Hồi bé, cặm cụi bài tập, cô nghiên cứu xem nên búi tóc thế nào cho ; học từ vựng, cô mày mò dùng thứ gì để da hơn.
Dẫn đến việc, giáo viên hễ thấy cô là túm cô mà mắng.
Khương Mộc Dao hiểu ý, từ chối: “Phan lão, hôm nay e là rảnh ạ, chiều nay tụi cháu còn việc khác!”
“Ngày mai thì ?”
“Ngày mai cô về Hải Thành …”
“Không !” Giáo sư Phan cắt ngang ngay lập tức: “Cháu thì , bảo con bé đến đây hôm nay! Chiều nay việc gì, sẽ lo giải quyết cho!”
Khương Mộc Dao bật : “Không … Phan lão, tụi cháu là con gái mua sắm, móng tay, thầy giải quyết cái gì chứ?”
Giáo sư Phan nghẹn lời, im lặng hai giây bắt đầu chiêu dụ: “… Cháu giúp mời con bé đến. Cháu mở cửa hàng ? Ta tìm cho cháu vài món đồ thì ?”
Sợ Khương Mộc Dao chịu, ông đổi chiến thuật, bắt đầu giở trò ăn vạ: “Mộc Dao , một ngày là thầy, trọn đời là cha! Hôm nay cháu dùng cách gì cũng , nếu cháu mời con bé đến, sẽ nhận cháu là con gái nữa!”
Hứa Nam Châu nhịn , cô nhận lấy điện thoại: “Giáo sư Phan, cháu là Hứa Nam Châu đây.”
Cô thở dài, thỏa hiệp: “Cháu sẽ đến. Miễn là thầy bắt cháu học, thứ đều .”
Giáo sư Phan lập tức vui mừng: “Không bắt cháu học! Ta cũng thích lên lớp! Ta gọi cháu đến là việc nhờ!”
Cúp điện thoại, Khương Mộc Dao và Hứa Nam Châu đành mua một chiếc hamburger lót , thẳng đến Đại học Đế Đô.
Quả hổ danh là trường đại học hàng đầu trong nước, bước , Hứa Nam Châu cảm nhận một khí học thuật nặng trĩu và tinh thần sách vở ùa đến.
Hứa Nam Châu gặp gỡ những nhân vật nào? Đã trải qua những trường hợp lớn nào? Cô luôn bình tĩnh, tự tin và thản nhiên.
Thế nhưng, đến đây, cô cảm thấy tự ti.
Khương Mộc Dao dẫn cô một tòa nhà gạch đỏ nhỏ, phòng thí nghiệm của Giáo sư Phan ở tầng hai.
Vừa bước , họ phát hiện chỉ Giáo sư Phan mà còn vài nghiên cứu sinh tiến sĩ do ông hướng dẫn, đang tranh cãi kịch liệt về vài mảnh vỡ đồ đồng xanh phủ đầy bùn đất.
Khương Mộc Dao chào hỏi: “Giáo sư Phan, hôm nay đông vui quá ạ.”
Giáo sư Phan đầu , thấy hai cô gái tới, mắt ông lập tức sáng rực lên. Ông chào hỏi khách sáo, trực tiếp chỉ đống mảnh vỡ với Hứa Nam Châu: “Nam Châu, em đến đúng lúc lắm, giúp bọn xem mấy thứ .”
Tiếng tranh cãi bỗng chốc im bặt, cả phòng thí nghiệm chìm sự tĩnh lặng như tờ. Tất cả đều ngước Hứa Nam Châu, đ.á.n.h giá phụ nữ huyền thoại mà họ chỉ từng thấy qua những bức ảnh mờ ảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-271.html.]
Giáo sư Phan nhận sự bất thường của , bực bội : “Còn ngây đó gì? Ai việc nấy ! Đừng như thể thấy loài vật quý hiếm, nhỡ sợ mà bỏ , mấy đứa chịu trách nhiệm nổi ?”
Một nghiên cứu sinh tiến sĩ lấy tinh thần, vội vàng giới thiệu với Hứa Nam Châu: “Đây đều là những thứ khai quật từ một ngôi mộ quý tộc thời Hán, nhưng chúng nghi ngờ niên đại của chúng lẫn lộn.”
Hứa Nam Châu để ý đến lời giới thiệu. Cô nheo mắt quét qua bốn mảnh vỡ . Ba mảnh toát ánh vàng nhạt, chỉ một mảnh là màu vàng đậm hơn và rõ ràng hơn.
Cô dùng ngón tay chỉ mảnh đó, : “Những cái khác rõ, nhưng mảnh , rõ ràng là chất lượng hơn.”
Tất cả nghiên cứu sinh đều sững sờ, đồng loạt chằm chằm màn hình máy tính, chỉ để xác nhận rằng Hứa Nam Châu hề thấy dữ liệu thí nghiệm của họ.
Nếu thì cô chỉ bằng một ánh mắt thể chọn mảnh niên đại lâu đời hơn?
Giáo sư Phan trưng vẻ mặt “ ngay mà”, ông gật đầu: “Em đúng, mảnh giá trị về mặt thời gian hơn.”
Một nghiên cứu sinh tiến sĩ : “Dựa kết quả phân tích quang phổ, về cơ bản chúng thể xác định rằng các mảnh vỡ A, B và D đều thuộc cuối thời Đông Hán, tức là cùng thời với ngôi mộ .”
“ mảnh vỡ C, tức là mảnh cô Hứa chỉ , khác biệt so với ba mảnh . Tỷ lệ hợp kim và các đặc điểm vi lượng của nó gần giống với đồ đồng xanh thời giữa Chiến Quốc hơn.”
Một sinh viên khác tiếp lời, đưa khúc mắc lớn nhất của họ: “ , cô Hứa nhận định vô cùng chính xác, mảnh C quả thực cùng niên đại với ba mảnh còn , nhưng vấn đề lớn nhất ở chỗ…”
“Tại một mảnh vỡ thời giữa Chiến Quốc xuất hiện trong một ngôi mộ cuối thời Đông Hán? Điều phi lý.”
“Chỉ thể vật phẩm đời lẫn địa tầng đời , điều ngược thì tuyệt đối thể xảy .”
Mọi đều rơi trầm tư. Đây quả thực là một hiện tượng bất thường, ngược lẽ thường của khảo cổ học.
Lúc , ánh mắt Hứa Nam Châu vô tình quét qua một hình ảnh ba chiều đang hiển thị màn hình máy tính.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Đây là bản quét laser 3D bộ mộ huyệt.
Cô gần máy tính, nheo mắt kỹ.
Tổng thể mộ thất hiển thị ánh sáng vàng, điều đại diện cho việc bên trong ít đồ .
Sau đó, cô một phát hiện mới, phát hiện khiến cô khỏi nín thở.
Bên đáy huyệt mộ, trong lớp đất sâu hơn, xuyên thấu một vệt ánh vàng cực kỳ yếu ớt.
Nếu quan sát kỹ, nó gần như màu sắc của ngôi mộ tầng che khuất, dễ bỏ qua.
Một phỏng đoán kinh ngạc hình thành trong đầu cô.