“Châu Châu!” Cố Ngạn như thấy cứu tinh, kéo phắt cô chỗ khuất bóng: “Chị mau cho em , chị thấy nhân phẩm của Thanh Cừu thế nào?!”
Hứa Nam Châu khó hiểu. Cô ở vị trí Cố Ngạn , đủ để thấy góc nghiêng của Kiều Thanh Cừu.
Cô và Cố Ngạn đều mặt, chỉ còn Cố Húc và Kiều Thanh Cừu. Hai chuyện, mỗi đều dán mắt điện thoại của .
Cô nheo mắt quan sát một lúc, thấy đầu Kiều Thanh Cừu ánh sáng nào đặc biệt.
Cô lùi một bước, hỏi ngược Cố Ngạn: “Sao hỏi ? Cậu cảm thấy gì đó ?”
Cố Ngạn gật đầu lia lịa: “Em cảm thấy cô quá hảo, cứ như giả tạo !”
“Cô khác hẳn những cô gái em từng quen. Cô tính tình dịu dàng, lương thiện, xinh còn tài hoa nữa.”
Hứa Nam Châu thật sự thể hiểu nổi cái mạch não của : “Nhiều ưu điểm thế còn ?”
“Chị hiểu ,” Cố Ngạn nghiến răng: “Cô càng , em càng thấy bất an.”
“Châu Châu, trực giác của chị là chuẩn nhất, chị thấy cô thế nào?”
Hứa Nam Châu cảm thấy Kiều Thanh Cừu tệ, bèn thật: “Chị thấy cô khá , nhưng vẫn dựa cảm nhận của là chính.”
Hứa Nam Châu Kiều Thanh Cừu, : “Nếu nhất định cô vấn đề gì…”
Cô nheo mắt đ.á.n.h giá Kiều Thanh Cừu từ đầu đến chân: “Thì chỉ chiếc vòng tay Bvlgari của cô hình như là đồ giả.”
Cố Ngạn sững một lát, truy hỏi: “Chỉ cái đó thôi ?”
“Dây chuyền Van Cleef & Arpels cũng là giả…”
Cố Ngạn ngược thở phào nhẹ nhõm: “Mấy cái đó thì em , em chỉ nghĩ cô giống những cô gái bình thường khác, thích hư vinh một chút thôi.”
“!” Cố Ngạn chuyển giọng: “Dù cô mặc đồ hiệu giả, nhưng cầm kỳ thi họa tinh thông thứ, cô thậm chí còn chơi đàn hạc!”
“Cho nên, em nghi ngờ cô là sắp đặt, cố tình tiếp cận gia đình họ Cố, là gián điệp! cô thật sự , hiện tại xem , em nỡ dứt khoát chia tay…”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cậu càng càng buồn bã.
Hứa Nam Châu thở dài: “Cậu nghĩ nhiều . Nếu cô là gián điệp, chẳng nên tiếp cận ?”
“Anh thông minh hơn em mà!” Cố Ngạn buột miệng: “Hơn nữa, là một kẻ cuồng công việc, trong đầu chỉ chuyện công ty, lấy thời gian mà yêu đương?”
Hứa Nam Châu an ủi : “Thôi ! Cậu cứ thoải mái , ít nhất thì cô mục đích gì khác với gia đình .”
Cố Ngạn gật đầu: “Có câu của chị, em yên tâm .”
“Vậy chúng mau , cả hai cùng vắng mặt thì thật là thất lễ.”
Hứa Nam Châu bước một bước Cố Ngạn kéo tay .
“Còn một chuyện nữa nhờ chị giúp…” Cố Ngạn vẻ ngượng ngùng, năng lắp bắp: “Là, là lúc em và cô mới quen, cô em hứng thú với đồ cổ nên rằng nhà cô một chuỗi vòng trầm hương tặng em.”
“Em , chuỗi vòng đó chắc chắn là giả, đó chỉ là thủ đoạn để cô tiếp cận em thôi, nhưng vì cô bảo là trầm hương, em thể nhận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-321.html.]
Cho nên em nhờ chị, lát nữa khi em giá, chị cứ tùy tiện nâng giá lên, giả vờ như đang tranh mua với em.”
“Em cô mất mặt.”
Hứa Nam Châu hiểu , cảm thán Cố Ngạn đối với con gái quả thực cách.
“Được thôi, chuyện nhỏ, cứ để chị lo.”
Để tránh phát hiện, Hứa Nam Châu và Cố Ngạn nối đuôi bàn ăn.
Kiều Thanh Cừu quan tâm hỏi Cố Ngạn: “A Ngạn, bụng đỡ hơn ?”
Cố Ngạn chút chột , cúi đầu dám thẳng mắt Kiều Thanh Cừu, ấp úng đáp: “Đỡ, đỡ hơn nhiều .”
Hứa Nam Châu thấy dáng vẻ lén lút như kẻ trộm của thì khẩy trong lòng, chút khinh thường.
Ngẩng đầu lên, cô thấy Cố Húc đang .
Hứa Nam Châu nhếch môi, thản nhiên : “ điện thoại xong .”
Cố Húc cô với vẻ mặt khó tả, liếc chiếc bàn mặt Hứa Nam Châu.
Hứa Nam Châu cúi đầu , đó chẳng là điện thoại của cô ???
Hóa lúc nãy cô viện cớ ngoài, căn bản là hề mang theo điện thoại!
Cô lấy tay che trán, dám Cố Húc thêm nào nữa.
Cố Ngạn tuy hiểu ẩn ý giữa trai và Hứa Nam Châu, nhưng cũng cảm nhận khí bàn đang vẻ ngượng nghịu.
“Thanh Cừu, em thứ tặng ?” Cố Ngạn vội vàng tìm một chủ đề.
“ .” Kiều Thanh Cừu gật đầu, lục tìm trong chiếc túi Hermès giả của : “Chuỗi hạt đây ở chỗ ông nội em, hôm qua em mới lấy về.”
Cô lấy một chiếc hộp gỗ, đưa cho Cố Ngạn: “A Ngạn, hôm nay là kỷ niệm một tháng chúng quen , món quà tặng , hy vọng thích.”
Đến !
Cố Ngạn nháy mắt với Hứa Nam Châu, ngầm ý cô thể bắt đầu kế hoạch của họ.
Hứa Nam Châu gật đầu.
Cố Ngạn nhận lấy chiếc hộp, thuận tay mở , lấy một chuỗi vòng hạt Kỳ Nam bóng dầu. Cậu giơ lên, nhất thời quên cả lời thoại chuẩn .
Những vân dầu dày đặc ! Mùi hương trầm ấm nồng đượm !
Làm giả đến mức , chắc cũng tốn ít tiền nhỉ?
Hứa Nam Châu càng sững sờ hơn. Trong mắt cô, chuỗi hạt rõ ràng là hàng thật, ít nhất trị giá hai triệu USD!
Cố Ngạn hềnh hệch: “Thanh Cừu, món quà quá quý giá, dám nhận . Em cũng nhiều tiền, thế , em cứ giá, sẽ mua .”
Kiều Thanh Cừu dịu dàng: “Không cần A Ngạn, đây là đồ ông nội em để …”
“Càng trả tiền chứ!” Cố Ngạn ngắt lời cô: “Ba mươi ngàn đủ ?”