Anh lén nghiêng khuôn mặt của Hứa Nam Châu. Cô khá xinh , lúc đang nhíu mày, đang nghĩ gì.
Nếu cô b.a.o n.u.ô.i , cũng là thể.
--- Chương 7 ---
Nửa năm để xoay chuyển tình thế
Trước đây khinh thường những chuyện như , nhưng mấy ngày qua, đổi suy nghĩ. Kiếm tiền mới là điều quan trọng nhất.
Chỉ là Hứa Nam Châu sẽ đưa những điều kiện gì…
Cũng chuyện , cần chủ động hơn ?
Hứa Nam Châu mở cửa, : “Phòng của ở bên .”
Chu Đình Việt theo phản xạ : “Cho tắm .”
Hứa Nam Châu khó hiểu, cái gì mà "để tắm "?
Cô khoanh tay ngực: “ cho rõ, cho ở đây, vượt quá giới hạn, ?”
“…Giới hạn gì?”
“Không phòng , bất kỳ tiếp xúc cơ thể nào với , những điều đó nghĩ .”
Mặt Chu Đình Việt đỏ bừng. Anh nghĩ sai .
Sáng hôm , Chu Đình Việt dậy sớm.
Căn phòng , giường cũng thoải mái, nhưng ngủ yên.
Anh ngừng, mở cửa phòng vài nhưng Hứa Nam Châu vẫn .
Rảnh rỗi việc gì , bèn dọn dẹp căn hộ suite một lượt.
Trong phòng khách và phòng việc là những đồ vật Hứa Nam Châu vứt lung tung, sắp xếp từng món một đúng vị trí.
Đến 9 giờ rưỡi, Hứa Nam Châu cuối cùng cũng thức dậy.
Cô mở cửa phòng, thấy Chu Đình Việt đang dè dặt trong phòng khách.
“Anh dậy sớm thế?” Cô chào hỏi qua loa.
“Không sớm nữa …” Chu Đình Việt tiến lên: “Cô Hứa, hôm qua cô ký hợp đồng với , là thật ?”
“Ừ ừ.” Hứa Nam Châu trả lời qua quýt.
“Vậy bao giờ chúng ký hợp đồng?”
“Chuyện …” Hứa Nam Châu ngước trần nhà, , một cách chân thành: “ đang gấp, nhưng đừng vội. Công ty chúng vẫn đang trong quá trình chuẩn . Ngay khi thứ xong xuôi, sẽ ký hợp đồng với đầu tiên, khi đó sẽ là nhân viên cấp bậc khai quốc công thần của công ty chúng .”
Chu Đình Việt ngẩn : “Công ty, công ty vẫn thành lập ?”
Hứa Nam Châu lừa đến ngủ một đêm (chà, ngủ chung…), mà hóa chẳng gì cả, cô hổ.
Chu Đình Việt tin tưởng cô như Cố Ngạn, và cô cũng sợ thả một con ngựa ô tiềm năng.
Tối qua cô thử vài khác, nhưng thấy ánh sáng họ.
Điều đó chứng tỏ Chu Đình Việt là một đặc biệt, là hiếm , thể để vuột mất.
“ sẽ trả lương cho .” Hứa Nam Châu thẳng mắt Chu Đình Việt, cố gắng cho ánh mắt chân thành nhất thể.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“ ý đó…” Chu Đình Việt ngập ngừng: “, hiện tại …”
Hứa Nam Châu xuống ghế sofa, chỉ chiếc ghế đơn phía : “Anh , chúng chuyện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-9.html.]
Sau đối phó với của Ban Giải Tỏa, cô thấy ngày càng giống một nhà đàm phán.
Chu Đình Việt từ từ xuống, hai tay đặt đầu gối.
“Anh gặp chuyện gì ? Hôm qua tại đ.á.n.h Lưu Phú?”
Chu Đình Việt do dự một lúc, mở lời.
“Có khó khăn gì thì , thể giúp .”
“Cô giúp . Nếu cô bảo lãnh, tù .”
, Hứa Nam Châu bảo lãnh .
Cô ghét bỏ việc phạm pháp, quan tâm liệu thể kiếm nhiều tiền cho cô , cô cứ thế bỏ tiền bảo lãnh .
Cô tin tưởng đến , Chu Đình Việt nghĩ, cũng nên tin tưởng cô.
Anh thẳng dậy, : “ đây hát rong ở quán bar. một cô bạn gái… , bạn gái cũ. Cô là nhân viên phục vụ, việc cùng quán bar với .”
“Một đêm nọ, Lưu Phú đến quán bar uống rượu. Khi đang hát sân khấu, thấy giở trò sàm sỡ với bạn gái … tức giận, nên cãi với vài câu.”
“Không ngờ cứ c.h.ử.i rủa, sỉ nhục và bạn gái cũ. nhịn , lấy chai bia đập đầu , đó bồi thường 600.000 NDT.”
Hứa Nam Châu suýt sặc nước: “Cái đầu gì mà đáng giá 600.000 NDT thế?”
“Bạn gái cũ , Lưu Phú thế lực lớn. Cô sợ sẽ nhắm cô , nên cứ khuyên lấy tiền để giải quyết chuyện.”
Hứa Nam Châu hỏi: “Anh đưa tiền ?”
“Đưa .”
“Vậy tại vẫn xảy chuyện ở đồn cảnh sát?”
Đầu Chu Đình Việt cúi thấp đến gần đầu gối: “ phát hiện bạn gái cũ của và sống chung…”
Hứa Nam Châu đơ : “Anh gài bẫy tình tiền ?”
“ … nên đ.á.n.h Lưu Phú.”
Hứa Nam Châu dò hỏi: “600.000 NDT đó là tiền tiết kiệm tiền vay nợ?”
“ lấy nhiều tiền thế, chỉ là một ca sĩ nghèo thôi, đương nhiên là tiền vay nợ.”
“Hay thật.” Hứa Nam Châu ngả ghế sofa, “Chúng đúng là Liên minh Con nợ.”
Chu Đình Việt hỏi: “Cô cũng vay nợ ?”
“ trả hết .” Hứa Nam Châu : “ , cũng sẽ sớm trả hết thôi.”
Cô vẽ viễn cảnh lớn: “Chỉ cần tin tưởng . Trước khi công ty thành lập, khoản vay hàng tháng của cứ để trả.”
Đang chuyện, điện thoại Hứa Nam Châu báo tin nhắn.
Là Cố Ngạn gửi đến.
【Nam Châu, trưa nay em ăn gì? Anh mang đến cho em nhé.】
Hứa Nam Châu đang việc cần tìm , liền hỏi:
【Anh đang ở ? Có thể qua đây một chuyến .】
Cố Ngạn chụp một bức ảnh.
【Anh đang huấn luyện trong văn phòng Hai, ròng.jpg】
Trong ảnh là một chiếc bàn việc cực lớn, bên nhiều tập tài liệu. Phía bàn là một đàn ông mặc vest, chỉ chụp nửa , thấy mặt.