Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 80

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:48:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến cửa thang máy, Cố Thiên Trác gọi cô từ phía : “Hứa tiểu thư! Xin cô đợi một chút!”

Hứa Nam Châu , thấy chạy đến cùng vài khác.

“Hứa tiểu thư, , giờ gọi cô là Hứa tổng ,” Cố Thiên Trác lắp bắp, ngập ngừng như một đứa trẻ.

Hứa Nam Châu hỏi: “Chỉ là một cách xưng hô thôi, gọi thế nào cũng . Có chuyện gì ?”

Cố Thiên Trác : “ thật ngờ, cô chỉ dùng nửa tiếng đồng hồ, loại bỏ hết những ung nhọt trong công ty! Không sót một ai!”

Một cô gái phía phụ họa: “ , Hứa tổng, cô giúp chúng giải tỏa cơn uất ức !”

“Phải! Lần bổ nhiệm mới của cô chúng tâm phục! Cô thật chuẩn!”

Hứa Nam Châu , : “Những gì thể chỉ thế, Quang Diệu tiếp theo dựa tất cả .”

Cố Thiên Trác: “Cô cứ yên tâm !”

“Thật sự cảm ơn cô nhiều! Cô ban cho Quang Diệu một sinh mệnh mới!”

“Tuyệt vời quá, chúng cần tìm việc mới nữa , huhu…”

Hai khác vẫn ngừng lời cảm ơn. Cố Thiên Trác giúp Hứa Nam Châu nhấn nút mở thang máy: “Hứa tổng, cô cứ chờ tin từ chúng nhé.”

Cửa thang máy đóng , Hứa Nam Châu thở phào nhẹ nhõm: “Mấy cái việc xã giao đúng là hành hạ mà, mới một lát thôi mà mặt sắp cứng đờ vì . Xem mấy việc cứ nên để Lục Trần Chu giải quyết thì hơn.”

Cô cảm thấy trạng thái sống lý tưởng nhất là ở trong cái tổ ấm thoải mái của , hoặc du lịch khắp thế giới, chỉ cần chờ đợi tin thắng lợi báo về là .

quán cà phê lầu đợi Lục Trần Chu.

Khi cô nhân viên phục vụ hỏi cô uống gì, Hứa Nam Châu do dự một lúc. Không nếm trải nỗi khổ của cuộc sống, cô bỗng nhiên nếm thử vị đắng của cà phê.

“Cho một ly Americano .”

Cô nhân viên đề nghị: “Cô dùng thêm một miếng bánh ngọt để trung hòa ? Vị đắng và vị ngọt kèm sẽ tuyệt vời hơn đấy!”

Hứa Nam Châu chọn một miếng Basque kem phô mai vị quả mâm xôi và hạt hồ trăn.

Cô chọn một chỗ cạnh cửa sổ, nhấp một ngụm cà phê, ngay lập tức đắng đến mức nhăn cả mũi. Cô vội vàng xúc một thìa bánh ngọt đưa miệng. Phần bánh ngọt mềm mại lập tức dịu vị đắng lưỡi, khiến bản miếng bánh cũng còn ngấy nữa, quả nhiên là kết hợp hài hòa.

thưởng thức chiều dòng qua bên ngoài, tận hưởng sự bình yên hiếm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-80.html.]

“Ting!” Tiếng tin nhắn điện thoại vang lên, Hứa Nam Châu cúi đầu , chiếc thìa ăn bánh tay suýt chút nữa rơi xuống.

[Tài khoản Ngân hàng Công Thương, đuôi 8868 của quý khách, nhận 50.000.000 NDT…]

Hứa Nam Châu đếm kỹ , tròn năm mươi triệu NDT.

Điện thoại của Cố Ngạn gọi đến, giọng điệu vui vẻ: “Châu Châu, cô đang thiếu thốn, trích một phần cổ tức của cô , cô xem đủ dùng ?”

“Quá đủ ! Vẫn là hiểu nhất, việc gì cũng đúng ý .”

Cố Ngạn đắc ý lắm: “Đương nhiên , quen cô sớm nhất mà, cô đừng cái tên họ Lục , hồ sơ học vấn ghê gớm lắm, nhưng thực mới là hiểu cô nhất!”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Hứa Nam Châu: “Ừ ừ! Biết !”

Cố Ngạn nhắc cô: “Cuối tuần đến nhà ăn cơm, đừng quên đấy. Hơn nữa, trai á, thế mà cho sắc mặt ! thấy hoảng! Cô xem, đây là điềm báo chẳng lành ?”

“Chắc là , xảy chuyện gì ?”

Cố Ngạn thao thao bất tuyệt kể lể: “ là xe của cháy, cháy kinh khủng khiếp luôn! Bây giờ đang điều tra xem giở trò . Khi tin , đến công ty . nghĩ, thế thì chuồn ngay chứ? Anh đang tâm trạng còn tự dâng lên, chẳng là ngốc ? Kết quả là còn chạy thì phát hiện , cô đoán xem ?”

“Sao cơ?” Hứa Nam Châu nhận giống như một tung hứng.

“Anh thế mà chuyện ôn hòa với ! Còn sang mua tặng một chiếc xe! Ý là đây?! Xe của cháy, nhưng tặng một chiếc? Anh hại ?”

“Yên tâm ! Anh hại thì lợi ích gì?”

Cố Ngạn mở rộng trí tưởng tượng: “Có khi nào là thừa kế công ty Yến Nam Phi của ?”

Hứa Nam Châu : “Người điều hành Phồn Tinh lớn hơn Yến Nam Phi nhiều, mắc gì lập thêm một công ty nữa để chuốc rắc rối ?”

“Cái đó thì cũng , rốt cuộc là vì ?”

“Không thể nào là chỉ đơn thuần em hòa thuận một ?”

Cố Ngạn suy nghĩ một lát: “Vậy thì… cũng nên tặng một món quà nhỉ? Cô xem nên tặng gì?”

Hứa Nam Châu từ chối: “Làm ? hiểu … À đúng , đến nhà ăn cơm thì cần mang quà gì ?”

Mẹ Cố Ngạn tặng cô một cái túi đắt tiền như , cô thể nào tay .

Cố Ngạn thờ ơ : "Cô mua ít trái cây là , mời cô ăn cơm chứ cô tự nôn nóng đến . Không cần phí công gì, hơn nữa, nhiều tiền lắm, bà để ý mấy thứ ."

Hứa Nam Châu hỏi cũng bằng , lười đôi co thêm nên cúp điện thoại, thanh toán tiền và dạo quanh trung tâm thương mại.

Loading...