Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:47:15
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Châu Châu , công ty thứ đều lắm, em đừng lo lắng, chơi vui vẻ là quan trọng nhất! À đúng , khi nào em về thế? Tốt , lúc đó sẽ đón em!”

Cố Ngạn cúp điện thoại, vui vẻ : “Châu Châu ngày mai cô sẽ về !”

Cố Tự thấy dáng vẻ đáng tiền của em trai , dậy ngoài: “Hai cứ chuyện , ngoài dạo.”

Thẩm Từ An với Cố Ngạn: “Nếu tiện, con mời cô cuối tuần đến nhà ăn bữa cơm nhé? Mẹ cũng quen với cô .”

“Cái đó xem ý cô , con thể ép .”

“Đương nhiên , con hỏi cô , báo cho , để chuẩn .”

“Vậy cứ chờ cô về ạ.”

Cố Tự từ văn phòng Cố Ngạn đến cổng công ty, đường cứ thấy nhân viên nhắc đến Hứa Nam Châu.

“Kế hoạch ?”

“Chờ Tổng giám đốc Hứa về quyết định .”

“Thông báo của Chu Đình Việt chốt ?”

“Anh Chu Tổng giám đốc Hứa định đoạt.”

“Tiệc mừng công Tổng giám đốc Cố thể đưa quyết định mà? Sao bây giờ vẫn còn hoãn ?”

“Tổng giám đốc Cố Tổng giám đốc Hứa thích hoa gì, rượu gì, ca sĩ nào...”

“Vậy Tổng giám đốc Hứa khi nào về? Mọi việc đều thể tiến hành .”

“Không nữa, Tổng giám đốc Cố cũng cho phép chúng gọi điện cho cô .”

“Vậy bây giờ chúng gì?”

“Cứ chờ thôi.”

Trong lòng Cố Tự khâm phục Hứa Nam Châu, tuổi còn trẻ mà chỉ dùng vài ngày trở thành trụ cột của một đội ngũ lớn như .

Chương 49: Thành công ngẫu nhiên

Triệu Mẫn Hoa một bàn đầy ắp các món ăn, còn thịnh soạn hơn cả hôm họ hàng đến.

Hứa Nam Châu ăn liền hai bát cơm lớn.

Vì hôm về Hải Thành, khi dọn dẹp bát đĩa xong, bố Hứa kịp nghỉ ngơi, lập tức bắt tay chuẩn những thứ khác cho Hứa Nam Châu mang về.

“Mang theo một thùng đào vàng, lấy thêm một giỏ dâu tây rừng. Con thích ăn đầu sư tử, sẵn đông lạnh một đêm, lúc nào con ăn thì hấp ... Mang theo cả một con gà nữa...”

Hứa Nam Châu vội vàng từ chối: “Mẹ ơi, con bận rộn cũng thời gian hâm nóng mấy thứ ạ. Với một con ăn hết nhiều trái cây như , để lâu sẽ hỏng mất.”

“Ồ, , thế để nấu đào vàng thành mứt hộp cho con nhé?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-66.html.]

Hứa Nam Châu thở dài: “Thật sự cần ạ! Bố cứ nghỉ ngơi , chúng chuyện thôi.”

“Vậy... cũng .” Triệu Mẫn Hoa đặt đồ xuống, ba chen chúc trong một căn phòng, chuyện phiếm, buôn dưa lê.

Sáng hôm , Hứa Nam Châu lên đường trở về Hải Thành. Hứa Chí Viễn và Triệu Mẫn Hoa tiễn cô lên xe, về đến nhà mới sực nhớ hôm qua tờ vé mở thưởng.

Ông vội vàng mở điện thoại, xem từng con một, quả nhiên trúng.

Hứa Chí Viễn thở dài thườn thượt, vô cùng thất vọng, lát tự an ủi: “Không , chuyện trong dự đoán thôi.”

Triệu Mẫn Hoa vui vẻ: “Lần xem ông còn dám mua vé nữa , ôi, đúng , còn trừ tiền tiêu vặt của ông nữa chứ.”

“Khoan !” Nhắc đến tiền, Hứa Chí Viễn nhớ : “ còn một tờ vé cào nữa mà? Tờ đó cào!”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Ông cứ cào ! Cùng lắm là trúng năm đồng.” Triệu Mẫn Hoa quá hiểu ông chồng .

Hứa Chí Viễn tìm kiếm một lúc lâu mới thấy tấm thẻ nhỏ đó, tùy tiện lấy một cái nắp chai, từ từ cào .

“... Mẫn Hoa , bà qua đây xem giúp với... Có là trúng thưởng ?”

Triệu Mẫn Hoa đầu : “ thấy ông tỉnh ngủ thì đúng hơn.”

“Thật mà!” Hứa Chí Viễn sải bước đến bên cạnh bà, dí tờ vé cào mặt Triệu Mẫn Hoa: “Bà xem! Có trúng thưởng ? Bà mau xem !”

“Ông ? Dí sát mặt thế thì xem cái gì?” Triệu Mẫn Hoa ông phiền đến mức giật lấy tờ vé cào, xem mỉa mai: “Ông trúng thưởng bao giờ ... Cái gì? Trúng một vạn đồng (10.000 NDT)?”

Hứa Chí Viễn lớn tiếng: “ ? ? sai đúng ? đây Hứa lão gia cũng chút khí vận phù hộ đấy!”

là thật...”

Hứa Chí Viễn đắc chí: “Bà còn nhớ vụ cá cược chứ? Sau mỗi ngày bà cho thêm năm đồng! cũng dùng nó để mua gì khác, cứ mua cái vé cào , chúng thừa thắng xông lên!”

“Được chứ!” Triệu Mẫn Hoa đập tờ vé cào mặt ông: “Nếu nhờ Châu Châu, ông trúng ? Ông bớt tiêu tiền ! Ngay cả khi con gái mua nhà cho chúng , nhưng tiền sửa chữa thì ? Chẳng lẽ bắt Châu Châu bỏ tiền nữa?”

Hứa Chí Viễn cảm thấy vợ đúng: “Cũng , vẫn tiết kiệm một chút.”

Hứa Nam Châu trở về Hải Thành, xe của Cố Ngạn.

Cố Ngạn hề che giấu bày tỏ nỗi nhớ nhung của đối với Hứa Nam Châu.

“Châu Châu, em thực sự chút nào!”

“Hai ngày nay công ty chuyện gì chứ?”

Cố Ngạn chút ngượng, ngoài mặt tỏ vẻ bình thường nhưng thực tế là do dồn nén tất cả những việc cần cô đưa quyết định.

“Đâu , thứ đều cả! Chỉ là vài ba chuyện cần quyết định, tớ bảo cứ từ từ, đợi về .”

Hứa Nam Châu gật đầu: “Tớ , về công ty một chuyến .”

Vừa bước công ty, Hứa Nam Châu các nhân viên vây quanh.

Mỗi đều ôm một xấp tài liệu tay, chờ Hứa Nam Châu ký. Ban đầu cô còn suy nghĩ nghiêm túc, nhưng đó việc càng ngày càng phi lý, ngay cả việc tối nay livestream dùng phông nền màu gì cũng bắt cô quyết định. Cô nổi giận, với thư ký Quan: “Phiền mời Cố Ngạn qua đây một lát.”

Loading...