào, lúc  đang giằng co giữa màn hình bình thường và màn hình tuyết.
Cuối cùng nó trở thành một màu đen kịt.
 cam chịu  dậy  sửa.
Vừa vỗ  tivi vài cái, định kiểm tra đường dây thì...
"Tít--tít--Phát hiện vật chủ phù hợp, đang tiến hành kết nối, ting--Kết nối thành công."
Một giọng  lạnh lùng, vô cảm vang lên.
 sợ hãi ngã dúi dụi xuống đất. Bà ngoại  ngoài , trong nhà bây giờ chỉ   .
"Xin chào vật chủ,  là hệ thống,    sẽ dốc hết sức phục vụ ngài."
: ???
Thế giới    là   ma chứ?
Ai cũng  giáo dục như  mà,   lừa  ?
"Vật chủ, tiếp theo   thông báo cho ngài một tin  và một tin , ngài   tin nào ?" Vẫn là giọng  lạnh lùng đó.
"Tin ."   chút do dự đáp.
"Được,  tiếp theo  sẽ thông báo tin ..."
 cạn lời, hỏi   gì,   chẳng  .
"...Tin  là, thế giới  sẽ nghênh đón ngày tận thế  ba năm nữa."
Cái giọng điệu  sợ trời cao đất dày  của mày là thế nào... mà   những lời  cũng  thấy ngượng mồm ?
"Vậy còn tin ?"
"Tin  là, nếu chúng  kiếm đủ ba trăm tỷ trong vòng ba năm, chúng  sẽ   tiền vốn để sửa chữa quy trình của thế giới." Giọng  vẫn đều đều  chút cảm xúc.
Ha ha,  là mày g.iế.t c.h.ế.t tao  .
Mày  xem tao ăn cái gì, ở cái gì , mày nên  tìm một tỷ phú nào đó .
Thế là, một tháng  đó,  cố gắng kiếm tiền, kiếm tiền,   kiếm tiền, cuối cùng kiếm ... 3 triệu.
   mà   nước mắt, sinh viên đại học đúng là lao động rẻ mạt mà.
 thật , trong lòng   quan tâm lắm đến việc  kiếm  tiền  , ngày tận thế  đến  .
Bởi vì,  còn  một  phận bí mật.