Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:49:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cậu tắt đèn thì độ sáng khu vực phía chúng cũng đủ! Mau bật lên !”

Trịnh Hoán dù kiểu gì, họ vẫn vây quanh la ó ngừng.

Trịnh Hoán tranh thủ Hứa Nam Châu. Cô bất động, nhíu mày chăm chú các phụ tùng mặt đất, đang nghĩ gì.

Một đàn ông tóc thưa nhận thấy ánh mắt của Trịnh Hoán, cũng sang, chỉ Hứa Nam Châu hỏi: “Cô là ai? Sao đeo thẻ công tác? Đây là chuyện cơ mật, hiểu ? Bảo cô rời !”

Trịnh Hoán kiên nhẫn đáp: “Vương công, đây là chuyên gia mời đến, thể giúp .”

“Nói bậy!” Vương công quát: “Có chuyên gia nào việc kiểu ? Chỉ thôi ? Còn bắt chiều theo cô ? Cậu đang lỡ việc đấy!”

Bên cạnh, một đàn ông trung niên khác cũng : “Tiểu Trịnh , bình thường việc đáng tin cậy, hôm nay gây chuyện như thế? Đưa bộ đàm cho , chuyện để điều phối.”

Trịnh Hoán nắm chặt bộ đàm, gì cũng đưa cho ông , ánh mắt dán chặt Hứa Nam Châu.

Hứa Nam Châu cuối cùng đầu , khẽ lắc đầu.

Trịnh Hoán bộ đàm: “Bật đèn.”

Đèn soạt một tiếng sáng lên, thở phào nhẹ nhõm. Vương công với đàn ông trung niên : “Trương cục, ông xem chừng của ông , đừng để hỏng việc nữa!”

Trương cục liên tục , trừng mắt với Trịnh Hoán một cái, đó cùng Vương công trở về chỗ cũ.

Hứa Nam Châu bước tới, với Trịnh Hoán: “Hai đống đều , bây giờ tắt cái đèn .”

Cô chỉ về phía đối diện.

Trịnh Hoán chút do dự. Về lý trí, cũng cảm thấy việc vấn đề. Sao thể vì một câu của một phụ nữ xa lạ mà biến chuyện lớn như thế thành trò đùa ?

về mặt cảm tính…

Khoan , và Hứa Nam Châu lấy cảm tính?

Thế nhưng, khí chất tự tin, quả quyết của Hứa Nam Châu, cùng với đôi mắt của cô, từng thấy đôi mắt nào và cuốn hút đến .

Đôi mắt đó dường như đang : “Hãy tin , sẽ thất vọng.”

Trịnh Hoán nhanh chóng tự tìm cho một lý do: thời gian còn nhiều, phương pháp ban đầu hiệu quả, chi bằng đ.á.n.h cược một phen.

“Cô chạy qua đó , sẽ bảo họ tắt đèn.”

Hứa Nam Châu cởi giày cao gót , mặc kệ đất bẩn , cô chạy đến phía đối diện, đó gật đầu với Trịnh Hoán.

“Pặc!” Đèn tắt.

“Chuyện gì nữa ? Không đang hại ?”

“Trịnh Hoán! Cậu cần công việc nữa ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-86.html.]

“Nếu lỡ việc, Trịnh Hoán chịu trách nhiệm đấy!”

Trịnh Hoán vui: “ chỉ tắt đèn năm phút thôi, chịu bộ trách nhiệm?”

Trương cục thở hổn hển chạy đến: “Đưa bộ đàm cho !”

Trịnh Hoán khẩn khoản: “Trương cục, ông tin !”

Trương cục gật đầu: “Được, cũng lý lẽ. Cậu , tại tắt đèn.”

Trịnh Hoán : “ khó khăn lắm mới mời chuyên gia tới, cô tắt đèn năm phút mới rõ, nếu ánh sáng quá chói.”

Trương cục hất cằm về phía Hứa Nam Châu: “Đây là chuyên gia mời ? Trẻ tuổi thế , giống chuyên gia khảo cổ ? Cậu đừng đùa nữa. Cậu xem mấy vị chuyên gia bên trông thế nào, mặc quần áo gì, xem, mà tự tin ?”

Trịnh Hoán : “Tin thì cũng chỉ là việc của mười mấy phút nữa thôi. Bao nhiêu ngày đều lãng phí , tại cho cô một cơ hội chứ?”

Trương cục ngắt lời : “Nói gì thế? Đó là lãng phí ? Mọi ở đây đều đang nỗ lực ? Cậu thể vì thấy kết quả mà phủ nhận công sức của khác.”

--- Chương 64: Sâu Không Thấy Đáy ---

Trịnh Hoán kéo Trương cục lưng với Vương công, nhỏ: “, đúng, Vương công và họ cố gắng suốt ba ngày , tìm thứ khả nghi nào ! Cứ tiếp tục như chẳng là bế tắc ?”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Vương công vẫn đang gọi bật đèn, Trương cục do dự một lát, : “Thôi . Nếu cô tìm , bản kiểm điểm, chuyện khiếu nại là chắc chắn đấy.”

Trịnh Hoán cầu tài: “Không thành vấn đề, mười bản cũng … Trương cục, phiền ông ngăn Vương công bên , đừng để họ ầm lên nữa.”

Trương cục cũng hết cách, đành coi như còn nước còn tát.

Ông khó với Vương công, bảo họ nghỉ ngơi một lát. Vương công cũng hiểu chuyện gì.

Ông gọi : “Tất cả dừng tay một chút . Quay cuồng mấy ngày liền cũng nên nghỉ ngơi . Chúng cùng xem cô gái trẻ đó cách nào .”

Một chiếc đèn pha chiếu sáng hai khu vực. Hứa Nam Châu thẳng dậy. Khu vực bất kỳ ánh sáng nào xuyên .

Vẫn còn tám khu vực nữa.

hiệu cho Trịnh Hoán, Trịnh Hoán liền bật đèn lên.

“Trịnh cảnh sát, Đầu Phật ở đây, chúng đến khu vực giữa để xem. Vẫn nhờ tắt đèn.”

“Được!” Trịnh Hoán đồng ý ngay lập tức, cùng Dịch Giản theo Hứa Nam Châu đến vị trí, tắt đèn.

Hứa Nam Châu tập trung cao độ, nheo mắt quét một lượt phạm vi rộng. Không ánh sáng. Cô sợ bỏ sót nên kỹ từng chút một.

Việc còn khó hơn nhiều so với việc cô xem tài liệu một vật phẩm đơn lẻ. Mới là khu vực thứ sáu thôi mà cô bắt đầu cảm thấy đuối sức.

May mắn là mỗi cạn kiệt năng lượng, khả năng của cô đều sự tăng cường, nên hiện tại vẫn thể ứng phó .

Thấy vẻ mặt Hứa Nam Châu ngưng trọng, Trịnh Hoán hỏi: “Khu vực vẫn ?”

Hứa Nam Châu lắc đầu: “Nhìn tiếp về phía .”

Loading...