Anh nhỏ giọng qua điện thoại với vẻ nhún nhường: "Chỉ vài chục nghìn thôi, sẽ trả nhanh thôi! Cậu , quen một cao nhân... Lần tuyệt đối lừa đảo! Được , 20.000 NDT cũng ."
May mắn là tiền lớn, gọi thêm vài cuộc điện thoại nữa, cuối cùng cũng gom đủ.
Anh lau mồ hôi, chuyển hết tiền cho Hứa Nam Châu, mặt mày nhăn nhó: "Lần mà lật ván cờ, mất hết mặt mũi luôn..."
Việc mượn cả 20.000 NDT, chắc chắn quá hai tiếng sẽ lan truyền khắp giới bạn bè của , thật sự vứt hết thể diện .
Hứa Nam Châu gom đủ 1.2 triệu NDT, chuyển tất cả một tài khoản, cúi xuống với Cố Ngạn: "Đừng mất mặt, căn nhà duy nhất của bố cũng thế chấp đây ."
Cố Ngạn lẩm bẩm: "Chơi lớn thế ..."
Anh do dự một lúc mở lời: "Hay cô nghĩ ? Dù đó cũng là nhà của bố cô..."
Sở dĩ Hứa Nam Châu kéo cùng, vì cô mềm lòng giúp .
Sau vài ngày tiếp xúc, cô nhận thấy Cố Ngạn là lời, chừng mực.
Quan trọng nhất là tiền, và cũng quan hệ.
Hứa Nam Châu kiên định : "Anh cứ tin là ."
Cố Ngạn thấy từ khuôn mặt cô thần thái giống hệt trai khi lăn lộn thương trường.
Cô và trai giống , dù trai giỏi giang đến mấy cũng chẳng liên quan gì đến .
Hứa Nam Châu liều, là vì !
Anh lay động, cũng kiên định gật đầu: " tin cô! Mãi mãi!"
Hai chậm trễ, tìm ngay môi giới bất động sản, hẹn gặp chủ nhà, bốn trong văn phòng môi giới trao đổi chi tiết suốt hai tiếng.
Họ gấp, nhưng chủ nhà còn gấp hơn.
Hứa Nam Châu nhân cơ hội đề nghị tiền hoa hồng môi giới do chủ nhà chịu, chủ nhà cũng đồng ý.
Ngày hôm , thủ tục sang tên đổi chủ tất.
Cầm giấy tờ nhà trong tay, Hứa Nam Châu thở phào.
Cố Ngạn hỏi: "Tiếp theo là chuẩn trang trí văn phòng ? chúng hết tiền mà, là tiếp tục chơi chứng khoán? chúng cũng còn vốn nữa!"
Giờ đây họ còn một chút vốn nào.
Hứa Nam Châu : "Không cần vội, chúng cần gì cả, chỉ cần đợi."
"Đợi?" Cố Ngạn hiểu: "Đợi gì cơ?"
"Đợi tiền đến."
Chương 5: Đã khác xưa
Hứa Nam Châu chỉ còn vài nghìn tệ, tiền phòng khách sạn cô gia hạn đó cũng hết hạn.
Ở phòng 500 tệ lúc vẻ xa xỉ.
Cô quyết định tạm thời chuyển .
Cô tìm một phòng khác với giá 200 tệ một đêm, mới chuyển đến thì điện thoại của Cố Ngạn gọi tới.
"Hứa tiểu thư, đang ở ngoài khách sạn của cô, cô xuống ?"
" chuyển nhà ."
Hứa Nam Châu cho địa chỉ mới, Cố Ngạn nhanh chóng đến nơi.
"Sao cô đổi chỗ ở?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-6.html.]
Hứa Nam Châu thở dài: "Hiện tại trong túi còn tiền, ngay cả phòng 500 tệ cũng ở nổi nữa."
"Ơ..." Nghe , Cố Ngạn cúi đầu lắp bắp.
"Sao thế?"
Cố Ngạn vẻ ngại ngùng: " còn định hỏi cô mượn chút tiền."
Thấy mắt Hứa Nam Châu tròn xoe, vội vàng giải thích: "Là thế , bảo mẫu nhà vẫn đến nấu ăn mỗi ngày, nếu tủ lạnh mà trống trơn, bà sẽ báo cho . Cô , bà chắc chắn sẽ kéo về nhà."
Hứa Nam Châu hiểu .
"Ý là, mượn tiền để mua rau củ bỏ tủ lạnh? Người giàu các tiền chợ búa đều thanh toán một ?"
"Giờ đang sống riêng với gia đình mà, lúc cứng miệng dựa gia đình, nên trai cắt khoản chi phí ăn uống của ... hết tiền ."
"Thôi ." Hứa Nam Châu lấy điện thoại chuyển tiền cho : "Cần bao nhiêu?"
"Bình thường đưa 5000..."
Hứa Nam Châu thể tin tai , ngước chằm chằm.
"Giờ thì khác xưa, đưa 2000 là , 2000 là ."
"Đây là tiền cho một tháng ?"
"Tiền cho một tuần..."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hứa Nam Châu: "... Người giàu các ăn uống đắt đỏ đến ?"
Cố Ngạn chắp hai tay : "Làm ơn , sẽ trả cô mà!"
Hứa Nam Châu chuyển tiền cho , : "Thôi , ngày mai sẽ đến nhà ăn cơm."
Cố Ngạn : "Tuyệt vời, ý kiến đấy, dù món bà Trần nấu nào cũng ăn hết... Cô cũng thể đến ở chỗ luôn! Như còn tiết kiệm tiền phòng!"
Hứa Nam Châu dứt khoát từ chối: "Không cần , ở đây khá , cảm ơn ."
Thế là mỗi ngày Cố Ngạn đều đến đón Hứa Nam Châu về nhà ăn cơm, đó đưa cô về khách sạn.
Cố Ngạn cũng là nhẫn nại, ném nhiều tiền như , sốt ruột, tin tưởng Hứa Nam Châu tuyệt đối, ngay cả một câu hỏi cũng thèm hỏi.
Áp lực của Hứa Nam Châu càng lớn hơn, ngủ cũng yên giấc.
Ngày thứ ba, tin cuối cùng cũng đến.
Người bên quận liên hệ với Hứa Nam Châu, thông báo rằng tòa nhà nhỏ tên cô sẽ giải tỏa.
Hứa Nam Châu và Cố Ngạn lập tức cùng đến tòa nhà, thương lượng với bên giải tỏa.
Hai bên kéo dài thương lượng khá lâu, cuối cùng chốt giá 8 triệu NDT.
Giá trị thực của tòa nhà còn hơn 8 triệu NDT, nhưng Hứa Nam Châu thể thương lượng thêm nữa.
Quay , lãi ròng 6.8 triệu NDT.
Cố Ngạn trong suốt quá trình há hốc mồm, trợn tròn mắt, như trời trồng, kinh ngạc thôi.
Mãi đến khi xe, mới hồn.
"Chuyện, chuyện ... kiếm hơn 6 triệu NDT ư? Tăng gấp mấy !"
"Hứa Nam Châu, cô đúng là thần của !!!"
", Cố Ngạn, đời chỉ theo cô tiền tuyến!!!"
Hứa Nam Châu vội vàng xua tay: "Thôi , bình tĩnh ."