Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:43:06
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa giờ , việc trả giá kết thúc. Ông chủ Tưởng tủm tỉm tuyên bố: "Vòng đầu tiên, mười hai bạn đưa giá. Bây giờ sẽ chọn ba câu hỏi trong nhiều câu hỏi để trả lời ."

"Thứ nhất, phôi bát khô ráp, chấm đỏ do cháy."

"Thứ hai, hoa văn men xanh lem nghiêm trọng."

"Thứ ba, nặng 385 gram."

Xung quanh vang lên tiếng ồn ào.

"May mà trả giá, đây là đặc điểm của đồ giả mà!"

"C.h.ế.t tiệt, trả giá , chẳng lẽ ôm hàng ?!"

"Cứ bình tĩnh, nhỡ tên ngốc nào trả giá cao hơn thì ?"

Hứa Nam Châu sang Dịch Giản. Anh khẽ cau mày, gì, như đang suy nghĩ điều gì đó.

Cảm nhận ánh mắt của Hứa Nam Châu, cúi đầu cô: "Màu sắc chút sai khác, nhưng trọng lượng khớp với trọng lượng của một chiếc bát cỡ và nhỏ."

Ông chủ Tưởng hài lòng với phản ứng của . Nghĩ đến cú lật kèo sắp tới, ông nhịn sân khấu.

Một lát , cảm thấy hiệu ứng đủ, ông hỏi: "Bây giờ một cơ hội để hủy bỏ giá thầu, các bạn thể tự thao tác máy tính bảng."

Nghe thấy ông chủ Tưởng thông báo thêm một cơ hội đổi, Dịch Giản sang Hứa Nam Châu, cô sẽ gì.

Hứa Nam Châu điềm nhiên như , bằng một giọng nhẹ đến mức thể nhẹ hơn: "Tin ."

Cứ như thể cô đang trả lời một câu hỏi bình thường như "Liệu tối nay chúng đặt bàn ở nhà hàng " .

Dịch Giản ghé sát mới rõ.

Không Hứa Nam Châu cố ý nhỏ, mà là cô thực sự sắp c.h.ế.t đói .

Dịch Giản đặt máy tính bảng xuống và cũng tỏ điềm tĩnh như cô.

Kể từ khi hợp tác với Hứa Nam Châu, nên tin tưởng cô. Hơn nữa, ngay cả khi là hàng giả, tiền cũng do Hứa Nam Châu chi , cũng thiệt.

Cùng lắm là chế giễu thêm vài năm nữa mà thôi.

"Hết giờ!" Ông chủ Tưởng tuyên bố qua micro: " thấy trong mười hai trả giá ban nãy, tám hủy bỏ giá thầu, ba giảm giá thầu, và chỉ một đổi gì cả."

Chương 19: Thành tích thể kiểm chứng

Ông chủ Tưởng dừng , phản ứng của bên tiếp tục: "Bây giờ sẽ công bố đáp án cho ! Đầu tiên, chiếc bát thực sự là hàng thật, là bát men xanh hoa văn dây leo cuốn thời Tuyên Đức. Do khai quật từ đất chua nên phôi biến đổi, dẫn đến vẻ ngoài chút khác biệt."

Cả khán phòng vang lên tiếng kinh ngạc. Dịch Giản càng kinh ngạc hơn, tự chủ mở to mắt Hứa Nam Châu.

Ánh mắt quá sắc bén !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-25.html.]

Hứa Nam Châu khẽ mỉm đáp , ánh mắt như : "Chuyện thường, chuyện cơ bản thôi."

Ông chủ Tưởng tiếp tục tuyên bố: "Giá thị trường hiện tại của món đồ sưu tầm là... 1.5 triệu NDT! Xin chúc mừng Dịch Giản giành chiến thắng vòng với giá 1.2 triệu NDT!"

Cả hội trường xôn xao.

Đèn trong khán phòng mờ, đồng thời một chùm ánh sáng rọi lên đầu Dịch Giản. Hứa Nam Châu lặng lẽ bước lùi hai bước, ngoài vòng ánh sáng.

Ánh mắt của ánh đèn thu hút, đổ dồn Dịch Giản.

"Hóa là đại thiếu gia của Dịch gia Kinh Đô."

"Lần giám định cũng đến, thắng một thua hai. Lần quả là may mắn."

Dịch Giản nở nụ thương hiệu, gật đầu chào .

Bây giờ thể nhận quyền mua món đồ sưu tầm với giá 10% so với giá thắng cuộc, tức là 150.000 NDT.

Dù Dịch Giản điềm tĩnh đến , giờ phút nội tâm cũng kìm sự phấn khích.

Phải rằng thắng đó, chỉ mua một bức tranh trị giá 30.000 NDT với giá 3.000 NDT mà thôi.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Hai thua lỗ thì nhiều lắm, nhắc tới.

Tiếp theo là thời gian nghỉ giải lao. Lúc , nhiều đến chúc mừng Dịch Giản.

Hứa Nam Châu nổi bật nên trốn sang một bên uống cocktail để lót .

Dịch Giản vất vả lắm mới ứng phó xong, tìm thấy Hứa Nam Châu ở góc phòng và nhanh chóng bước về phía cô.

"Nam Châu thích những dịp như thế ?"

Hứa Nam Châu lắc đầu: " thích sự yên tĩnh hơn."

"Phải , cũng thích." Anh cầm ly rượu sang Hứa Nam Châu, nghiêm túc khen ngợi: "Cô quá giỏi, chỉ dựa ba bức ảnh mà thể xác định tính xác thực và giá cả của món đồ. Rốt cuộc cô cách nào ? Chẳng lẽ cô đến từ Hứa gia Nam Thành?"

"Tất nhiên là !" Hứa Nam Châu : "Nhà chỉ là một gia đình công nhân bình thường. , chỉ gặp may thôi!"

Dịch Giản tiếp tục truy hỏi. Anh chọn tin tưởng và theo lời cô: "Thì , từng một bạn cũng may mắn, bất khả chiến bại ở sòng bạc, bao giờ thua."

Sau bao nhiêu năm lăn lộn thương trường, ai mà chẳng vài bí mật? Hứa Nam Châu gì, cứ tin nấy.

bảo cô là ngoài hành tinh con mắt xuyên thấu, chỉ cần cô hại đến , cũng sẽ tin.

Một cô gái mặc váy đuôi cá màu trắng bạc thẳng đến, cô Dịch Giản và chào hỏi bằng giọng dịu dàng: "A Giản, nếu thấy tên , em cũng đến."

chuyển mắt sang Hứa Nam Châu một cách tự nhiên và hỏi: "Vị là..."

"Bạn , Hứa Nam Châu." Dịch Giản khẽ thở dài: "Nam Châu, đây là Giang Mộc Dao, cũng đến từ Kinh Đô."

Loading...