Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 373

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:18:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước sự cám dỗ của món đồ xa xỉ, cô do dự một lúc, cuối cùng lôi giấy bút khỏi túi, điện thoại liên lạc của bác sĩ lên đó.

Hứa Nam Châu cũng theo thỏa thuận, đưa chiếc túi cho cô .

Có lẽ là do lương tâm c.ắ.n rứt, hoặc là do nhận quà nên mềm lòng, cô bổ sung thêm một thông tin: “Cô Hứa, thật bác sĩ phẫu thuật cho cô khi đó là bác sĩ về hưu, chúng tạm thời mời đến, vì bác sĩ của bệnh viện lúc đó mặt…”

Hứa Nam Châu lập tức truy hỏi: “Trong quá trình phẫu thuật của , xảy tình huống đặc biệt nào ?”

Y tá Lưu cúi đầu, mím môi, hỏi: “Nếu cho cô , cô đảm bảo truy cứu trách nhiệm của ?”

Hứa Nam Châu gật đầu, đảm bảo: “ tuyệt đối truy cứu trách nhiệm của cô.”

Lúc , y tá Lưu mới quyết định kể cho cô : “Lúc đó, bác sĩ mang theo dụng cụ mở mi của riêng , thiết của bệnh viện. Trong lúc thao tác, ông vô tình rách mí mắt cô, lúc đó chảy một chút máu…”

cẩn thận quan sát phản ứng của Hứa Nam Châu.

Thấy Hứa Nam Châu nổi giận, cô mới tiếp tục: “Vì lúc đó cô đang gây tê, nên chúng đều gì.”

--- Chương 275 Tìm Thấy Bác Sĩ ---

Nói xong, y tá Lưu tiến gần hơn, kỹ mí mắt Hứa Nam Châu, lẩm bẩm: “Cô xem, hề để dù chỉ một vết sẹo nhỏ! Nếu tận mắt chứng kiến, sẽ tin lúc đó chảy nhiều m.á.u đến .”

Hứa Nam Châu sờ lên mắt, quả thật trơn láng: “Cả hai mắt đều thương ?”

Y tá Lưu gật đầu: “ , lúc đó chúng đều sợ hãi. Cái dụng cụ mở mi của bác sĩ đó lấy từ , rìa sắc bén, rách mí mắt cô ngay lập tức, suýt chút nữa gây t.a.i n.ạ.n lớn!”

“Dụng cụ mở mi bằng chất liệu gì?” Hứa Nam Châu ngắt lời cô .

“Là kim loại, màu bạc,” Y tá Lưu mở điện thoại, cho cô xem một bức ảnh: “Nè, cô xem, nó trông như thế .”

Trong ảnh, dụng cụ mở mi trông giống như một chiếc kẹp dài bằng thép gỉ, điểm khác biệt là một cái dùng để kẹp đồ vật, còn một cái dùng để mở mí mắt.

Hứa Nam Châu lập tức hiểu , nguồn cơn lẽ đều bắt nguồn từ cái dụng cụ mở mi đó.

Vì thế, việc tìm vị bác sĩ càng trở nên quan trọng.

Hứa Nam Châu cám ơn y tá Lưu, xe, gọi điện thoại nhờ Chu Á cùng tìm bác sĩ.

Theo địa chỉ mà y tá Lưu cung cấp, họ đến một thị trấn nhỏ ngoại ô Hải Thành. Vị bác sĩ mở một phòng khám ở đây.

Phòng khám lớn, bên trong vài đứa trẻ đang đeo kính chỉnh hình để tập luyện.

Hứa Nam Châu bước , nhanh chóng nhận bác sĩ Trương.

thẳng đến mặt ông , hỏi: “Bác sĩ Trương, ông còn nhớ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-373.html.]

Bác sĩ Trương , rõ ràng là nhận cô, sững sờ một lát, theo bản năng lùi hai bước. Ông liếc Chu Á cao lớn phía cô, lắp bắp : “T, cô, cô tìm nhầm .”

Ông định bỏ thì Chu Á túm cổ áo, kéo văn phòng phía .

Trong văn phòng còn một y tá. Chu Á chỉ trừng mắt một cái là cô hoảng loạn chạy ngoài, còn chu đáo đóng cửa .

Chu Á thả bác sĩ Trương . Ông cố giữ bình tĩnh chỉnh quần áo, cảnh giác họ: “Hai gì? Bây giờ là xã hội pháp quyền đấy!”

“Xã hội pháp quyền?” Hứa Nam Châu khẩy: “Ông cũng xứng đến xã hội pháp quyền ? Nào, ông thử gọi cảnh sát xem, hành nghề phép mà còn dám giả vờ lương thiện.”

“Đừng, đừng!” Bác sĩ Trương lập tức mềm mỏng, xòa: “Có gì chúng giải quyết riêng tư mà…”

“Cô xem, cô di chứng gì, cũng cần đeo kính nữa, chứng tỏ tay nghề của vấn đề gì!”

Hứa Nam Châu ngắt lời ông : “Trong lúc phẫu thuật, dụng cụ mở mi của ông xước mí mắt , chuyện ông quên chứ?”

Cô tựa bàn việc, chậm rãi đung đưa chân: “Ông xem, ông sẽ bồi thường thế nào?”

Bác sĩ Trương , thể trốn thoát. Ông nên bồi thường bao nhiêu tiền, thấy cô ăn mặc lộng lẫy, vệ sĩ kèm, cũng giống thiếu tiền.

Ông cúi đầu ấp úng hồi lâu, trưng thái độ mà hầu hết đàn ông Hoa Quốc giỏi nhất—né tránh.

Hứa Nam Châu vòng vo nữa, hỏi thẳng: “Cái dụng cụ mở mi đó ở ? xem.”

tìm, tìm!” Bác sĩ Trương mừng rỡ như đại xá, vội vàng lục tung tủ lên: “Thứ đó mua mạng, đồ cũ thôi, chẳng đáng giá. Ai mà mài nhẵn, thương chứ?! Nếu , dùng !”

Nói , ông bưng một chiếc hộp sắt, đưa dụng cụ mở mi cho Hứa Nam Châu.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Hứa Nam Châu đón lấy, ánh mắt cô một viên đá bắt mắt gắn nắp hộp sắt thu hút.

Viên đá màu xanh đen, chỉ to bằng móng tay, bề mặt bằng phẳng, đầy những vết rỗ lớn nhỏ.

trong mắt cô, viên đá đó lấp lánh rực rỡ, phát ánh sáng bảy màu!

cái hộp .” Hứa Nam Châu một cách bình thản.

Bác sĩ Trương nịnh nọt đưa chiếc hộp cho Hứa Nam Châu: “Được ! Cô thích thì cô cứ lấy!”

Ông dè dặt hỏi: “Còn chuyện bồi thường…”

“Lần sẽ truy cứu nữa.”

Ông mừng rỡ khôn xiết, sợ Hứa Nam Châu đổi ý, vội vàng nhét cả dụng cụ mở mi trong hộp: “Cái cô cũng cầm lấy , cầm hết!”

Mở cửa văn phòng, bên ngoài bảy tám đang chặn cửa, cố gắng lén.

Loading...