Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:47:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chưa kể phí 'mua kèm' (phối hàng), nó cũng gần ba trăm nghìn NDT, quan trọng hơn, đây là mẫu bán chạy nhất, nếu tự cô mua thì trả thêm tiền cũng chắc lấy .

Cố Ngạn nhét nó tay cô: “Tặng thì cứ cầm lấy , tớ thích đó.”

Hứa Nam Châu hỏi: “Cậu chắc chắn là tặng cho tớ, chứ cho mấy cô bạn gái của chứ?”

“Bớt , tớ quản mấy chuyện đó , bà đích danh tặng cho , là tấm lòng của bà, cứ yên tâm nhận !”

Hứa Nam Châu vẫn còn lưỡng lự, cô và Cố Ngạn từng gặp mặt, dù thế nào cũng tiện nhận món quà đắt tiền như .

Cố Ngạn thuyết phục: “Đối với tớ mà , việc tớ ngoan ngoãn theo gây chuyện là tiết kiệm cho bà mấy chục cái Kelly !”

Hứa Nam Châu nhịn bật .

“À, tớ còn mời cuối tuần rảnh rỗi đến nhà tớ ăn một bữa cơm mật.”

Hứa Nam Châu gật đầu đồng ý: “Được thôi, tớ cũng nên cảm ơn bà trực tiếp.”

Cô mân mê chiếc túi rời.

Việc phối hàng của túi xách nhà H rắc rối, đặc biệt với từng mua túi của hãng như cô, đầu phối hàng cũng chắc lấy chiếc túi ưng ý.

Hơn nữa, cô luôn nghĩ thương hiệu H cứng nhắc và già dặn, hợp với khí chất và tuổi tác của , nên cô cũng chú ý nhiều đến nhãn hiệu .

Không ngờ chiếc túi Cố Ngạn tặng vô cùng , thắt thêm một chiếc khăn lụa màu sắc tươi tắn, treo thêm một chiếc móc khóa dễ thương, thể phối với bất kỳ kiểu quần áo nào.

Cố Ngạn ngờ Hứa Nam Châu thích chiếc túi đến : “Không nha, đây hình như chẳng hứng thú gì với mấy thứ mà.”

“Chẳng đây tớ nghèo ? Cô gái nào mà chẳng thích túi xách?”

Cố Ngạn gì, cúi đầu gửi tin nhắn cho :

【Mẹ, giúp con kiếm thêm vài cái mini kelly màu khác, nhất là đủ hết các màu luôn ạ.】

Hứa Nam Châu xách túi ngoài: “ , hôm nay việc gì nữa đúng ? Đi với tớ đến khách sạn V-Hotel một chuyến.”

“Ấy!” Cố Ngạn đáp một tiếng, cũng chẳng hỏi cô gì, cứ thế ngơ ngác theo Hứa Nam Châu.

Hứa Nam Châu về phía khách sạn cúi đầu thao tác điện thoại, cho đến khi lên thang máy khách sạn, cô vẫn xong.

Vào đến phòng, Hứa Nam Châu bảo Cố Ngạn đợi ở phòng khách, phòng tắm, một lúc , tiếng nước chảy vang lên.

Lúc Cố Ngạn mới cảm thấy gì đó : “Châu Châu, định ?”

Cửa phòng gõ, Hứa Nam Châu gọi lớn: “Cố Ngạn mở cửa!”

Ngoài cửa là quản gia khách sạn, tay cầm hai túi đồ ăn mang .

“Cố , đây là đồ ăn mà cô Hứa đặt.”

Cố Ngạn mang , đặt lên bàn ăn, vẫn hiểu chuyện gì đang xảy , còn kịp mở miệng hỏi thì gõ cửa, vẫn là quản gia: “Cố , đây là đồ ăn mang của cô Hứa...”

“Ồ...” Cố Ngạn nhận lấy, đóng cửa mở : “Này, nhé, lát nữa còn đồ ăn mang thì gộp mang lên một thể ? chạy tới chạy lui cũng mệt lắm chứ bộ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-68.html.]

Quản gia trong lòng khổ sở, cũng tổng cộng bao nhiêu suất ăn , chẳng lẽ cứ đợi mãi , lỡ cô Hứa đang cần ăn gấp thì ?

Cố Ngạn đóng sầm cửa .

Hứa Nam Châu tắm xong, sấy khô tóc, bộ đồ ngủ thoải mái nhất, phòng khách.

“Nhanh thế? Đồ ăn giao tới hết ?”

Cố Ngạn hỏi: “Cậu tổng cộng đặt bao nhiêu phần đồ ăn ?”

Hứa Nam Châu mở điện thoại đếm, : “Tổng cộng tám phần.”

Đã giao đến ba phần .

Cố Ngạn gọi điện cho lễ tân, bảo họ gom đủ năm phần còn mang lên cùng lúc.

“Cậu ? Sao đột nhiên gọi nhiều đồ ăn thế? Hai chúng ăn hết , khách đến ?”

“Không .”

Hứa Nam Châu thể giải thích nhiều cho , cô tùy tiện bịa đại một câu, đó lấy một chiếc hộp, đặt lên bàn nhưng mở.

“Cái gì đó?” Trong đầu Cố Ngạn quá nhiều câu hỏi, nên bắt đầu từ .

“Đừng vội, đợi tớ ăn xong sẽ .”

Đồ ăn cuối cùng cũng giao đủ, Cố Ngạn lượt mở bao bì và đặt lên bàn ăn.

Có thịt nướng xiên, sushi, bún ốc Lỗ Cối, bánh bao nước, sữa... mỗi món đều chỉ một phần.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Hứa Nam Châu lấy đũa bắt đầu ăn.

Cố Ngạn hỏi: “Tất cả chỗ ăn một ?”

“Ưm...” Miệng Hứa Nam Châu đầy thức ăn, nhai một lúc nuốt xuống mới : “Tớ gọi phần của , lát nữa tự tìm đồ ăn .”

Cố Ngạn bĩu môi, quăng đôi đũa dùng một xuống bàn: “Thì gọi tớ đến chỉ để xem ăn thôi ???”

“Cậu đừng vội, tớ còn một việc vô cùng quan trọng nhờ .”

“Thôi , vì nên tớ sẽ đợi.”

Hứa Nam Châu ăn no, ợ một tiếng, sang sofa, mở chiếc hộp .

Sự tò mò của Cố Ngạn lúc đạt đến đỉnh điểm.

Thái độ kỳ lạ của Hứa Nam Châu, một chiếc hộp từng thấy, rón rén bước tới, xuống bên cạnh Hứa Nam Châu.

Trong hộp đầy ắp tài liệu.

“Xì, tớ còn tưởng là cái gì chứ.” Cố Ngạn lập tức mất hết hứng thú.

Trong hộp là các phương án kế hoạch mà Lục Trần Chu giúp cô thu thập trong mấy ngày qua.

Loading...