Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 356

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:17:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tháng Tư, Hứa Nam Châu về Đại học Đế Đô, tham gia kỳ thi chuyên ngành mà Giáo sư Phan đặc biệt chuẩn cho cô.

Vừa đúng lúc Cố Tự cũng cuộc họp ở Kinh Thành, điều chỉnh thời gian họp, cùng Hứa Nam Châu thi.

Đề thi hề khó Hứa Nam Châu, cô nhanh chóng thành bài .

Trong lúc chờ giáo viên chấm bài, Cố Tự đề nghị Hứa Nam Châu dẫn dạo quanh trường.

Hứa Nam Châu bật : “Tuy em danh nghĩa là sinh viên trường , nhưng em từng học buổi nào, quen thuộc nơi !”

Cố Tự : “Không , cứ dạo tùy ý thôi.”

Hứa Nam Châu liếc văn phòng, mấy giáo viên đang thảo luận về bài thi của cô, đoán chừng sẽ xong ngay . Vì , cô đeo túi xách lên, cùng Cố Tự bước khỏi tòa nhà phòng thí nghiệm.

Không Cố Tự nghĩ gì mà hôm nay mặc áo hoodie và quần jeans, đổi hình ảnh một doanh nhân thành đạt thường ngày, bước trong khuôn viên trường hòa hợp hảo với khung cảnh.

Hai sánh bước bên , vô cùng nổi bật, luôn các đàn em, đàn ngang qua nhịn thêm vài .

Họ trò chuyện vu vơ về những chuyện thú vị thời học, từ lúc nào đến bên sân bóng đá.

Trận đấu sân đang diễn đến hồi gay cấn, sinh viên hò reo, cổ vũ nhiệt tình.

Họ thu hút, dừng xem một lúc.

Hứa Nam Châu đột nhiên nghiêng đầu với Cố Tự, nháy mắt : “Theo diễn biến kịch bản thông thường, bây giờ sẽ một quả bóng bay tới, đó sẽ đỡ bóng một cách trai, nhân tiện thể hiện kỹ năng bóng đá thâm hậu, sút một cú thẳng khung thành.”

Cố Tự , nhướng mày cô, phối hợp đáp lời: “Rồi nữa? Đạo diễn Hứa, nên đỡ ?”

“Đừng đỡ.” Hứa Nam Châu tinh quái, “Chúng ngược kịch bản, trực tiếp né tránh, để quả bóng trượt.”

lúc , như để chứng minh lời Hứa Nam Châu , một quả bóng thật sự mang theo tiếng gió lao về phía họ!

Cố Tự theo bản năng, cơ thể động, định nhấc chân lên đỡ, nhưng nhớ đến lời Hứa Nam Châu , cứng rắn dừng .

Ngược , Hứa Nam Châu phản ứng nhanh hơn, cô kéo cánh tay Cố Tự bước sang hai bên.

Quả bóng “Bùm” một tiếng đập xuống đất nơi họ , nảy lên bay .

Một nam sinh mồ hôi nhễ nhại vội vàng chạy tới, mặt đỏ bừng: “Xin , xin ! Anh chị, đập trúng hai chứ ạ?”

Hứa Nam Châu nín lắc đầu.

Cố Tự nghiêm nghị khoát tay: “Không , cẩn thận hơn.”

Nam sinh dẫn bóng chạy về sân, họ mới , đồng thời bật thành tiếng.

“Kịch bản của Đạo diễn Hứa quả nhiên lợi hại.” Cố Tự đôi mắt lấp lánh nụ của cô, giọng dịu dàng đến mức chính cũng nhận .

“Còn một phiên bản khác,” Hứa Nam Châu khó khăn mới nhịn , chỉ nam sinh chạy : “Nếu ở đây, đến xin điện thoại của em .”

Cố Tự nhướng mày, bước một bước, ngay mặt cô, nghiêm túc : “Vị đồng học , xin hỏi cô bạn trai ? Có thể cho xin thông tin liên lạc của cô ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-356.html.]

Hứa Nam Châu “Phì” một tiếng, gập cả .

“Anh đừng chọc em nữa, em đau cả bụng .”

Cố Tự mỉm , cứ thế cô.

Hứa Nam Châu cuối cùng cũng đủ, lau nước mắt, thở một dài.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Cô cố tình nghiêm mặt, dùng ánh mắt soi mói đ.á.n.h giá từ xuống : “Diễn xuất còn non, cảm giác đài từ cũng đúng. Con đường phía còn dài, cố gắng luyện tập nhé!”

Cố Tự tiếp thu ngay lập tức, gật đầu: “ là kinh nghiệm của trong lĩnh vực còn thiếu sót, xin Đạo diễn Hứa chỉ bảo nhiều hơn.”

Đang đùa, điện thoại của Hứa Nam Châu reo lên.

Cô lấy xem, là Giáo sư Phan gọi đến.

“Nam Châu ! Cô chạy ? Mau về ! Điểm của cô !” Ở đầu dây bên , Giáo sư Phan kích động đến mức sắp vỡ giọng.

Trái ngược với sự phấn khích của Giáo sư Phan, cô bình tĩnh hơn nhiều: “Vâng, Giáo sư Phan, em về ngay ạ.”

Cúp điện thoại, cô lắc lắc điện thoại với Cố Tự: “Chúng về thôi, Giáo sư Phan bên đó kết quả .”

===

Vừa bước phòng thí nghiệm, một tràng pháo tay nhiệt liệt vang lên.

như cô dự đoán, điểm các môn đều gần như tuyệt đối.

Trong phòng thí nghiệm, chúc mừng Hứa Nam Châu, thành bài kiểm tra bốn năm đại học với hiệu suất đáng kinh ngạc.

Cũng chúc mừng Giáo sư Phan, ông tinh mắt nhận “viên ngọc quý”, gần về hưu còn thu nhận nhân tài như .

Giáo sư Phan mặt mày hồng hào, lớn tiễn xong, mới đóng cửa , vẻ mặt mãn nguyện Hứa Nam Châu.

“Nam Châu, điều thực sự vượt xa dự đoán của , ban đầu nghĩ cô chỉ thông minh bẩm sinh, ngờ cô chăm chỉ nỗ lực như khi ở lưng!”

Ông , liếc Cố Tự bên cạnh đầy ẩn ý, lắc đầu thâm thúy: “Đáng tiếc, đáng tiếc!”

Trong lòng ông còn đang định giới thiệu học trò cưng của cho Hứa Nam Châu cơ mà.

Cố Tự ngẩn , xem đợt là nhằm ?

Anh bình thản nhẹ: “Giáo sư Phan, kinh phí phòng thí nghiệm của ông dư dả ?”

Giáo sư Phan lập tức diễn một màn biến kịch: đổi sắc mặt.

Nụ tươi rói tràn ngập mặt ông: “Vị đồng học xưng hô thế nào? Nói đến vấn đề kinh phí, chúng thực sự thể xuống bàn bạc chi tiết!”

Cố Tự chỉ suông. Vì Hứa Nam Châu, vốn dĩ cũng tài trợ cho một dự án nghiên cứu trong lĩnh vực .

Anh lập tức trao đổi thông tin liên lạc với Giáo sư Phan.

Loading...