Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 265

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:07:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Nam Châu vẫn tiếp tục lắc đầu, cô chỉ mong đừng chuyện với nữa. Giờ đây, cô tập trung cao độ để ngủ .

Ngô Tu Nghiễn tiếp tục gọi điện, dường như gọi cho em họ của : “Chuyết Hiên, lập tức sắp xếp cho trong biệt thự sơ tán ngay, bảo họ đừng ồn! Nghe rõ ? Đừng ở trong nhà nữa! Cũng đừng chạy lung tung, tìm một chỗ thoáng đãng, nhiều gió. Ngoài , cấm mang theo đồ đạc, trừ quần áo đang mặc , tất cả thứ khác để trong biệt thự!”

Qua những cuộc điện thoại của , thể đoán Trang viên nhà họ Ngô hiện tại chắc hẳn đang hỗn loạn như một nồi cháo.

Chương 195: Bác sĩ đến tận nhà

Hứa Nam Châu cách thế nào để bản dễ chịu hơn.

Thay vì ngủ nửa chừng bò dậy ăn uống, chi bằng truyền thẳng dung dịch dinh dưỡng.

Cô gần như do dự, trực tiếp liên lạc với mối quan hệ duy nhất của trong giới y tế.

Cô gọi điện thoại của Cố Tự.

Lúc , là thứ Hai, Cố Tự đang họp định kỳ như khi.

khi thấy Hứa Nam Châu gọi đến, hề suy nghĩ, giơ tay hiệu dừng họp. Trong sự tĩnh lặng dõi theo của , bắt máy.

“Cố Tự,” giọng Hứa Nam Châu chút yếu ớt: “Anh thể giúp tìm một bác sĩ kê đơn ít dung dịch dinh dưỡng ?”

Sắc mặt Cố Tự nghiêm , vô thức thẳng dậy hỏi: “Cô vẫn còn ở Kinh thành? Người khỏe ?”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Ừm.”

Cố Tự chút chần chừ, năng dứt khoát: "Gửi địa chỉ cho , sẽ lập tức cử bác sĩ đến tìm cô."

Cúp điện thoại, Hứa Nam Châu tựa cửa sổ xe, cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn nhiều.

Ngô Tu Nghiễn : "Nếu cô cần bác sĩ, thể sắp xếp ."

Hứa Nam Châu lắc đầu, gì.

Ngô Tu Nghiễn cũng thêm gì nữa, chỉ cảm thấy đầu óc rối bời.

Anh thể ngờ rằng vấn đề ở tảng đá nguyên khối trong phòng xông .

Anh nhớ năm xưa ông cố thấy tảng đá khổng lồ tại một mỏ đá ở Brazil. Thấy vân đá độc đáo, ông cố tốn ít công sức và chi một khoản tiền lớn để vận chuyển bằng đường biển về nước.

Lúc đó, ông cố định chế tác tảng đá thành bệ đỡ cho một đài phun nước, nhưng gia đình họ Ngô chuyển đến Tây Sơn, việc đành gác .

Đến đời ông nội , lúc trong nước rộ lên phong trào trị liệu bằng đá từ tính thiên nhiên. Ông nội nhớ đến tảng đá và đưa một quyết định xa xỉ.

Ông cho thợ thủ công cắt gọt tảng đá khổng lồ thành một chiếc giường đá bằng phẳng, xây bên một thứ giống như lò sưởi, lắp đặt hệ thống sưởi điện.

Ông tin rằng, khi nóng tảng đá, lên đó sẽ hấp thụ từ tính của đá thông qua nhiệt lượng, giúp thông kinh lạc và chữa bách bệnh.

Khi đó, đây còn là một trong những nghi thức tiếp đãi khách quý cao cấp nhất của gia đình họ Ngô...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-265.html.]

Nghĩ đến đây, Ngô Tu Nghiễn giật , vội vàng gọi một cuộc điện thoại. Lần là gọi cho Ngô phụ, dặn dò ông phong tỏa tin tức bằng giá, tuyệt đối để lộ chuyện ngoài.

Nếu tảng đá phóng xạ, thì chuyện đều thể giải thích .

Ông nội là tiếp xúc với nó nhiều nhất, phát bệnh sớm nhất và nghiêm trọng nhất, sớm .

Tuy rằng ít dùng phòng xông , nhưng bức xạ từ tảng đá vẫn ngừng lan tỏa, ảnh hưởng đến bộ trang viên.

Bà cố ở gần nhất, triệu chứng về phổi cũng nặng nhất.

Còn những công lâu năm việc gần phòng xông , theo , cũng một vài bệnh nặng. Anh ghi nhớ trong lòng, việc bồi thường nhất định thỏa đáng.

Anh vô thức đầu Hứa Nam Châu.

Sắc mặt cô vẫn còn tái nhợt vô cùng, cả mềm nhũn tựa cửa sổ xe, hề lên tiếng. Hàng mi mảnh khảnh rủ xuống, che đôi mắt, khiến rõ cô đang ngủ đang thức.

Đâu còn vẻ tự tin, điềm tĩnh, thông minh sắc sảo như ?

Ngô Tu Nghiễn thầm thở dài, nghĩ đến những nỗ lực vật lộn kéo dài của gia đình họ Ngô.

Họ điều tra tất cả các khả năng thể nghĩ đến, từ virus đến phong thủy, từ chất lượng khí đến nguồn nước uống, nhưng duy nhất bỏ qua chiếc giường đá xông mà ông nội coi là bảo bối sức khỏe.

Thật đúng là trớ trêu.

Nếu Hứa Nam Châu, e rằng bộ gia đình họ Ngô sẽ c.h.ế.t hết trong trang viên .

dáng vẻ yếu ớt của Hứa Nam Châu, Ngô Tu Nghiễn nghĩ, món nợ , mắc quá lớn !

Xe dừng cửa tiệm, Khương Mộc Dao chạy lên, mở cửa xe bên phía Hứa Nam Châu, đỡ cô .

Khương Mộc Dao đầu , lớn tiếng với Ngô Tu Nghiễn: “Ngô , cứ giao Nam Châu cho , việc !”

Sau đó cô bỏ Ngô Tu Nghiễn còn kịp phản ứng, đóng sập cửa tiệm .

Khương Mộc Dao gần như cõng Hứa Nam Châu lên tầng hai, tiện tay nhét một thanh sô cô la miệng cô, ngừng cằn nhằn.

“Sao cô tự hành hạ thành cái bộ dạng ?”

“Cố tỏ hùng ? Lần quên ? cho cô , gọi trực thăng đưa cô , cô cứ ngoan ngoãn ở đây mà nghỉ ngơi!”

“Tiểu thư đây giờ tiền , cô cho nấy, bảo đảm sẽ chăm sóc cô chu đáo.”

“Bao giờ cô hồi phục , bấy giờ mới đến bước tiếp theo!”

“Mà , cô đừng mấy chuyện nguy hiểm như nữa.”

“Nếu nhất định , thì cô mang theo!”

Hứa Nam Châu đổ xuống giường, lải nhải như một bà cụ non, nhịn bật .

Loading...