“ , cô từng giúp chúng truy hồi nhiều cổ vật, nhưng là của văn phòng thường trú ở nước ngoài, ít khi về nước, nên nhận cô.”
Anh trịnh trọng : “Hứa tiểu thư, chuyện liên quan đến Quốc bảo, xin cô hãy giúp việc .”
Hứa Nam Châu nghĩa bất dung từ: “Anh , cần giúp gì?”
17.[“ cần xác định một món đồ tên là 㺇簋 thời Tây Chu muộn, nhờ cô giúp phân biệt thật giả.”
18.[“㺇簋… chỉ nắp thôi ?”
Về khí Quỷ, Hứa Nam Châu , cô mới thấy sách hôm .
“ , đồ thất lạc, hiện tại chỉ manh mối về chiếc nắp .”
Trần Trác Viễn thầm nghĩ, hổ danh là Hứa Nam Châu trong truyền thuyết, quả nhiên chuyên nghiệp!
“Phân biệt thật giả ?” Hứa Nam Châu sảng khoái gật đầu: “Cái đơn giản, cứ giao cho .”
19.[Trần Trác Viễn lập tức trình bày kế hoạch của : “Khi 㺇簋 xuất hiện, sẽ tạo cơ hội để cô quan sát nó từ cự ly gần. Một khi xác nhận là thật, cô hãy tín hiệu bằng cách đập vỡ cốc.”
Hứa Nam Châu bật , xua tay ngắt lời : “Không cần phức tạp đến , xác định là thật, thẳng cho hơn ?”
Đây là buổi giao lưu, cần hành động như kẻ trộm.
Trần Trác Viễn xoa xoa thái dương: “Là nghĩ nhiều , cả ngày hôm nay của cứ như tàu lượn siêu tốc , cô chịu bao nhiêu phen kinh hãi, vẫn kịp hồn…”
20.[Kế hoạch ban đầu của là, khi 㺇簋 xuất hiện, tìm cách tiếp cận nó, đó dùng camera cây bút máy để chụp lén chi tiết và gửi về cục để xác định thật giả.
Bây giờ Hứa Nam Châu giúp đỡ, chỉ cần cô xem xong và báo một tiếng là .
Nói đến đây, Hứa Nam Châu hỏi: “Tại tổ chức cử một hiểu gì như đến đây?”
Trần Trác Viễn chút ngượng nghịu, đành bất đắc dĩ thú nhận: “Mấy vị lão thành trong cục, mục tiêu quá lớn, sớm là đối tượng những đặc biệt quan tâm .”
“Những gương mặt mới như , ngược dễ trộn hơn.”
“Hơn nữa, sở trường của giám định, mà là theo dõi.”
“ hiểu ,” Hứa Nam Châu gật đầu, hỏi: “Vậy cần chụp nó ?”
Cô nghĩ, tiền cô trong tay e rằng đủ.
“Không,” Trần Trác Viễn lắc đầu: “Theo thông tin tình báo, chủ hàng chỉ trưng bày chứ bán. Nhiệm vụ hàng đầu của chúng là xác định tính chân thực của nó và đang nắm giữ, đó mới thể khởi động quy trình truy đòi ngoại giao chính thức.”
lúc , bên ngoài truyền đến tiếng gọi lo lắng của Khương Mộc Dao.
“Nam Châu! Nam Châu! Cô ở ?”
Hứa Nam Châu với Trần Trác Viễn: “ .”
Cô đẩy cửa phòng kiểu Nhật bước ngoài, đầu thì Trần Trác Viễn trèo qua cửa sổ biến mất.
“ ở đây!” Hứa Nam Châu đáp lời.
“Làm sợ c.h.ế.t khiếp!” Khương Mộc Dao chạy tới, dép lê suýt văng , “ đến tận vườn mới phát hiện cô theo, cứ tưởng cô bắt cóc !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-308.html.]
Phía cô còn hai nhân viên phục vụ, Hứa Nam Châu : “ , nãy thấy căn phòng trang trí quá, nên nán một lát.”
Cô kéo Khương Mộc Dao nhanh hai bước: “Đi thôi, đến giờ ăn tối .”
===
Trên bàn ăn, thức ăn khá phong phú, nhưng ngoài Hứa Nam Châu , những khác chỉ nếm qua loa.
Họ dành nhiều thời gian hơn để thảo luận hoặc trao đổi thông tin.
Suốt bữa ăn, cô hề Trần Trác Viễn lấy một .
Ăn xong, hiệp hai của buổi giao lưu chính thức bắt đầu.
Hứa Nam Châu cảm thấy cần rõ tình hình với Khương Mộc Dao.
Họ đến đây với danh nghĩa của Dao Châu Đường, vô tình giúp đỡ Trần Trác Viễn, nếu chuyện bại lộ, thể sẽ gây họa cho cửa tiệm của họ.
Cô bèn tìm cớ vệ sinh, nhân cơ hội kể hết chuyện Trần Trác Viễn với Khương Mộc Dao.
Khương Mộc Dao kinh ngạc: “Chỉ trong nửa ngày, cô nhiều chuyện mà đến ?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hứa Nam Châu bất lực: “Ban đầu cũng cố ý. Chỉ là sợ lỡ như họ phát hiện điều gì, sẽ liên lụy đến Dao Châu Đường.”
“Sao thế ?!” Khương Mộc Dao : “Cô cứ yên tâm , vẫn phân biệt trái đúng sai mà!”
Hứa Nam Châu cô, đột nhiên mỉm .
Khương Mộc Dao xoa cánh tay: “Cô gì ? Đáng sợ quá.”
Hứa Nam Châu : “ vui, vì lầm .”
Khương Mộc Dao lườm cô một cái: “Từ việc cô giúp chứ giúp Khương Mộc Thanh, , cô đặc biệt chuẩn.”
--- Chương 227 ---
Vô tình xen
Buổi giao lưu diễn suôn sẻ.
Đến lượt họ, Khương Mộc Dao trưng bày chiếc nhẫn Lam Bảo Thạch cắt kiểu Candy Mountain.
Đầu tiên cô giới thiệu về kiểu cắt và màu sắc độc đáo của viên đá quý, đó chuyển hướng, kể câu chuyện tình yêu do chính cô bịa , và gán cho chiếc nhẫn ý nghĩa là “Lời chúc phúc của Nordstad”.
Theo lời cô bịa, chiếc nhẫn mang ma lực bảo vệ tình yêu đích thực. Sở hữu chiếc nhẫn , sẽ mãi mãi tình yêu…
Thực tế chứng minh, dù giàu nghèo, đều tin những câu chuyện như thế.
Ngay lập tức, tỏ quan tâm, mua nó tặng cho phu nhân của .
Tất cả các vật phẩm sưu tập đều trưng bày xong, buổi giao lưu chuyển sang giai đoạn tự do.
Những quan tâm đến cổ vật nào thể mời sở hữu đàm phán riêng.
Cửu Điều Lẫm T.ử là đầu tiên bày tỏ sự quan tâm đến chiếc đai móc bằng đồng khảm vàng và ngọc lam thời Chiến Quốc. Cô dậy, gửi lời xin đến .
“Xin , chuyện với Trần .”