Quả nhiên, Hứa Quyên nổi cơn tam bành ngay lập tức, bà há miệng mắng: “Ý là gì? Hả? Cả nhà ý gì? Nói cái dự án con Đình Đình nhà khó khăn lắm mới là giả ? Chẳng là ám chỉ chúng lừa tiền ? Gọi con Hứa Nam Châu đây! hỏi xem nó bằng chứng gì mà dám vu khống chúng !”
Hứa Nam Châu đảo mắt một vòng thật to, bước khỏi bếp, : “Cô hai, cháu quả thực bằng chứng.”
Sắc mặt Hứa Quyên dễ hơn một chút, bà với họ hàng: “Gia đình cả là thế đấy, nắm rõ tình hình mà cứ há miệng lung tung, đừng tin! Nếu họ bản lĩnh thì t.h.ả.m hại như ngày hôm nay chứ?!”
Hứa Nam Châu nén giận, tiếp tục : “Tuy bằng chứng, nhưng cháu nhờ bạn bè kiểm tra , tin rằng sẽ sớm câu trả lời.”
Hứa Quyên lườm cô một cái: “Ý cô là gì? Hứa Nam Châu, cô cố tình gây sự với ? Cô chẳng qua là ghen tị vì con Đình Đình nhà từ bé giỏi giang hơn cô thôi! ngại cho cô , con Đình Đình nhà sắp kết hôn ! Chồng sắp cưới của nó là một đại nhân vật, tin tức là từ chồng sắp cưới của nó mà đấy!”
Chương 43: Thật giả
Hứa Nam Châu kiên nhẫn: “Cô hai, cô đừng vội. Chuyện liên quan đến tiền bạc của , nếu dự án vấn đề gì thì là chuyện , cũng an tâm hơn.”
Cô sang những khác : “Dì ba, thím út, chú họ, tư, thấy đúng ạ?”
Mọi gật gù: “Châu Châu lý, hỏi han thêm chỉ lợi chứ hại.”
Hứa Quyên hừ lạnh một tiếng: “ là lý. các xem Hứa Nam Châu kìa, nó quen ai ? Ai nó tìm ở bừa một câu? thấy nó chính là ghen tị!”
Tống Mẫn Hoa nhịn nổi nữa, bà xắn tay áo bước , tuôn một tràng mặt Hứa Quyên: “Con Châu Châu nhà ghen tị cái gì của nhà cô? Châu Châu nhà xinh , dáng chuẩn, da trắng, gì mà ghen tị với cô chứ?”
Hứa Quyên chống nạnh: “Ghen tị con Đình Đình nhà học giỏi, công việc , sắp lấy quản lý cấp cao công ty lớn!”
Tống Mẫn Hoa giả vờ nhổ nước bọt xuống đất: “Phui! Con Châu Châu nhà công việc cũng kém! Mỗi tháng nó còn chuyển cho chúng ba vạn tệ tiền sinh hoạt đấy! Con Vương Đình nhà cô chuyển cho cô bao nhiêu?”
Hứa Quyên khẩy: “Ba vạn tệ ư! tin cô mới là ma! Hứa Nam Châu, cô việc ở ? Tên công ty là gì? Chức vụ gì? Lương tháng bao nhiêu? Có đóng bảo hiểm ? Mẹ cô ở đây khoác, cô cho xem nào.”
Hứa Nam Châu quả thực đóng bảo hiểm xã hội.
Cô mỉm : “Cô hai, công việc của cháu quan trọng, quan trọng là dự án thật thôi.”
Vừa lúc tin nhắn thoại gửi đến, cô lập tức bật loa ngoài.
Là tin nhắn từ Lục Trần Chu.
“Cô Hứa, cô lấy dự án từ ? Công ty đăng ký là công ty ma, địa chỉ dự án cũng tồn tại.”
Lục Trần Chu dừng một chút, thêm: “Cô lừa .”
Hứa Quyên nhảy dựng lên: “Nói bậy! Cô chính là thấy khác ăn !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-58.html.]
Hứa Nam Châu : “Những thông tin đều thể tra , về tự kiểm tra là .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hứa Chí Viễn vội vàng can: “Thôi thôi thôi, nữa, cơm nước xong hết , ăn cơm !”
Vừa ông kéo Hứa Quyên.
Hứa Quyên chịu, bà hất tay , đang định gì đó thì cửa chính gõ.
“Con gái đến , để nó cho !”
Hứa Chí Viễn mở cửa, quả nhiên là Vương Đình.
Vương Đình ăn mặc tinh tế, trang điểm đậm, thấy ánh mắt đều đổ dồn , cô lạ lùng hỏi: “Có chuyện gì thế? Mọi gì?”
Ánh mắt cô lướt qua, thấy Hứa Nam Châu.
Vẫn như hồi nhỏ, dù ở giữa bao nhiêu , cô vẫn là nổi bật nhất.
Hứa Nam Châu bây giờ, thậm chí còn xuất sắc hơn một năm .
Vương Đình cảm thấy khó chịu trong lòng. Hứa Nam Châu , dù gì, chỉ đó thôi cũng quá chói mắt .
Cô gượng : “Châu Châu, về ?”
Hứa Quyên tiến lên kéo cô : “Đình Đình, con đến đúng lúc lắm, con Hứa Nam Châu dự án viện dưỡng lão con đề cập là lừa tiền, con cho xem nào!”
Lại là con Hứa Nam Châu !
Cô giải thích với : “Không thể nào, dự án là thật một trăm phần trăm. Chồng sắp cưới của là quản lý cấp cao, đây là tin nội bộ, theo đầu tư chắc chắn sai.”
Cô sâu Hứa Nam Châu, : “Châu Châu ở công ty họ, sự thật? Nếu tin , cũng ép buộc, chỉ là đến lúc đó đừng dẫn giàu là .”
Hứa Quyên tiếp lời: “Không xa, xem hoa tai, vòng cổ, váy và túi xách của con Đình Đình, đều là do con rể tương lai của tặng, là hàng hiệu xa xỉ! Cái nào mà đáng giá mấy chục vạn chứ? Anh còn thèm để ý đến chút tiền lẻ trong tay mấy ?”
Mọi gượng gạo, trong lòng tin đến chín phần.
Hứa Nam Châu nhướng mày, nếu tin thì cô cũng nhiều nữa, chỉ cần cha cô mắc lừa là .
Hứa Quyên đột nhiên kêu lên: “Đình Đình! Con xem cái túi xách của Hứa Nam Châu , cùng kiểu với túi của con ?”
Hứa Nam Châu sang, từ lúc nào Hứa Quyên vòng cửa phòng cô, đang chỉ chiếc túi da cá sấu giường.