“ .”
Cô gái điềm tĩnh như thể nhờ thợ may mở khuyết áo, khiến ông chủ thấy thú vị.
Không khi cắt chẳng gì thì cô sẽ ?
Hứa Nam Châu trông xinh xắn, trong trẻo, khiến ông chủ chút đành lòng, cùng lắm thì lát nữa cho cô 500 NDT ...
Không ngờ, nhát d.a.o xuống, bên trong khối đá màu sắc khác.
Cắt xem, màu xanh lục đậm đến mức cảm thấy mát lạnh, tựa như đầm nước sâu trong veo, phát ánh sáng tinh tế!
Hai tay ông chủ run rẩy, sắc xanh lục kích thích đến mức đôi mắt ông mờ .
Người đàn ông trẻ tuổi thốt lên kinh ngạc: “Trời ơi!!!” khiến những vị khách và ông chủ cửa hàng bên cạnh đều chạy sang.
“Mãn lục! Phát tài !!!”
Ông chủ cửa hàng cảm thấy chua chát vô cùng, ông nhầm cơ chứ!
Soi đèn , ngay cả một chút tạp chất nào cũng , độ trong !
Quả thật là một khối đá giúp đổi đời!
Bây giờ bán nữa, còn kịp ? vây xem quá đông, ông dám mở lời.
Nếu ông bán 30 NDT một khối thì còn thể dối là nhầm chỗ, nhưng ông bán 8000 NDT mà!
Ông Hứa Nam Châu với vẻ mặt đầy phức tạp, thầm nghĩ, cô gái đúng là gặp vận may hiếm !
Có vị khách bắt đầu giá: “Cô gái, khối đá trả 400 nghìn NDT, thể nhường cho ?”
“ trả 500 nghìn NDT! Nhường !”
“ sẵn lòng trả 700 nghìn NDT!”
Khi mức giá hét lên, xung quanh bỗng im lặng, ai thêm tiền nữa.
Hứa Nam Châu theo màu ánh sáng, ước chừng cũng chỉ giá .
Cô đồng ý ngay lập tức.
Vị khách sợ cô hối hận, xin thẻ ngân hàng lập tức chuyển tiền cho cô, đó vội vàng ôm khối đá mất.
Ông chủ chua chát hỏi: “Cô gái là cao thủ !”
Hứa Nam Châu đang vui, cô híp mắt : “Đâu , đây là khối đá đầu tiên đ.á.n.h cược, nhờ phúc của ông chủ cả đấy!”
Ông chủ nặn một nụ còn khó coi hơn cả .
Hứa Nam Châu hất mái tóc rời , lúc ông chủ mới nhớ trong tiệm còn một vị "oan gia".
Nhìn , trong tiệm ngoài ông còn ai khác, vị oan gia rời từ lúc nào .
Ông chủ tức đến giậm chân, đúng là mất cả chì lẫn chài!
Hứa Nam Châu ngân nga ngoài phố để bắt taxi, một đàn ông chạy tới gọi cô .
“Cô ơi, thể phiền cô một chút ?”
Hứa Nam Châu đầu , cảnh giác đến.
Cô nhận , đàn ông chính là trai trẻ nãy định chi 200 nghìn NDT mua đá trong tiệm.
Anh hơn hai mươi tuổi, ăn mặc bảnh bao, dáng , còn chút trai.
“Anh gì?” Hứa Nam Châu siết chặt điện thoại, sợ ý đồ với tiền hai triệu NDT cô .
Bị lừa một thì khôn , giờ Hứa Nam Châu cảnh giác với tiền bạc vô cùng!
Người đàn ông trẻ vội vàng xua tay: “Cô đừng hiểu lầm, ý gì khác, chỉ hỏi, cô nhận đồ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-3.html.]
“Hả?” Hứa Nam Châu ngây : “Nhận đồ ?”
Người đàn ông trẻ gật đầu: “ ! Nhận đồ ! cũng học đ.á.n.h bạc đá quý!”
Hứa Nam Châu nghĩ, đàn ông trông vẻ dễ lừa.
Cô thăm dò: “Nhận đồ nộp 200 nghìn NDT phí bái sư đấy nhé!”
Người đàn ông trẻ hỏi ngược : “Thứ cô dạy đáng giá tiền đó ?”
Hứa Nam Châu thầm nghĩ: Xem cũng ngốc lắm.
nhớ đến bản , hơn một triệu NDT giao cho lạ một cách dễ dàng, cô thấy khó chịu!
Xem đời , ngốc nghếch chỉ cô thôi.
Cô đầu bỏ : “ dạy .”
Người đàn ông trẻ nhảy đến mặt cô: “Được , 200 nghìn NDT thì 200 nghìn NDT, đưa cho cô bằng cách nào?”
Hứa Nam Châu: …
Xem chúng thể chung mâm những cả tin/ngốc nghếch .
Hứa Nam Châu chân thành : “ dạy , cũng chỉ là may mắn mà thôi.”
Người đàn ông trẻ xung quanh : “ mời cô uống sữa nhé.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Những cô gái tuổi , chắc chắn đều thích sữa.
Quán sữa lớn, bên trong bàn ghế cho khách .
Chỉ một cái bàn tròn đặt bên ngoài.
“Được thôi.” Hứa Nam Châu cũng thấy khát, ở ngoài cũng sợ gì .
Người đàn ông trẻ chu đáo, hỏi han rõ ràng rành mạch khi mua sữa.
“Cô uống vị gì? Mấy phần trăm đường? Uống đá, nóng nhiệt độ phòng? Cho đá cho đá?”
Hứa Nam Châu trả lời từng câu, hỏi: “Trước đây mở quán sữa ?”
Người đàn ông ngạc nhiên: “Sao cô ?”
“ thấy gọi món thuần thục.”
--- Chương 3 ---
Khoan bán
“Không vì mở quán sữa…” Anh , “Là vì thường xuyên gọi sữa cho bạn gái cũ, nên thành thạo thôi.”
Anh xuống, tự giới thiệu: “ tên là Cố Ngạn, còn cô?”
“Hứa Nam Châu.”
“Tên cô thật đấy.” Cố Ngạn nghiêm túc khen ngợi, đó kể về chuyện của .
“Gia tộc họ Cố ở Hải Thành, cô chứ?”
Hứa Nam Châu lắc đầu.
Cố Ngạn: “...”
“Cô Cố gia ? Gia tộc giàu và quyền lực nhất Hải Thành đấy! Người đầu hiện tại là bố ! CEO là cả !”
Hứa Nam Châu hút hai viên trân châu, nhai chóp chép: “Thì ?”
“Một năm , bạn gái cắm sừng, cô cặp với thằng ngốc thứ hai nhà họ Cù, chuyện đó thì thôi , quan trọng là thằng ngốc còn chế giễu , năng lực, dựa bố và trai chu cấp. tức quá, tìm đòi một khoản tiền, tự gây dựng sự nghiệp.”
“Anh cho ?”