Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 320

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:13:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Húc dường như sống trong vòng bạn bè của cô, lâu nhấn thích và bình luận.

[Cuối cùng em cũng chịu xuất hiện .]

Hứa Nam Châu tin nhắn, nhịn , gọi điện thẳng cho Cố Húc.

“Cố Húc, tối nay rảnh ? Ăn tối cùng nhé?”

“Được,” Cố Húc đồng ý dứt khoát: “Em ăn gì? Anh sẽ đặt chỗ.”

“Ăn món Thái !”

“Món Thái?” Cố Húc ngạc nhiên: “Anh tưởng em thích, chê mùi gia vị quá nồng.”

Hứa Nam Châu nhẹ: “Bây giờ khác , em nhớ hương vị đó.”

Hôm nay Cố Húc hiếm hoi tan đúng giờ. Hứa Nam Châu tự lái xe, cần đón, nên trực tiếp đến nhà hàng chờ cô.

Nhà hàng mở khá lâu ở Hải Thành, nhưng hương vị luôn ngon. Cố Húc thấy Hứa Nam Châu bước đến, mỉm dậy, ân cần kéo ghế cho cô.

Anh nửa đùa nửa thật : “Dạo chuyện gì ? Trông em cứ như đang phát sáng .”

Khóe mắt Hứa Nam Châu cong cong: “Anh luôn .”

“Để đoán xem,” Cố Húc xuống đối diện, vẻ trầm ngâm: “Lại thu hoạch lớn nữa ?”

“Gần như !”

nếu đoán cụ thể là thứ gì,” Cố Húc vẻ phân vân: “Thì khó đấy.”

“Ồ?” Hứa Nam Châu hỏi: “Anh vẫn đoán tiếp ?”

Cố Húc khoanh vài món ăn thực đơn, đưa cho Hứa Nam Châu: “Anh thử xem .”

Anh đan mười ngón tay , dựa lưng ghế, Hứa Nam Châu nghiêm túc: “Chẳng lẽ vẫn là kim cương?”

Hứa Nam Châu lắc đầu: “Không đúng.”

Cố Húc tiếp tục đoán: “Đồ cổ? Đồ gốm?”

Hứa Nam Châu vui vẻ: “Bỏ cuộc Cố tổng! Anh đoán !”

Câu kích thích tính hiếu thắng của Cố Húc: “Anh tin. Để nghĩ xem gần đây thị trường đồ cổ xuất hiện món đồ mới nào…”

Anh suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng đành chịu thua: “Anh nhận thua , em cho .”

Hứa Nam Châu : “Hôm nay em thi đạt điểm A tuyệt đối!”

“Chúc mừng em! Đây đương nhiên cũng là một thành quả .”

,” Cố Húc chút bất ngờ: “Sao em còn thi?”

Hứa Nam Châu nhẹ nhàng đáp: “Em rảnh rỗi, hết sách giáo khoa chuyên ngành khảo cổ học. Hôm nay, em kiểm chứng thành quả học tập của thôi.”

Khóe môi cô cong lên, tâm trạng vô cùng : “Không ngờ khả năng học hỏi của em quả thực dạng .”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Cố Húc kinh ngạc: “Em dành bao nhiêu thời gian? Anh nhớ, em mới về từ Nhật Bản lâu đúng ?”

Hứa Nam Châu đắc ý gật đầu: “Mất một tháng. Cố Húc, đến đây em còn cảm ơn .”

Cô thu nụ : “Nếu lúc khẳng định thiên phú học tập và động viên em, em cũng đủ dũng khí để cầm sách lên nữa.”

Cố Húc khẽ: “Việc cũng công của ? Vậy xem bữa tối nay em bao .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-320.html.]

Hứa Nam Châu đang phấn khởi: “Không thành vấn đề! Anh cứ gọi món thoải mái! Bảo đảm no căng bụng!”

Cô vung tay gọi thêm hai món và gọi hai ly sữa Thái.

Cố Húc là thói quen tập gym nghiêm ngặt, hầu như đụng đến những thứ như sữa.

hôm nay Hứa Nam Châu hứng thú như , mất vui, nể mặt mà cầm lên uống một ngụm lớn.

Các món ăn dọn lên đủ, Hứa Nam Châu : “Khoan , điện thoại ăn !”

Cô mở camera điện thoại, chụp vài tấm ảnh đăng lên mạng xã hội.

Lần Cố Ngạn bắt gặp ngay, gọi điện đến lập tức cằn nhằn Hứa Nam Châu ăn mà rủ .

Cố Ngạn tình cờ đang kiếm ăn gần đó, thấy ảnh Hứa Nam Châu đăng, liền lười tìm nhà hàng khác nữa.

“Châu Châu chờ em với, em dẫn theo một bạn đến!”

Hứa Nam Châu Cố Húc, bất lực : “Cố Ngạn bảo đưa một bạn đến, chúng gọi thêm vài món nữa nhé?”

Cố Húc cô, giọng điệu mang theo vài phần cảm thán: “Cố Ngạn kể từ khi theo em việc, quả thật đổi nhiều, càng ngày càng chín chắn và đáng tin cậy.”

Anh dừng một chút, nhớ điều gì, : “Trước đây còn nửa đùa nửa thật bảo nó về Cố thị giúp , nó thèm suy nghĩ từ chối .”

bây giờ nó cũng , chỉ cần chân thành những gì thích là .”

“Vẫn là nhờ em dẫn dắt đúng cách,” Cố Húc tổng kết , giọng điệu chân thành.

Hứa Nam Châu , nghĩ đến việc Cố Ngạn sẽ đưa một bạn đến, khỏi tò mò buôn chuyện: “À, gặp bạn gái của ?”

Cố Húc lắc đầu: “Chưa. Mẹ giục nó ít, nhưng nó luôn bảo thời cơ đến.”

Anh : “Anh đoán, nó lẽ em xem qua .”

“Em? Cậu kiếm bạn gái, để em xem ?”

“Cứ chờ xem! Nó tin tưởng em mà.”

Không lâu , Cố Ngạn quả thật dẫn một cô gái bước .

Cô gái tên Kiều Thanh Cừu, bằng tuổi Hứa Nam Châu, dáng nhỏ nhắn, gương mặt thanh tú, giọng nhẹ nhàng tinh tế khi trò chuyện, khi khóe miệng còn hai lúm đồng tiền.

Ăn nửa bữa, Cố Ngạn đột nhiên dậy: “Em đau bụng, vệ sinh một lát.”

Kiều Thanh Cừu cũng dậy theo, lo lắng hỏi: “A Ngạn, chứ? Để em mua t.h.u.ố.c cho .”

Cố Ngạn ấn cô ghế, an ủi: “Không , về ngay.”

Cậu , Hứa Nam Châu nhận tin nhắn gửi tới:

[Châu Châu, mau cửa nhà vệ sinh, em chờ chị!]

--- Chương 236 ---

Toàn đồ giả

Hứa Nam Châu thầm rủa: Cái tên Cố Ngạn bày trò gì đây!

Cô đặt điện thoại sang một bên, giả vờ như chuyện gì, ăn thêm vài miếng dậy:

“Xin , ngoài điện thoại một lát.”

Cô rẽ qua cửa nhà vệ sinh, thấy Cố Ngạn đang lấm lét trốn góc tường.

“Cậu cái gì đấy?”

Loading...