Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 296

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:10:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc đó, Thầy Lý đến. Hứa Nam Châu bèn hỏi ông: "Thầy Lý, thầy cho em xem bản báo cáo kiểm tra sức khỏe của cô ?"

Thầy Lý khó hiểu: "Con cần cái đó gì?"

Hứa Nam Châu thẳng thắn: "Em một bạn trong Bệnh viện Thành Tế, em nhờ hỏi thăm ý kiến chuyên gia."

Thầy Lý lưỡng lự một lúc: "Nam Châu , bệnh viện Thành Tế nơi mà những dân thường như chúng thể bước ... Thầy hảo ý của con, thầy cảm ơn."

"Thầy Lý, thầy cứ đưa cho em ," Hứa Nam Châu kiên quyết: "Em hỏi một chút cũng , chúng sẽ bàn ."

Thầy Lý lúc mới gửi báo cáo cho Hứa Nam Châu.

Hứa Nam Châu chuyển ngay sang cho Cố Sơ.

Hai trao đổi một lúc.

Vừa ăn xong bữa cơm, Cố Sơ mang đến cho cô một tin lành.

Hứa Nam Châu ngước lên với Thầy Lý: "Thầy Lý, Bệnh viện Thành Tế đang một loại t.h.u.ố.c mới nhắm đúng căn bệnh của cô, hiện đang trong giai đoạn thử nghiệm."

"Nếu thầy và cô đồng ý tham gia, thể miễn bộ chi phí nhập viện, t.h.u.ố.c men, và còn nhận trợ cấp dinh dưỡng nữa."

Thầy Lý sững sờ, gần như thể tin những gì .

"Leng keng", chiếc đũa trong tay ông rơi xuống bàn mà ông hề , chỉ chăm chú Hứa Nam Châu, môi run run một hồi lâu mà thốt một lời nào.

La Bằng là phản ứng nhanh nhất, mừng rỡ lay lay Thầy Lý: "Thầy Lý, đây là tin đại hỷ đó! Thành Tế là một trong những bệnh viện ung bướu nhất cả nước mà!"

Thầy Lý lúc mới giật tỉnh , nắm c.h.ặ.t t.a.y Hứa Nam Châu: "Nam Châu, thầy cảm ơn con! Cảm ơn các con..."

Chương 218: Tổng giám đốc Cố đến

Đối với Thầy Lý mà , điều khác gì một vị thần linh giáng thế.

Mặc dù khoản tiền quyên góp thể giải quyết nhu cầu mắt của họ, nhưng dù đổ hết , cũng chỉ đủ cầm cự một tuần.

Hứa Nam Châu giúp ông thông suốt mối quan hệ ở Thành Tế, giải quyết chi phí nhập viện và t.h.u.ố.c men, điều tương đương với việc giải quyết chín mươi lăm phần trăm khó khăn.

Đó là Bệnh viện Thành Tế đấy! Nghe , ngay cả vị Giám đốc Sở Giáo d.ụ.c của huyện họ, khi một khối u lành tính ở đầu gối, đến Thành Tế phẫu thuật, cầu xin nhiều mối quan hệ mà cuối cùng cũng thành công.

Thầy Lý nắm c.h.ặ.t t.a.y Hứa Nam Châu, nước mắt tuôn rơi.

Hứa Nam Châu sợ nhất cảnh tượng , cô gì để an ủi ông.

La Bằng đột nhiên dậy: "Chúng nâng ly (nước ngọt) rượu, kính Hứa Nam Châu một ly, cảm ơn cô giúp đỡ Thầy Lý thời khắc then chốt nhất."

Hứa Nam Châu cuối cùng cũng rút tay về.

La Bằng : "Không thể để Hứa Nam Châu một giúp đỡ. Mọi chúng cũng nên xem thể ."

Anh sang Thầy Lý: "Thầy, thầy cứ yên tâm ở bệnh viện chăm sóc cô, đừng lo lắng chuyện nhà cửa. Thầy đưa chìa khóa cho em, mấy đứa con trai chúng em sẽ dọn dẹp nhà giúp thầy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-296.html.]

Phùng Khê Nguyệt tiếp lời: " đó, đúng đó! Thầy, nhà em ở Hải Thành, các món canh bồi bổ sức khỏe của cô cứ để em lo hết!"

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Trần Vĩ Dân gật đầu: "Thầy, em xe, cần dùng xe lúc nào cứ gọi em, em đến ngay!"

Mọi ba hoa vài câu sắp xếp xong xuôi chuyện.

Thầy Lý cảm ơn rối rít, còn tâm trí ăn uống nữa, chỉ nhanh chóng về bệnh viện báo tin lành lớn lao cho vợ.

Ông cũng sợ đêm dài lắm mộng, cần chốt chuyện càng sớm càng .

Ông nóng ruột, ngừng Hứa Nam Châu.

Hứa Nam Châu nhận thấy, bèn mở lời: "Thầy Lý, thầy cứ yên tâm, đến Hải Thành liên lạc với em là ."

"Cũng muộn , hôm nay chúng ăn đến đây thôi nhé."

Thầy Lý mới an tâm, dậy: "Vậy, chúng giải tán thôi."

Hứa Nam Châu đến cửa nhà hàng, Chu Á đợi sẵn ở đó.

Cô chào tạm biệt , bước lên chiếc Mercedes-Benz màu đen ánh mắt theo dõi của tất cả.

Thầy Lý cảm thán: "Hứa Nam Châu bây giờ thực sự khác xưa nhiều ."

Vết thương ở chân Triệu Mẫn Hoa nghiêm trọng, nhưng trông khá đáng sợ, mắt cá chân sưng đỏ, to như cái bánh bao.

dài ghế sofa, tận hưởng sự chăm sóc bưng nước bưng đồ ăn của Hứa Chí Viễn, nghịch chiếc điện thoại mới.

"Cái điện thoại đắt quá! Châu Châu con lời , tiêu tiền phung phí... Cơ mà công nhận, nó đơ chút nào, mượt mà thật đấy..."

Họ sống tiết kiệm cả đời, khó để đổi quan niệm về tiền bạc ngay lập tức.

Mặc dù Hứa Nam Châu kiếm bao nhiêu tiền, nhưng dù , họ cũng dám tiêu xài hoang phí.

Cô thoa t.h.u.ố.c cho mắt cá chân Triệu Mẫn Hoa, đó về phòng riêng của .

Ngôi biệt thự hiện tại, khi các nhà thiết kế chuyên nghiệp cải tạo, hơn nhiều.

Cô lấy tài liệu trong túi và gọi video call cho Khương Mộc Dao.

Khương Mộc Dao cũng tắm xong, hiện tại cô vẫn đang ở tầng hai cửa hàng.

chỉ là tạm thời, cửa hàng sắp sửa sang, cô cũng tạm chuyển đến căn nhà thuê.

Hứa Nam Châu lượt hỏi về những vấn đề cô gạch máy bay, Khương Mộc Dao cũng giải đáp cặn kẽ.

Sau đó, Khương Mộc Dao cảm thán: "Cậu nỗ lực đến mức , thấy hổ thẹn quá!"

Hứa Nam Châu : "Lúc nỗ lực thì còn đang chơi bời, bây giờ giành những gì mất!"

Cúp điện thoại, cô sách thêm một lát, mãi đến mười hai giờ đêm mới chìm giấc ngủ trong cơn buồn ngủ choáng váng.

Loading...