Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:08:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Văn Bác tức giận nên lời: “Chị con dìu dắt con bao nhiêu năm, tay trong tay dạy dỗ con, giờ đến cả một cũng thể dò hỏi ?”

Ông cố nhịn, hít thở sâu vài để hạ huyết áp, đó nhấc điện thoại gọi .

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Giúp điều tra một , gần đây thiết với Khương Mộc Dao, đúng, càng nhanh càng , đợi tin của .”

Cúp điện thoại, thư phòng im lặng.

Khương Mộc Thanh nhịn hỏi: “Bố, kết quả đợi bao lâu? Con chỉ mất vài phút thôi mà.”

Khương Văn Bác mở miệng định mắng thì điện thoại đổ chuông.

--- Chương 203 ---

“Alo, .”

Khương Văn Bác điện thoại, đầu dây bên vài câu, ông xong, lông mày càng lúc càng nhíu chặt.

“Chỉ tên là Hứa Nam Châu? Không họ Ngô? Đến từ Hải Thành? Không ở Kinh Thành?”

Giọng ông càng lúc càng kích động: “Cái gì? Tra sâu hơn nữa thì tra ?”

Đầu dây bên , một giọng nam trầm thấp : “Vâng, nếu tra sâu hơn, cứ như là đ.â.m một bức tường, manh mối đều cắt đứt… Có đang cố tình che giấu thông tin của cô .”

Khương Mộc Thanh bên cạnh vểnh tai ngóng kỹ càng, thấy cái tên “Hứa Nam Châu”, hét lên: “Hứa Nam Châu?! Bố! Con !”

Khương Văn Bác cúp điện thoại, đầu hỏi Khương Mộc Thanh: “Con quen ? Chuyện từ bao giờ?”

“Là Cố Tự! Lần đầu con gặp cô , cô ở cùng Cố Tự… đúng, hình như còn sớm hơn nữa…”

Khương Mộc Thanh nắm chặt tóc, cố gắng nhớ : “Là ở Cảng Thành! Con và chị con gặp cô cùng Dịch Giản ở Cảng Thành, lúc đó con còn tưởng cô là bạn gái của Dịch Giản…”

“Cũng ,” Cậu càng nghĩ càng rối, tự hoang mang: “ đó cô ở Hải Thành, qua với cả hai em nhà họ Cố… Lẽ nào là bạn gái của Cố Tự?”

“Chậc, cũng . Chị con dựa mới Tây Sơn, chỗ dựa của cô là nhà họ Ngô mới đúng, là Ngô Tu Viễn ( cả nhà họ Ngô) Ngô Tu Nghiễn ( thứ hai nhà họ Ngô)?”

“Đủ !” Khương Văn Bác cắt ngang những suy đoán hỗn loạn của , ngón tay gõ mạnh lên mặt bàn: “Trước đây phong thanh, nhà họ Ngô gần đây dọn dẹp nội bộ vài , động tĩnh nhỏ. Hứa Nam Châu xuất hiện trong tầm mắt chúng lúc … E rằng lai lịch sâu xa hơn chúng tưởng nhiều.”

Khương Mộc Thanh đột nhiên nhớ lời Khương Mộc Dao từng với : “Chị con… đầu gặp cô cố gắng lôi kéo cô về phe .”

Khương Văn Bác ngẩng đầu , ánh mắt đầy thất vọng: “Chị con một cái hề tầm thường, còn con thì ? Con gì lúc đó?”

Khương Mộc Thanh nỗi khổ nên lời, lắp bắp: “Con, con vốn dĩ là , theo đuổi cô cơ, Cố Tự đuổi khỏi Hải Thành …”

“Chuyện cũng thể trách con , Cố Tự nhà họ Cố ở đây, nhà họ Khương đừng bao giờ hòng gây chuyện ở Hải Thành…”

“Ban đầu cũng con lừa gạt bọn họ…”

Khương Văn Bác hít sâu một , dường như cạn sạch kiên nhẫn, ông mệt mỏi vẫy tay: “Con ngoài .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-276.html.]

Nếu còn chuyện với nó nữa, ông sẽ uống t.h.u.ố.c hạ huyết áp mất.

Sau khi Khương Mộc Thanh ngoài, chu đáo đóng cửa thư phòng .

Khương Văn Bác lúc mới đổ xuống ghế, ông xoa xoa thái dương, thầm nghĩ, Khương Mộc Dao tính khí lớn, đáng lẽ ban đầu nên ép cô đến đường cùng.

Hai ngày nữa, tìm cô bé về đàm phán . Cô cổ phần ? Vậy thì cứ sửa di chúc, cho cô bé mười phần trăm cổ phần .

Khương Mộc Dao hắt xì một cái, dụi dụi mũi: “Chắc chắn là đang mắng .”

Rõ ràng là trong nhà nhiều phòng ngủ, nhưng cô cứ nhất quyết ngủ chung giường với Hứa Nam Châu, rằng cô quen .

Hứa Nam Châu : “Cô đăng cái ảnh đó lên, tối nay nhà họ Khương chắc chắn là một đêm ngủ .”

đầu Khương Mộc Dao: “Nếu họ cô về nhà họ Khương, là sẽ cho cô cổ phần, cô về ?”

Khương Mộc Dao ha ha: “Nực , thèm khát chỗ cổ phần đó ? Bản bây giờ đáng giá bao nhiêu ? Không hơn cổ phần lấy ?”

Vừa , cô ôm lấy Hứa Nam Châu: “Nam Châu, thực sự cảm ơn cô, cô cho cuộc đời thứ hai.”

Hứa Nam Châu bật , đẩy cô , kêu: “Nhột!”

Khương Mộc Dao như thể phát hiện một châu lục mới, trợn tròn mắt, với vẻ ý : “À há… Thì cô sợ nhột ?”

Sau đó, cô bắt đầu múa may hai tay: “Hê hê, để xem cô nhột chỗ nào!”

Năm phút

Khương Mộc Dao ôm gối cửa phòng, đập cửa: “ sai ! Nam Châu! Châu Châu! Cho ! sợ ma nha!”

Hứa Nam Châu lạnh lùng vô tình: “Phòng bên cạnh đèn đấy.”

Khương Mộc Dao đưa cô lên máy bay, ở Hải Thành, Lâm Bá đến đón cô.

Hứa Nam Châu đeo kính râm khuôn mặt nhỏ nhắn, che khuất gần hết khuôn mặt, chỉ để lộ chóp mũi tinh tế và đôi môi đầy đặn, hồng hào.

Tóc cô buông xõa, khoác chiếc áo gió dài màu đen của Khương Mộc Dao, trông cực kỳ phong độ.

Nhiều lén cô, đoán xem cô là nữ minh tinh nào.

Lâm Bá thấy cô từ xa, giơ tay vẫy cao: “Cô chủ! ở đây!”

Hứa Nam Châu thấy ông, kéo vali về phía ông.

“Lâm Bá, dạo ông khỏe ?”

Lâm Bá : “Nhờ phúc của cô chủ, khỏe, chỉ là…”

Đang chuyện, một cánh tay từ bên cạnh đưa , cầm lấy vali của Hứa Nam Châu.

Loading...