Khó khăn thực sự ở việc chứng nhận tư cách đó.
Tất cả những tham gia tải lên một email bí mật hồ sơ chi tiết và ảnh quét chất lượng cao các món đồ sưu tầm họ dự định trưng bày, trong một ngày chỉ định.
Sau khi trải qua quá trình kiểm duyệt nghiêm ngặt của ban tổ chức, xác nhận rằng các bộ sưu tập đáp ứng tiêu chuẩn của buổi giao lưu, lúc đó mới thực sự giấy thông hành tham gia sự kiện bí ẩn .
Hứa Nam Châu tìm một đội ngũ chuyên nghiệp, sử dụng máy quét cấp công nghiệp để tạo mô hình 3D chiếc nhẫn lam bảo thạch, đó tìm cơ quan thẩm quyền cấp chứng nhận, xác định rõ nguồn gốc, cấp độ màu sắc, v.v.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Ngoài , cô còn liên hệ với Trình Dật, vẫn đang ở Prague. Cậu một tài liệu văn bản về gia tộc Nordstad.
Hứa Nam Châu nhờ sắp xếp lịch sử lưu truyền của chiếc nhẫn , để phòng khi cần thiết.
Khương Mộc Dao cũng việc , cô sáng tác một câu chuyện tình yêu cảm động cho chiếc nhẫn lam bảo thạch hình bánh đường .
Tuy nhiên, vẫn cần Trình Dật tay chỉnh sửa và trau chuốt thêm.
Một tuần , email bí mật đó gửi thư hồi đáp, thông báo họ vượt qua vòng kiểm duyệt, đủ tư cách tham gia buổi giao lưu cá nhân.
Khương Mộc Dao gửi thông tin của cô, Hứa Nam Châu và Chu Á cho ban tổ chức để họ giấy chứng nhận cửa.
Đến đây, việc mới thực sự thỏa.
Ngoài , họ còn cần vài bộ chiến bào.
Chu kỳ đặt may của các thương hiệu xa xỉ quá dài, họ nhiều thời gian. Vì , Hứa Nam Châu dùng khả năng của để tìm một nhà thiết kế thời trang ở Hải Thành.
Nhà thiết kế du học nước ngoài về, đang chờ cơ hội thể hiện tài năng. Anh Hứa Nam Châu một cái, liền tự tin : “Cô Hứa cứ yên tâm giao cho , chắc chắn sẽ tạo một bộ lễ phục phù hợp với cô nhất!”
Hứa Nam Châu đưa đo và ảnh của Khương Mộc Dao cho nhà thiết kế, nhờ thiết kế một bộ cho Khương Mộc Dao nữa.
Tương tự, vest của Chu Á cũng cần sắp xếp.
Chương 221: Tiết Mục Ngoài Lề Ở Sân Bay
Hai ngày khi buổi giao lưu bắt đầu, Khương Mộc Dao bay đến Hải Thành để hội hợp với Hứa Nam Châu.
Hai cô đến trung tâm thương mại mua một ít quần áo mặc thường ngày. Không để mặc khi đến Kyoto, mà chỉ vì cơn nghiện mua sắm quá mạnh.
Cho đến khi nhà thiết kế gọi điện báo cho Hứa Nam Châu lễ phục thành.
Hứa Nam Châu liền bảo nhà thiết kế mang lễ phục đến căn biệt thự nhỏ, còn các cô cũng đồng thời từ trung tâm thương mại vội vã về nhà.
Bộ mà thiết kế cho Hứa Nam Châu là một chiếc váy dài cúp n.g.ự.c màu trắng ngà rủ nhẹ, sử dụng chất liệu lụa sa-tanh ánh ngọc trai kết cấu cực kỳ .
Thiết kế tối giản và sắc sảo, nhưng nhờ hiệu ứng lấp lánh như sóng nước của chất liệu vải, nó trở nên cao quý và hào phóng.
Thân váy áp dụng kiểu cắt cúp rủ cổ điển, hề sử dụng bất kỳ chi tiết thiết kế khoa trương nào.
Điểm tinh tế nhất là, nhà thiết kế loại bỏ những chi tiết trang sức rườm rà, đó sử dụng một chiếc ruy băng sa-tanh màu đen huyền bí quấn vài vòng quanh eo, tạo thành những vòng đối xứng.
Ngoài , bên hông còn đính thêm một đóa hoa hồng màu đỏ thẫm từ cùng loại vải đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-300.html.]
Một đỏ, một đen, một trắng, đưa sự đối xứng của màu sắc lên đến cực điểm.
Váy của Khương Mộc Dao thì khác. Đó là một chiếc váy đuôi cá màu xanh ngọc bích, váy là một màu đơn điệu, mà là sự kết hợp khéo léo của vải sa và lụa sa-tanh màu xanh đậm nhạt khác .
Cảm giác đó giống như bóng tre trong rừng, tựa như tạo nên từ những mảng sáng tối khác .
Kiểu cắt bó sát ở eo xòe ở chân váy khiến cô cực kỳ duyên dáng và linh động.
Cả hai cô thử đồ đều hài lòng, Hứa Nam Châu liền hào phóng thanh toán tiền còn .
Mọi thứ chuẩn xong xuôi, họ lên đường đến Kyoto sớm hơn một ngày.
===
Sân bay Quốc tế Kansai (Osaka, Nhật Bản).
Giống như bất kỳ sân bay nào thế giới, bên ngoài cổng đến tấp nập.
Họ im lặng chờ xe mà chú Lâm sắp xếp.
Đột nhiên, Hứa Nam Châu ai đó đụng , theo quán tính của chiếc ba lô, cô suýt ngã, may mắn Chu Á kịp thời đỡ cô.
Ngẩng đầu , đàn ông va cô chỉ nghiêng đầu một tiếng “Xin ” vội vã bỏ .
Khương Mộc Dao chợt sờ túi Hứa Nam Châu, hỏi: “Nam Châu, điện thoại ?”
“Ăn trộm! Hắn là kẻ trộm!”
“Bắt !” Khương Mộc Dao chỉ lớn tiếng hét lên một câu.
Chu Á “vụt” một tiếng lao , chỉ trong nháy mắt đuổi kịp đàn ông đó.
Không hai gì với , nhưng khoảnh khắc tiếp theo họ lao ẩu đả.
Hứa Nam Châu nheo mắt đàn ông đó, đỉnh đầu ánh sáng vàng!
Cô đưa tay ba lô, lập tức sờ thấy điện thoại.
Hứa Nam Châu thầm kêu: Xong . Cô đoán chắc chắn họ hiểu lầm.
Cô nhanh chóng kéo vali chạy về phía hai đang ẩu đả.
Chu Á là luyện võ thực thụ, thế công sắc bén, nắm đ.ấ.m mạnh mẽ.
Người đàn ông cũng hề yếu thế, phản công hết sức, chỉ linh hoạt né tránh, trong miệng ngừng khẽ gầm gừ.
“Này! Anh điên ?! Dừng ! sắp đ.á.n.h trả thật đấy!”
Hứa Nam Châu thở dốc chạy tới, chặn Chu Á: “Chu Á! Dừng tay! Điện thoại ở trong túi !”
Chu Á thấy, dừng tay, nhưng ánh mắt vẫn thẳng đàn ông.
Người đàn ông mới thời gian thở dốc, kéo chiếc áo khoác xộc xệch.