Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 344

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:15:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô nhặt từng đồng một, ngẩng đầu lên thì nước từ tràn , dòng nước trong veo, ngập đến mắt cá chân cô.

kỹ, hóa trong nước còn cá! Con nào con nấy béo tròn và to lớn.

kìm đưa tay chạm , một con cá đột nhiên nhảy vọt lên, biến thành một con Rồng vàng, bao quanh bởi ánh ráng chiều rực rỡ, lượn lờ đỉnh đầu cô.

Giấc mơ khiến cô cảm thấy sảng khoái, tinh thần minh mẫn khi thức dậy.

Peterovich thì tỉnh táo như , mang hai quầng thâm mắt, tóc tai bù xù, trông như thể thức trắng đêm.

Vừa thấy Hứa Nam Châu ngoài, lập tức bước nhanh đến chỗ cô, hỏi xin điện thoại.

Hứa Nam Châu mở ứng dụng dịch thuật, Peterovich vội vàng hỏi: “Cô Hứa, lời cô đêm qua còn hiệu lực ?”

Hứa Nam Châu : “Tất nhiên , bạn đang đường đến, đợi tới chúng sẽ thảo luận chi tiết cụ thể.”

Peterovich còn tâm trí nấu ăn, trong nhà cũng chẳng thức ăn gì, chỉ còn cà chua đậu đóng hộp.

Thế là ngoài, nhờ một bà lão hàng xóm nướng giúp ít khoai tây mang tới.

Không lâu , vài chiếc xe dừng cửa nhà ông lão, Lục Trần Chu cuối cùng cũng đến.

Trong xe bước xuống ít , Hứa Nam Châu ngạc nhiên : “Anh còn mang theo cả đội ngũ ?”

Lục Trần Chu : “Là của Tổng giám đốc Cố.”

Quả nhiên, giây tiếp theo, Cố Tự chui khỏi xe.

Hứa Nam Châu vui vẻ chào hỏi: “Cố Tự! Sao cũng đến đây?”

Cố Tự thầm thấy vui, ừ thì, tự đến đấy, ?

Anh gật đầu: “Lục Trần Chu tìm , yêu cầu chuyến bằng giá.”

“Tuyệt quá!” Hứa Nam Châu nhận sự khác lạ trong cảm xúc của : “Anh đến càng yên tâm hơn.”

Họ dọn dẹp bàn ăn, đó bảo Peterovich mang tất cả bản đồ khảo sát địa chất và các báo cáo để cùng nghiên cứu.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Lần Cố Tự còn mang theo cả phiên dịch tiếng Nga, nên việc giao tiếp trở nên thuận lợi hơn nhiều.

Sau hai giờ họp, Lục Trần Chu đưa cho Hứa Nam Châu một tài liệu tổng quan nhất.

“Hiện tại, cả ba mỏ nợ chính phủ sáu triệu USD, bao gồm thuế khai thác quá hạn, tiền thuê đất, tiền phạt, phí chậm nộp và phí bảo đảm sinh thái.”

“Ngoài còn nợ địa phương ba triệu USD cho cơ sở hạ tầng.”

“Những thứ thấm , nếu khởi động việc thăm dò, phần mới là chỗ đốt tiền.”

đốt tiền là còn nhẹ đấy, cô cứ thử ném đô la Mỹ chậu lửa mà chơi, còn lâu mới tốn kém bằng cái .”

Hứa Nam Châu: “…Anh cụ thể xem.”

Lục Trần Chu chỉ tờ giấy chằng chịt chữ bàn: “Đều hết ở đó , cô tự xem .”

Hứa Nam Châu cũng , dứt khoát hỏi: “Tổng cộng cần bao nhiêu?”

“Ba tháng đầu tiên của giai đoạn khảo sát, chuẩn mười lăm triệu USD. Khai thác và vận hành cần một trăm năm mươi triệu USD, xây dựng cơ sở hạ tầng ngốn ít nhất một trăm năm mươi triệu USD nữa.”

“Nói cách khác, năm đầu tiên, cô ít nhất chuẩn ba trăm năm mươi triệu USD.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-344.html.]

Hứa Nam Châu thấy khó khăn.

Hơn mười tỷ, cô dốc hết tài sản cũng thể gom đủ!

ánh ráng chiều rực rỡ , ngay cả mớ báo cáo đủ loại mà Lục Trần Chu và nhóm của để thuyết phục cô bỏ cuộc, cũng mang màu sắc rực rỡ.

Ánh sáng đối với cô mà , quả thực là sự cám dỗ c.h.ế.t .

Cô ngước , họ đồng loạt tài liệu bàn, lắc đầu thở dài.

“Không đáng giá.”

“Ba trăm năm mươi triệu USD, thể đầu tư bao nhiêu dự án ở trong nước.”

Hứa Nam Châu đột nhiên lên tiếng hỏi: “Lục Trần Chu, Thần Húc bán bao nhiêu tiền?”

Lục Trần Chu bật dậy, kinh ngạc : “Cô đang ? Bán Thần Húc? Cô điên ?”

Hứa Nam Châu vội vàng xua tay: “ chỉ hỏi thôi, ý định nhất định bán.”

Lục Trần Chu còn xuống, Hứa Nam Châu hỏi:

“...Vậy nghĩ Nhạn Nam Phi đáng giá bao nhiêu?”

Lục Trần Chu giận quá hóa : “Cái mỏ cô nhất định mua ?”

đồ vật luôn chuẩn, nhưng đây là ba trăm năm mươi triệu USD. Đầu tư chỗ khác, đảm bảo cô sẽ kiếm lợi nhuận gấp đôi.”

Hứa Nam Châu: “ mà… chỉ đầu tư cái thôi…”

Lục Trần Chu định mở miệng tiếp tục khuyên nhủ, Hứa Nam Châu chậm rãi : “Anh còn nhớ thỏa thuận của chúng ?”

Anh lập tức im bặt.

Trong thời khắc quan trọng, chỉ thể đặt hy vọng Cố Tự, vẫn luôn im lặng.

“Tổng giám đốc Cố, vài lời?”

Cố Tự ngước Hứa Nam Châu: “Cô hạ quyết tâm ?”

“Ừ.”

Một lát , từ từ lên tiếng: “Vậy thì cứ mạnh dạn .”

Lục Trần Chu cạn lời: “…Tổng giám đốc Cố, hứa với là sẽ khuyên cô ?”

Anh hiểu, Cố Tự xưa nay tinh tế, gặp chuyện hồ đồ như .

“Tổng giám đốc Cố!” Lục Trần Chu thể khuyên Hứa Nam Châu, nhưng tìm cách đ.á.n.h thức Cố Tự: “Dự án cảng biển Đông Nam Á của , tỷ suất lợi nhuận dự kiến là hai mươi tám điểm đúng ?”

“Dây chuyền sản xuất năng lượng mới trong nước của , tỷ suất lợi nhuận ba mươi lăm, chu kỳ hai năm, đúng ?”

“Thậm chí dù mua trái phiếu chính phủ Mỹ, thì cũng lợi nhuận định năm phần trăm!”

“Cô lăn lộn ở Vòng Bắc Cực năm năm mười năm, kiếm mười lăm, còn bằng mua trái phiếu chính phủ!”

“Đây là mạo hiểm, đây là sự mất cân đối nghiêm trọng trong việc phân bổ vốn!”

“Hơn nữa, các tính đến chiến tranh ?”

Anh đến đây, tiện tiếp nữa, chỉ Cố Tự, hy vọng thể tỉnh táo .

Loading...