Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:48:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông chủ cúi đầu suy nghĩ một lát, : "Thế , cô là khách đầu đến tiệm , mà hôm nay cũng mở hàng, coi như kết bạn với cô. kiếm lời của cô , hai trăm nghìn tệ, cô mang về!"

Hứa Nam Châu chỉ nhãn dán đáy hộp: " ghi là tám mươi nghìn tệ mà..."

Ông chủ ngạc nhiên, lật hộp , quả nhiên thấy nhãn giá.

Hừm...

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Ông chủ gượng gạo: "Cái thì khó xử , đây là hàng mới về, nhớ ông chủ dặn bán một trăm nghìn cơ. Hay cô đợi chút? gọi điện hỏi xem?"

Hứa Nam Châu lười xem ông diễn kịch, : "Ông chủ, mua thật lòng, chúng đừng vòng vo nữa. Ba mươi nghìn, ông bán ?"

Ông chủ xua tay lia lịa: "Không bán, bán! Sao cô trả giá kiểu đó? Chặt thẳng một nửa luôn!"

Hứa Nam Châu : " món đồ dở quá, đá đó cũng chẳng là chất liệu gì, thấy nó chẳng đáng tám mươi nghìn !"

Ông chủ tức giận: "Đây là kim cương! Kim cương đấy! Có giấy chứng nhận hẳn hoi! Cô trung tâm thương mại mua một viên kim cương cũng vài chục nghìn chứ gì? Với dở chứ? với cô mà? Chế tác dở là do điều kiện lịch sử quyết định! Nếu cô thích hàng , máy móc đ.á.n.h bóng trơn tru thì phố đá quý bên cạnh , cô ?"

Vừa xong, ông định giật chiếc trâm cài từ tay Hứa Nam Châu.

Hứa Nam Châu vội vàng : "Vậy ông bao nhiêu là hợp lý !"

"Tám mươi nghìn! Không bớt một xu!"

"Năm mươi tám nghìn, ông thấy ?"

Tâm trạng ông chủ đột nhiên bình , suy nghĩ hai giây, giả vờ thở dài : "Haiz, thấy cô cũng thật lòng thích chiếc trâm cài , nó coi như tìm hữu duyên . Vậy nhượng cho cô."

Hứa Nam Châu ông đóng gói chiếc trâm cài hộp, đó quét mã thanh toán.

Vừa bước đến cửa, Hứa Nam Châu : "Ông chủ, chiếc trâm cài ..."

Ông chủ giật , buột miệng : "Tiệm chuyện trả hàng vô điều kiện nhé! Đã mua là xong!"

Hứa Nam Châu thấy cạn lời, ông rốt cuộc là chột đến mức nào !

"Không , chỉ hỏi, chiếc trâm cài phía chút vết bẩn, thể sạch ạ?"

Ông chủ gượng gạo: " khuyên cô, đừng phí công vô ích, sạch mấy vết bẩn đó phiền phức lắm! Không đáng ."

"Vâng, ."

Xem thể sạch . Hứa Nam Châu gọi điện cho Dịch Giản, hỏi xem thể xử lý .

Cửa hàng của nhà Dịch Giản ở gần đây, hôm nay tình cờ cũng đang ở cửa hàng. Nhận điện thoại của Hứa Nam Châu, liền đón.

Anh ngạc nhiên mừng rỡ: "Nam Châu, em đến Kinh Thành với một tiếng?"

Hứa Nam Châu : "Bây giờ đang với ? Trên địa bàn của , mời khách chứ!"

Dịch Giản lớn: "Đương nhiên . Anh dẫn em ăn mấy món đậm chất địa phương nhé."

"Nói , món đậu tương lên men (Đậu trấp) thì uống đấy."

Dịch Giản càng lúc càng lớn: "Bị em đoán . Được thôi, chúng ăn lẩu thịt dê nhúng . Anh em ăn thịt dê mà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-82.html.]

Hứa Nam Châu ngạc nhiên: "Sao ăn thịt dê?"

Dịch Giản : "Còn nhớ ở Hồng Kông ? Bàn ăn hôm đó, món nào cũng gắp cho em ăn, trong đó sườn cừu, thấy em khá thích món đó."

Hứa Nam Châu: "..."

"Anh còn nhớ, vẻ như em thích ăn cay nữa."

"Tại ?"

"Món ăn thông thường, em nhai năm sáu miếng là nuốt , chỉ món nào vị cay, em mới nhai lâu hơn một chút."

Hứa Nam Châu ôm mặt: "Thôi , chẳng còn bí mật nào với nữa ."

--- Chương 61 ---

Làm sạch trâm cài áo

Xe của Dịch Giản đậu ở ngã tư đường, họ bộ đó để lấy xe.

Dịch Giản hỏi: "Sao em đến đây? Định mua đồ ?"

" , chọn một món đồ để tặng ."

"Em chọn xong ?"

Hứa Nam Châu chỉ cửa hàng lúc nãy: "Chọn xong , mua ở đó."

Dịch Giản cau mày: "Sao em chạy nhà đó? Em mua cái gì? Cho xem."

Hứa Nam Châu lấy chiếc hộp nhỏ đưa cho : "Cửa hàng đó vấn đề gì ?"

"Đó là tiệm của nhà họ Khương, lừa đảo lắm, nhưng em cũng đừng lo, nếu họ lừa em, giúp em đòi công bằng."

Anh chợt nghĩ , đây là Hứa Nam Châu mà, ánh mắt cô sắc bén như thế, ai mà lừa cô chứ?

Mở hộp , lông mày Dịch Giản càng nhíu chặt hơn: "Đây là cái gì?"

" cũng rõ, ông chủ bảo là đồ cổ nước ngoài."

Dịch Giản nghi hoặc: "Không lẽ lúc em cũng nhầm ?"

Hứa Nam Châu kéo : "Thôi nào, đói , ăn cái gì ."

Dịch Giản đưa cô đến một quán lẩu đồng trong ngõ hẻm.

Cũng thật trùng hợp, nào mời Hứa Nam Châu ăn cơm cũng chọn quán nhỏ, thấy ngại.

"Không tiết kiệm nhé, quán là quán lâu đời , nổi tiếng gần xa, bản địa dẫn đường thì em tìm thấy ."

Quan trọng nhất là điều hòa mát lạnh.

"Cái thời tiết ăn thịt dê, bật điều hòa 20 độ, ăn thịt dê nóng hổi, uống một ly nước mơ lạnh, đó chính là niềm vui lớn nhất của mùa hè ở đây."

Dịch Giản kéo ghế cho Hứa Nam Châu, xuống đối diện, thạo việc gọi món.

"Thịt dê tươi sống, thịt dê tẩm ướp đặc biệt, thanh dưa chuột, lá lách tươi ngon hảo hạng, gọi lẩu nước dùng trong, thêm dầu ớt chiên giòn, củ tỏi ngâm đường và tương vừng. Tạm thời gọi thế , đủ thì gọi thêm."

Loading...