Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 299

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:11:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thầy Lý kéo La Bằng, giọng run run: “Chỗ thực sự nơi chúng nên đến... Có lẽ, lẽ Nam Châu sắp xếp xong, chúng đừng gây phiền phức cho nữa, thôi...”

Tất nhiên La Bằng và những khác đồng ý. Họ vất vả lắm mới đến đây, lưng là hy vọng sống của sư nương, mắt là sự sỉ nhục , họ thể lùi bước ?

Hơn nữa, những ánh mắt hiếu kỳ của đám đông xung quanh và ánh mắt hả hê của cô y tá khiến họ cảm thấy như kim châm lưng.

lúc họ đang cố gắng trấn an Thầy Lý, cô y tá bỗng nhiên cao giọng hét lên: “Bảo vệ, mau đây, gây rối!”

Vài nhân viên bảo vệ nhanh chóng vây , cố gắng đuổi họ .

La Bằng tức đến mức gân xanh nổi đầy trán: “Mắt cô nào thấy chúng gây rối?! Chúng hẹn !”

Phùng Khê Nguyệt gọi điện cho Hứa Nam Châu, vội vàng : “Nam Châu! Bọn đến Thành Tế , nhưng y tá lễ tân cho , còn gọi bảo vệ đuổi bọn !”

Ở đầu dây bên , Hứa Nam Châu cũng bất ngờ: “ liên hệ với Giám đốc Trương , lẽ ông kịp thông báo xuống. Mọi đừng lo, sẽ tìm ông ngay.”

Bảo vệ bắt đầu xô đẩy, Phùng Khê Nguyệt cố gắng bám chặt bàn lễ tân để giữ thăng bằng, hét lớn điện thoại: “Được! Bọn chờ tin !”

Còn La Bằng, cũng đang chật vật, một tay cố gắng ngăn bảo vệ, một mặt dùng che chắn xe lăn của sư nương, chịu lùi bước nửa phân.

Dù thế nào nữa, họ tuyệt đối thể đuổi ngoài như thế !

Không nên cơm cháo cũng giữ lấy chút sĩ diện!

lúc họ đang giằng co quyết liệt, cửa thang máy mở , một đàn ông trung niên mặc áo blouse trắng, khí chất uy nghiêm bước nhanh .

“Dừng tay! Các đang cái quái gì !”

Giọng ông lớn nhưng mang theo uy quyền tự nhiên, lập tức trấn áp cả hội trường.

Mọi hành động dừng ngay lập tức, các nhân viên bảo vệ vô thức buông tay.

Cô y tá kinh ngạc kêu lên: “Giám... Giám đốc Trương?”

chỉ Thầy Lý và những khác, vội vàng tố cáo: “Thưa Giám đốc, họ hẹn với ông, nhưng kiểm tra danh sách đặt hẹn thì ghi chép nào! Họ cứ đây phiền...”

Giám đốc Trương căn bản đợi cô xong, ánh mắt chuyển sang Thầy Lý đang hoảng sợ và vợ ông, những đang bảo vệ vây quanh, lòng ông đột nhiên chùng xuống.

“Hồ đồ!” Ông ngắt lời cô y tá, giận dữ bốc lên: “Đây là khách quý do đích cô Hứa gọi điện nhờ chăm sóc! Ai cho các cái gan dám chặn ở đây?!”

“Cái trách !” Cô y tá sợ đến mất hồn mất vía: “ cô Hứa nào...”

Giám đốc Trương chỉ mũi cô y tá, nghiến răng nghiến lợi : “Cô Hứa là đích Tổng Giám đốc Cố dặn dò đối đãi cực kỳ thận trọng! Sao cô gọi điện xác nhận? Một câu ‘ ’ suýt nữa gây họa lớn!”

Giám đốc Trương thèm cô y tá đang tái mét mặt mày nữa, ông bước nhanh đến mặt Thầy Lý, cúi : “Thành thật xin , là do công việc của chu , để ngài và phu nhân kinh động.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-299.html.]

“Hai vị ạ?”

Thầy Lý mừng sợ, liên tục xua tay: “Không, ... Giám đốc Trương, phiền ông quá...”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

La Bằng và Phùng Khê Nguyệt , cả hai thở phào nhẹ nhõm, còn chút cảm giác hả hê.

Phùng Khê Nguyệt chỉnh quần áo xốc xếch: “Giám đốc Trương, chúng . Chỉ là hy vọng công tác quản lý của bệnh viện ông thể quy chuẩn hơn một chút, ít nhất là khi đuổi khách, hãy xác minh tình hình, chứ nên chỉ dựa trang phục mà đ.á.n.h giá chủ quan.”

Lời của cô lẽ, hề luồn cúi, mạnh mẽ hơn nhiều so với việc hạ giọng mà tố cáo.

Giám đốc Trương xong, càng thêm mất mặt. Ông sang cô y tá đang sợ hãi chui xuống đất, nghiêm giọng: “Lập tức xin khách! Ngày mai nộp một bản kiểm điểm sâu sắc cho viện! Vị trí việc của cô cần đ.á.n.h giá !”

Cô y tá hối hận kịp, đành cúi gập liên tục xin : “Xin , là của , đáng lẽ nên gọi điện xác nhận...”

Giám đốc Trương nữa, cử chỉ “mời” với nhóm Thầy Lý: “Các vị mau theo , thứ sắp xếp thỏa , chúng đừng lãng phí thời gian ở đây nữa.”

===

Hứa Nam Châu xác nhận việc của Thầy Lý bên suôn sẻ, cô mới thời gian lo cho việc riêng của .

Sau khi khả năng học tập tăng cường, cô bắt đầu sắp xếp thời gian biểu.

Buổi sáng học kiến thức chuyên môn, buổi chiều học ngoại ngữ.

Vài ngày nữa sẽ Nhật, cô thuê một giáo viên dạy tiếng Nhật, sẽ đến dạy cô mỗi buổi chiều.

Chủ yếu là những câu giao tiếp hàng ngày.

Tiếp theo, trọng tâm của Hứa Nam Châu chuyển sang buổi giao lưu cá nhân đó.

Trước hết là vấn đề vé cửa.

Buổi giao lưu cá nhân là một buổi đấu giá triển lãm thông thường, nó là một sự kiện huyền bí trong giới sưu tầm hàng đầu cầu.

ngưỡng cửa cực kỳ cao, địa điểm bí mật, và chỉ dành cho một nhóm nhỏ.

Mỗi chỉ giới hạn tám nhóm tham gia cửa.

Khương Mộc Thanh cửa nhà họ Dịch từ hơn nửa năm để đặt một suất.

Bảy suất còn cũng sớm chủ.

May mắn , Ngô Tu Nghiên sẵn một thư mời. Nghe Hứa Nam Châu tham gia, liền chút do dự chuyển thư mời đó cho cô.

, thư mời cũng chỉ là mở cánh cửa đầu tiên.

Loading...