Khương Mộc Dao vỗ tay, như thể đang tự cổ vũ: "Được ! Chúng bắt đầu thôi!"
Cô : "Chúng chọn lọc đồ , sắp xếp từng món một. Một phần đưa sang kho bên cạnh, một phần để ngoài hành lang."
Trình Dật thở dài thườn thượt. Nhiều đồ đạc như , mất bao lâu mới xong.
Xem , tiền cũng dễ kiếm!
May mắn là việc dọn dẹp vô vị. Nó giống như bước cuộc sống của một gia đình cổ xưa, để rình mò quá khứ của họ.
Mở chiếc hộp gỗ đầu tiên , bên trong là một ít quần áo, váy kiểu cũ, mũ nón... Chúng côn trùng ăn gần hết. Khương Mộc Dao nhấc một chiếc váy lên, nó lập tức vỡ vụn, rơi lả tả thành những mảnh nhỏ.
Cô lục lọi bên trong, còn gì khác, bèn đóng nắp , cùng Trình Dật khiêng cửa kho.
Mở thêm một thùng nữa, bên trong là nhiều báo cũ và tài liệu, cả tiếng Séc và tiếng Đức. Ngoài , còn vài bức ảnh ngả vàng và một cuốn sổ ảnh dán (scrapbook) do trẻ con .
Không gì đáng giá, Khương Mộc Dao định đóng nắp thì Trình Dật ngăn .
"Cô Khương, cô Hứa, nếu hai cô cần những thứ , thể cho ?"
Khương Mộc Dao tò mò: "Cậu cần mấy thứ gì?"
Trình Dật : " nghĩ, từ những thứ thể ghép câu chuyện của gia đình đó. giữ để nghiên cứu."
Khương Mộc Dao nhún vai: "Tùy , thích thì cứ lấy ."
Trình Dật như nhặt báu vật, cẩn thận khiêng ngoài, quanh, tìm một chiếc găng tay thừa đặt lên thùng, dấu.
Ngoài còn một vật dụng sinh hoạt vô dụng, như máy pha cà phê, bát đĩa mẻ, đèn bàn hỏng...
Sau một buổi sáng, Khương Mộc Dao chọn một vài món đồ còn thể bán , cũng nhờ những món , cô mới thêm hy vọng.
Một chiếc khăn lụa cổ điển còn nguyên bao bì, tình trạng ; một chiếc máy đ.á.n.h chữ cổ; một máy hát đĩa than; và một thùng rượu vang đỏ Pháp còn nguyên niêm phong.
Cô choàng chiếc khăn lụa lên , với Hứa Nam Châu: "Sau khi dọn xong, chúng thể mở chai rượu ăn mừng nhé."
Cô chỉ đùa thôi, dù thùng rượu lâu đời, rõ tình trạng bảo quản thế nào, nên cô dám uống bừa.
Hứa Nam Châu nhờ đôi mắt của cũng thu hoạch kha khá.
Cô tìm thấy một tượng ngà voi nhỏ xíu trong một đống vải rách, một bộ d.a.o nĩa bằng bạc trong một hộp bánh quy bằng thiếc rỉ sét, và sáu đồng tiền vàng thời Nga Sa hoàng khi đổ một chiếc lọ thủy tinh đựng đầy cúc áo.
Buổi trưa, khi ăn uống qua loa, họ tiếp tục công việc bận rộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-227.html.]
Dựa tường là một chiếc bàn việc cũ kỹ, mấy nổi bật. Chất liệu gỗ thô ráp, kiểu dáng nặng nề, lớp sơn mài bong tróc hết. Khương Mộc Dao xem xét kỹ lưỡng từ , thậm chí còn mở ngăn kéo kiểm tra, xác nhận đây là một món đồ đáng tiền, cô bèn hít một thật sâu, định đẩy nó ngoài nhà kho.
"Chờ một chút."
Hứa Nam Châu đột nhiên gọi cô . Khương Mộc Dao đầu, lúc thấy cô đang nheo mắt chằm chằm một bên của chiếc bàn.
Hứa Nam Châu phát hiện một khe hở dễ thấy bên cạnh bàn, bên trong hắt một chút ánh sáng màu xanh lam.
"Chiếc bàn ngăn bí mật."
Khương Mộc Dao lập tức lấy tinh thần, sờ soạng khắp chiếc bàn nhưng vẫn tìm cách mở ngăn bí mật.
Cô nản lòng, thở dài thườn thượt: "Không mở ."
Hứa Nam Châu cầm tuốc nơ vít và chiếc búa nhỏ bên tay, nhắm khe hở: "Tránh ."
Lời dứt, cô bắt đầu đục một cách dứt khoát. Mạt gỗ bay tứ tung. Chỉ một lát , cô đục một cái lỗ.
Khương Mộc Dao vội vàng ghé sát , mượn ánh đèn đội đầu để bên trong.
"Bên trong một phong bì giấy da bò."
lúc , tay Khương Mộc Dao lướt qua gầm bàn, chạm một chỗ nhô , cô vô thức nhấn xuống. Một tiếng "tách" vang lên, một ngăn kéo nhỏ lập tức bật .
Hứa Nam Châu ngăn kéo, chiếc bàn đục khoét tan tành, im lặng một giây, : "... Lẽ nên kiểm tra gầm bàn mới ."
Cô mở phong bì, một mảnh vải nhung lụa màu xanh lam trượt tay cô, bên trong là một chiếc nhẫn.
Trên đai nhẫn là một viên Lam Bảo Thạch hình vuông ngoại cỡ, xung quanh tô điểm bằng một vòng kim cương tấm.
Cô tự nhiên đưa chiếc nhẫn cho Khương Mộc Dao, việc thẩm định vẫn là chuyên môn của cô .
Khương Mộc Dao lập tức lấy kính lúp chuyên dụng , xem xét cẩn thận. Sau đó, cô liếc ngoài nhà kho, Trình Dật lái xe tìm mua đồ nội thất, hành lang ai.
Cô kéo Hứa Nam Châu sang một bên, kiềm chế sự phấn khích trong lòng, bằng giọng cực kỳ nhỏ: "Không thể tin , Lam Bảo Thạch Hoàng gia Xanh cắt kiểu Sugarloaf! Hàng thật lẫn !"
Hứa Nam Châu hỏi: "Có đáng tiền ?"
Khương Mộc Dao cố gắng gật đầu: "Cậu xem, trong phong bì còn một bức thư, chắc là ghi lai lịch của chiếc nhẫn. Nếu tận dụng, thêm thắt vài câu chuyện , tớ thể đảm bảo nó sẽ đấu giá lên đến hàng triệu!"
Sau đó, cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Hứa Nam Châu, giọng run rẩy vì kích động: "Nam Châu, chúng thắng , chúng thực sự kiếm tiền !"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hứa Nam Châu rút tay , vỗ vỗ vai cô: "Bình tĩnh , còn nhiều thứ dọn dẹp xong mà!"
Khương Mộc Dao , lén lau khóe mắt, cẩn thận luồn chiếc nhẫn dây chuyền của , giấu sâu bên trong bộ đồ công nhân, đó thản nhiên khiêng chiếc bàn ngoài.