Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 360

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:17:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Cương lắc đầu: “Cục trưởng Vương cùng chúng , nên thể tính phiếu của ông .”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Anh Hứa Nam Châu, ngụ ý sâu xa : “Chúng đều là những cấp trực tiếp điều động, đương nhiên độ tin cậy cũng khác .”

“Và vì sự an tuyệt đối của , nên cô Hứa, xin , đừng nhắc đến chuyện nữa.”

--- Chương 265 ---

Nhà đầu tư lên tàu

Trang Thứ cũng lên tiếng an ủi: “Cô Hứa, sẽ mang theo hơn mười thành viên trong đội, cô cần lo lắng về vấn đề an .”

Hứa Nam Châu gật đầu, gì thêm.

Hàn Cương chốt hạ: “Buổi họp hôm nay chỉ vì chuyện , giải tán .”

Đợi rời , Hàn Cương gọi riêng Hứa Nam Châu .

Anh bước đến mặt cô, kéo một chiếc ghế xuống:

“Cô Hứa, cô đừng để bụng,” giọng dịu một chút: “Chúng vốn là những quen tập hợp với , đều tài năng riêng, buộc dùng vài thủ đoạn để đẩy nhanh quá trình quen của cả đội.”

Hứa Nam Châu một lúc lâu, gì, hừ lạnh một tiếng: “Đội trưởng Hàn, thủ đoạn thật cao tay.”

Cô bực vì Châu Á thể cùng, mà vì cảm thấy vô cớ lợi dụng.

Hứa Nam Châu nén giận, mở cửa bước , ở góc cua, cô thấy Trang Thứ đang đợi .

Anh nở nụ với Hứa Nam Châu: “Cô Hứa…”

“Trưởng nhóm Trang, thế hồi ở Kinh Đô, nên để tóm tại trận.”

Trang Thứ lập tức hạ giọng: “Sao cô thể như ? bỏ phiếu tán thành mà!”

“Đừng trò.” Hứa Nam Châu lườm : “ ? Anh chính là kẻ gió chiều nào theo chiều .”

Trang Thứ giỡn và dang tay: “ cũng hết cách, cô xem , ở đây chỉ tổ trưởng, thể cân nhắc lợi hại.”

Hứa Nam Châu cũng đùa: “Sau bỏ phiếu, cứ về phía nhé?”

Anh tỏ vẻ khó xử, ấp úng mãi: “Cái … chúng đang việc nghiêm túc… thể tùy tiện đảm bảo …”

“Thôi ,” Hứa Nam Châu ngắt lời , “ chỉ hỏi vu vơ thôi.”

, chợt nhớ một chuyện.

Lúc ở nhà Cửu Điều Lẫm T.ử tại Kinh Đô, cha cô từng một câu:

“Ngay cả khi thứ cô coi trọng là Đông Chinh Phương Đỉnh quý giá nhất của , cũng sẵn lòng dâng tặng.”

Hứa Nam Châu , với Trang Thứ: “ còn cho tung tích của Đông Chinh Phương Đỉnh, xem Trưởng nhóm Trang cần .”

Nói xong liền lưng .

Trang Thứ sững sờ tại chỗ, bất động.

Hứa Nam Châu thầm đếm trong lòng:

“Năm, bốn, ba, hai…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-360.html.]

“Khoan , Cô Hứa!” Trang Thứ vội vàng đuổi theo, định kéo cô nhưng cô khéo léo né tránh.

“Cô là Đông Chinh Phương Đỉnh?”

Hứa Nam Châu chớp mắt: “ , Trưởng nhóm Trang hứng thú ?”

Trang Thứ xung quanh, xác nhận ai hành lang, nhỏ giọng : “Nói , cô điều kiện gì?”

Hứa Nam Châu cũng dùng giọng nhỏ tương tự: “Rất đơn giản, tất cả các cuộc bỏ phiếu liên quan đến , về phía .”

Trang Thứ còn đấu tranh một chút, : “Cô Hứa, gì mà lo lắng thế? Làm gì nhiều tranh cãi liên quan đến cô đến ?”

Hứa Nam Châu bĩu môi, thầm nghĩ, vẫn còn non lắm.

“Thế nào? Đồng ý ?”

Trang Thứ suy nghĩ một lát: “Được, nhưng khi chuyện kết thúc, cô cho tung tích của Đông Chinh Phương Đỉnh.”

Hứa Nam Châu đưa tay : “Thỏa thuận.”

Trang Thứ bắt lấy tay cô: “Thỏa thuận.”

Về phòng, Hứa Nam Châu thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng tìm một đồng minh.

Không cô đa nghi, cô thực sự sợ vùng biển quốc tế, nhiều chuyện cô thể giải thích rõ ràng, nên tự lo liệu cho bản .

Giáo sư La chắc chắn Giáo sư Phan dặn dò, cô nghĩ vấn đề gì.

Như , cô nắm chắc ba phiếu, còn , chỉ thể tùy cơ ứng biến.

===

Vài ngày tiếp theo, Hứa Nam Châu gặp Vương Chính Quốc nữa.

Ngoại trừ ba bữa cơm một ngày gặp gỡ các thành viên trong đội ở nhà hàng và thỉnh thoảng mở một cuộc họp nhỏ, thời gian còn cô đều ở trong phòng sách.

Cho đến một buổi sáng sớm, cuối cùng họ cũng nhận thông báo khẩn cấp.

Toàn đội lập tức chỉnh đốn trang phục, đáp trực thăng bay thẳng đến cảng, đó chuyển sang tàu khảo sát khoa học chờ sẵn.

Trên đường , nhờ sự điều phối ngoại giao của Tần Gia Ngôn, tàu khảo sát khoa học đến tọa độ định một cách suôn sẻ.

Nhìn xa, mặt biển bao la rộng lớn, nhưng màn hình radar thể thấy, xung quanh nhiều tàu trục vớt neo đậu, thật sự giống như bầy sói đang rình mồi.

“Dựa thông tin chúng nắm ,” Hàn Cương chỉ hải đồ, giọng điệu nghiêm nghị: “Con tàu đắm ở trong khu vực cách đây 20 hải lý, nhưng thể xác định chính xác hơn.”

Anh nhíu mày: “Hiện tại quá nhiều tàu trục vớt tụ tập xung quanh, tất cả đều đang chờ đợi may mắn, ai tìm thấy thì đồ vật thuộc về đó.”

Tâm trạng của mỗi đều nặng trĩu.

20 hải lý, tương đương hơn 30 km, với khả năng của Hứa Nam Châu, căn bản thể xác định phương vị bằng mắt thường.

Hơn nữa con tàu đắm còn sâu đáy biển.

Tàu dừng , nhân viên thả thiết dò tìm lặn sâu, Hứa Nam Châu cạnh màn hình dò tìm, nheo mắt, tầm di chuyển theo thiết dò tìm, bỏ sót bất kỳ hình ảnh nào truyền về.

Đột nhiên, máy liên lạc của Hàn Cương báo cáo: “Có một chiếc xuồng nhỏ đang tiếp cận với tốc độ cao!”

Đội trưởng Hàn lệnh: “Cho phép nó vòng cảnh giới, xác định danh tính.”

Loading...