Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:43:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dịch Giản cũng xin : “ tưởng cô dậy , nhắn tin mà thấy cô trả lời, nên lo lắng.”

Anh đưa bộ quần áo tay cho Hứa Nam Châu: “ tự ý đặt cho cô một bộ lễ phục hội để mặc tối nay, hy vọng cô phiền.”

“Cảm ơn ! nghĩ mặc trang trọng như , nên chuẩn …”

“Đó là sơ suất của , thông báo cho cô.”

Hứa Nam Châu cảm ơn , đóng cửa, trở phòng thử váy.

Thị hiếu của Dịch Giản khá . Chiếc váy là màu đen, kiểu hở vai xẻ cao, quá hở hang nhưng cũng quá kín đáo.

Chiếc váy ôm sát cơ thể, nổi bật đường cong quyến rũ của cô.

Hứa Nam Châu rên rỉ một tiếng, xem hôm nay cô thể ăn uống gì nữa .

Đã mặc lễ phục thì thể thiếu trang điểm.

Cô tự trang điểm đơn giản , nhưng tay nghề của đủ chuyên nghiệp, nên cô đặt lịch hẹn với một chuyên gia trang điểm.

Chuyên gia trang điểm đến buổi chiều. Hứa Nam Châu đặt thêm một dịch vụ chăm sóc cơ thể.

Cứ thế xoay vần cả ngày, thứ tất, cũng đúng lúc buổi giám định bắt đầu.

Dịch Giản đến đón cô.

Địa điểm tổ chức là tầng thượng của khách sạn, thư mời mới .

Bên trong tụ tập đông đủ khách mời, ai nấy đều ăn mặc sang trọng, lộng lẫy.

Trong hội trường còn nhiều món ăn buffet, Hứa Nam Châu mà bụng càng đói hơn.

Dịch Giản còn chu đáo hỏi cô ăn gì .

Hứa Nam Châu lắc đầu cay đắng, chỉ thể ép , tránh xa những món ăn đó.

Ánh đèn trong hội trường đổi, im lặng.

Một cụ ông tóc bạc bước lên sân khấu, mỉm công bố các quy tắc hoạt động.

Dịch Giản với Hứa Nam Châu rằng đây chính là ông chủ họ Tưởng của tiệm đồ cổ nổi tiếng ở Hồng Kông, tổ chức sự kiện .

Luật lệ đơn giản: Tổng cộng mười món cổ vật. Mỗi món chỉ cung cấp ba bức ảnh mờ. Có thể là ảnh chụp phần đế, một chi tiết hoa văn, hoặc dấu vết hao mòn.

Vòng đầu tiên, tham gia sẽ nộp phiếu đ.á.n.h giá thật giả, cùng với mức giá ước tính của riêng . Họ cũng thể đặt ba câu hỏi. Vòng thứ hai, những giá thể chọn rút lui hoặc điều chỉnh mức giá dựa câu trả lời của ông Tưởng cho ba câu hỏi đó.

Người mức giá gần nhất với giá thị trường ước tính sẽ mua món bảo vật đó với giá một phần mười (một chiết).

Đồng thời, trong mười món cổ vật cũng sẽ lẫn vài món đồ giả. Nếu ai đó đ.á.n.h giá sai và trả giá cao nhất, họ vẫn sẽ đấu giá thành công và món đồ giả sẽ ‘đập tay’.

Hứa Nam Châu xung quanh, hầu hết đều tỏ hứng thú.

Dịch Giản khẽ giải thích bên tai cô: “Buổi giám định như thế tổ chức định kỳ, gần nhất là năm năm , nên mong đợi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-24.html.]

Hứa Nam Châu càng thêm háo hức. Cô tò mò hỏi Dịch Giản: “Anh thắng nào ?”

Dịch Giản nhỏ giọng đáp: “ may mắn thắng một …” Anh bỏ lửng vế , còn thua hai .

Anh nuốt vế bụng. Cảm giác thua cuộc hề dễ chịu, bạn bè trong giới nhạo suốt mấy năm.

Ngay đó, một cô lễ tân mang lên món cổ vật đầu tiên.

Món đồ đặt trong một chiếc hộp gỗ, và màn hình lớn phía lưng ông Tưởng hiện lên bức ảnh đầu tiên.

Đây là một bức ảnh đen trắng mờ ảo, trông giống như một phần của chiếc bát men xanh.

Hứa Nam Châu nheo mắt , đó là màu xanh nhạt. Cô cơ sở trong lòng.

Giá trị của vật phẩm trong ảnh chắc chắn cao hơn 1 triệu NDT, nhưng 3 triệu NDT.

Bức ảnh thứ hai và thứ ba lượt là đáy bát và một chi tiết nhỏ của men xanh.

Hứa Nam Châu nheo mắt xác nhận, đúng là màu xanh.

Mọi trong đám đông bắt đầu bàn tán.

“Cái bát trông cũ rách quá, dù là đồ thật cũng bán giá cao .”

“Giả một cách lố bịch. Mọi màu men xanh kìa, nhòe hết cả.”

“Nét vẽ quá thô, chắc chắn là đồ giả hiện đại.”

Hứa Nam Châu dùng khuỷu tay chạm Dịch Giản: “Hợp tác ?”

Dịch Giản ngạc nhiên: “Cô cơ sở ? Nói xem hợp tác thế nào?”

Hứa Nam Châu ghé sát: “ cho giá, còn tự do phát huy. Chúng cùng đấu giá, lợi nhuận khi bán chia theo tỷ lệ sáu-bốn, sáu bốn. Tuy nhiên, chỉ 100.000 NDT tiền vốn, sẽ lo phần lớn.”

“Tiền thành vấn đề… nếu khi đấu giá xong phát hiện đó là đồ giả thì ?”

“Là đồ giả … Cùng lắm thì tiền cho . Thế nào? Hợp tác chứ?”

Dịch Giản bật : “Đương nhiên . Với , đây là khoản lợi nhuận ròng.”

Hứa Nam Châu tiếp tục: “Chiếc bát là hàng thật. ước tính giá trị của nó trong từ 1 triệu đến 3 triệu NDT. Phần còn giao cho đấy.”

“Được.”

Dịch Giản xem xét kỹ ba bức ảnh. Bức đầu tiên thấy rõ gì, bức thứ hai mờ, thể hiện phần đáy bát, khắc chữ “xx Tuyên Đức niên chế”.

Nếu lời gợi ý chắc chắn của Hứa Nam Châu, Dịch Giản cũng sẽ cho rằng đây là đồ giả. vì cô khẳng định là thật...

Anh kỹ các ký tự bát, nét bút và đường nét quả thực chút hương vị của hàng thật.

Dịch Giản nhớ mười năm từng thấy một chiếc bát men xanh hoa văn thời Tuyên Đức tương tự như thế , từng bán với giá cao ngất ngưởng 2 triệu NDT.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Anh suy nghĩ một lát, nhập dòng chữ "Hàng thật, ước tính 1.2 triệu" máy tính bảng do ban tổ chức cung cấp, đồng thời đặt ba câu hỏi.

Loading...