Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:49:00
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dịch Giản tận tâm pha chế nước chấm cho Hứa Nam Châu, đưa cho cô: "Món lẩu thịt dê nhúng , bảy phần là nhờ thịt, ba phần là nhờ nước chấm. Muốn quán ngon , chỉ cần nếm thử nước chấm của họ là ngay."

Thịt thái , vân thịt rõ ràng. Hứa Nam Châu gắp một lát, nhúng nồi bảy, tám giây, đổi màu là vớt ngay, cuộn với tương vừng. Lúc thịt còn quá nóng, Hứa Nam Châu cho cả miếng miệng.

Thịt dê tươi mềm tan chảy trong miệng, hề mùi tanh, hương thịt đậm đà và nước chấm phong phú kích thích vị giác cô ngay lậpức.

Cô nhắm mắt tận hưởng.

Dịch Giản hỏi: "Tuyệt vời chứ?"

"Ngon thật."

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Dịch Giản : "Tuy bảo Kinh Thành là sa mạc ẩm thực, nhưng cũng nhiều món đặc sắc. Em ở đây lâu chút, sẽ dẫn em ăn khắp nơi, thua kém gì nhà hàng Black Pearl ."

Hứa Nam Châu đặt đũa xuống, đưa chiếc hộp cho : "Lần . tìm chuyện nhờ giúp. Cậu xem cách nào sạch vết bẩn phía chiếc trâm cài ."

Trên đường , Dịch Giản chỉ xem qua loa nên để ý mặt của chiếc trâm bẩn. Anh đổi găng tay, dùng chiếc đèn pin nhỏ mang theo soi kỹ, khó khăn : "Hơi phức tạp, chỉ dầu mỡ mà còn một lớp oxy hóa, cần dụng cụ chuyên dụng, xử lý cẩn thận."

Anh ngẩng đầu hỏi Hứa Nam Châu: "Chiếc trâm cài rốt cuộc giá bao nhiêu?"

"Năm mươi tám nghìn."

"Được ," Dịch Giản : "Anh sẽ nhờ xử lý giúp em. Nhà chuyên công việc phục chế."

"Nói thật, em mua cái vì thích hoài niệm ? Bây giờ các cô gái khá thích mấy đồ phong cách Rococo mà." Dịch Giản lấy điện thoại bấm , tiện thể hỏi Hứa Nam Châu một câu.

"Dịch Giản, món đồ chắc chắn chỉ giá đó, nhưng chắc chắn. Phải đợi giúp sạch vết bẩn mới rõ ."

Dịch Giản nhướng mày, định trả lời thì điện thoại kết nối. Anh máy: "Dì Vương, chú Hồng nhà ? Nhờ chú đợi con một lát, lát nữa con mang một món đồ về nhờ chú sạch."

Anh với Hứa Nam Châu: "Xong đấy. Lát nữa chúng về nhà , lẽ tối nay sẽ kết quả."

Hứa Nam Châu chút nóng lòng khám phá bí ẩn, nên ăn nhanh, suýt nữa thì bỏng lưỡi.

Uống vài ngụm nước mơ lạnh để hạ nhiệt, cảm giác mát lạnh sảng khoái, vô cùng dễ chịu.

Dịch Giản ăn ở cửa hàng , nên giờ đói lắm, ăn ít, chủ yếu là kể cho Hứa Nam Châu những chuyện vui thời thơ ấu của .

Giọng , phát âm rõ ràng, âm điệu Bắc Kinh quá nặng, kể chuyện chậm rãi cuốn hút, cũng là một sự hưởng thụ.

Hứa Nam Châu chăm chú , tập trung ăn, hiếm khi xen lời.

Dịch Giản Hứa Nam Châu ăn, thỉnh thoảng ăn thêm chút ít, bất giác cũng thấy no bụng.

Cả một bàn đầy thịt cuối cùng cũng hết sạch.

Hai vịn tường, Hứa Nam Châu quên đóng gói thêm một ly nước mơ mang . Hai vội vã trở về nhà Dịch Giản.

Gia đình Dịch Giản là Kinh Thành lâu đời, nhà ở ngay gần đó, dù kẹt xe mất nửa tiếng cũng đến nơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-83.html.]

Một khu Tứ Hợp Viện (nhà tứ hợp) đồ sộ cho thấy địa vị ngày xưa của gia đình , dù hiện tại sa sút thì họ vẫn còn kha khá gia tài.

Bố và kế của Dịch Giản nhà, theo lời thì họ đang du lịch Tây Bắc.

Người trong ngành, Tây Bắc, là du lịch thì độ tin cậy cao lắm, nhưng đều ngầm hiểu mà .

Trời tối, Dịch Giản đưa chiếc trâm cài cho một đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn: "Chú Hồng, là cái , chú xem thể giúp con sạch ạ."

Chú Hồng kỹ: "Được chứ, chỉ tốn công một chút."

Ông ngẩng đầu Hứa Nam Châu, với Dịch Giản: "Thiếu gia dẫn cô Hứa dạo một vòng? Cho nửa tiếng là ."

Dịch Giản đáp: "Vâng, bọn cháu đợi chú."

Chú Hồng nháy mắt với Dịch Giản: "Đến thư phòng của !"

Dịch Giản dở dở : "Chú cứ việc , đừng lo lắng quá."

Nói dẫn Hứa Nam Châu phòng khách.

Hứa Nam Châu tò mò hỏi: "Trong thư phòng của ?"

Dịch Giản trả lời: "Một vài món sưu tầm riêng của , em hứng thú ?"

Trời tối , Hứa Nam Châu cảm thấy thư phòng của tiện. Quan trọng hơn, chỉ thể nhặt đồ hời, cô cũng chẳng mấy hứng thú.

" hứng thú với nhà hơn, lớn đến thế từng Tứ Hợp Viện bao giờ!"

"Vậy dẫn em xem khắp nơi, giới thiệu cho em , nhưng e là nửa tiếng đủ ."

Anh hề quá.

Nhà của Dịch Giản trong vành đai Hai của thành phố, là cơ ngơi do tổ tiên để , tổng cộng hơn bốn nghìn mét vuông, ba sân trong, còn thêm một sân phụ ở phía Đông. Sau khi cải tạo , nó còn giống như Tứ Hợp Viện trong tưởng tượng của Hứa Nam Châu nữa.

Mỗi căn phòng, thậm chí mỗi viên gạch trong nhà đều tên gọi và quy tắc riêng. Nào là phòng phía , nào là Cổng rủ hoa, nào là các chi tiết điêu khắc, Hứa Nam Châu ngẩn , cứ như thể tham quan một khu di tích .

Khi chú Hồng gọi điện báo chiếc trâm cài sạch, họ dạo đến sân phụ phía Đông của sân trong thứ hai.

Dịch Giản tôn trọng ý kiến của Hứa Nam Châu: "Chúng dạo tiếp, về xem trâm cài?"

Hứa Nam Châu dứt khoát : "Quay về!"

--- Chương 62 ---

Nhân vật lợi hại

Chú Hồng đang trong phòng khách uống , chiếc trâm cài xử lý sạch sẽ đặt gọn gàng trong hộp nhỏ bàn.

"Chú Hồng, thế nào ạ?" Dịch Giản hỏi.

Loading...