Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:03:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trình Dật bên cạnh, mặt mày tái mét. Cậu giờ luôn là học sinh ngoan ngoãn, khuôn phép, đời nào dám bén mảng đến nơi như thế ban đêm?

Cậu nuốt nước bọt, giọng run run: “Hay là... chúng đổi chỗ khác ? Ngay cả khi tìm... tìm cái loại dịch vụ đó, cũng cần thiết đến chỗ chứ! Ở châu Âu việc chẳng là hợp pháp , cần bí ẩn thế…”

Vừa dứt lời, cửa chiếc xe hạng sang màu đen đỗ gần đó đột nhiên mở , một bóng thanh lịch bước xuống.

Đó là một đàn ông trẻ tuổi, bộ vest may đo vặn ôm lấy vóc dáng cao ráo của . Anh khuôn mặt điển trai, cử chỉ mang nét nhiệt huyết và tự tin đặc trưng của Ý. Anh ngang qua ba , mỉm lướt qua một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng Hứa Nam Châu.

Anh chậm rãi tiến đến, ánh mắt chăm chú Hứa Nam Châu, hề vẻ phù phiếm. Anh khẽ cúi đầu, một câu bằng tiếng Ý.

Trình Dật phiên dịch: “Anh , xin vì sự thất thố, đôi mắt cô rực rỡ như những ngôi mới sinh, là thứ chói lóa nhất, nhưng khiến viên kim cương đều lu mờ.”

Hứa Nam Châu : “Thank you (Cảm ơn).” Cô thầm nghĩ, đàn ông Ý ch.ó cũng thấy thâm tình, hôm nay thấy tận mắt, quả nhiên danh bất hư truyền.

Thấy Hứa Nam Châu ý tiếp tục trò chuyện, đàn ông Ý một cách tao nhã, hiệu cho Hứa Nam Châu và những cùng cô , còn dẫn theo hai trông giống tùy tùng sẽ theo .

Bên trong trung tâm lưu trữ sơ sài, vài chiếc bàn gấp đặt tùy tiện, đó lác đác vài chai rượu và cốc chén. Hứa Nam Châu đang quan sát xung quanh, chẳng từ lúc nào, đàn ông Ý theo, cạnh cô.

Lần chuyển sang tiếng Anh thuần thục.

“Xin phép giới thiệu chính thức, tên là Luca Conti, đến từ Florence. Gia đình nhiều đời gắn bó với nghệ thuật.”

“Chuyến đến Prague, tìm kiếm những báu vật thời Phục hưng Ý thể thất lạc ở Đông Âu.”

Hứa Nam Châu miễn cưỡng hiểu sơ sơ, mỉm với Luca: “Chào , là Hứa Nam Châu, đến từ Hoa Quốc, chuyến là để mở mang tầm mắt.”

Luca đang định hỏi thêm chi tiết thì một đàn ông mập mạp bước đến, một câu bằng tiếng Séc.

Trình Dật : “Ông , mời chuyển sang khu nhà kho phía để xem hàng.” Vừa dịch xong, thấy khó tin: “Xem hàng gì? Không là cái thứ em nghĩ đấy chứ?”

Khương Mộc Dao : “Đừng hỏi.”

Giờ mà bỏ thì chắc chắn là kịp, Trình Dật chỉ đành run rẩy theo hai cô. Cả nhóm bước một hành lang tối tăm, đến một nơi mùi vị hỗn tạp.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Mùi ẩm mốc, mùi ẩm ướt trộn lẫn , Hứa Nam Châu nhịn bịt mũi.

Trước mắt là một dãy nhà kho, nhân viên mập mạp chỉ ba căn kho phía ông , vài câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-223.html.]

Trình Dật phiên dịch: “Hôm nay sẽ đấu giá trọn gói ba kho hàng. Ông sẽ mở cửa kho, tất cả chỉ ở cửa , chạm bất cứ thứ gì. Mỗi hai phút, đó sẽ sảnh lúc nãy để tiến hành đấu giá chính thức.”

Một nhân viên gầy gò khác cầm chìa khóa, mở cửa cả ba kho hàng.

Mọi lượt tiến lên quan sát, ai nấy đều tự giác giữ im lặng, chỉ tiếng trao đổi nhỏ.

Chẳng mấy chốc đến lượt Hứa Nam Châu, cô đến cửa kho B17 , quan sát thấy gian bên trong lớn, mười mét vuông, chất đầy đồ nội thất hỏng, t.h.ả.m cũ các loại, bên còn gì nữa.

Hứa Nam Châu nheo mắt , bên trong ít điểm sáng, nhưng xa nên cô cũng rõ rốt cuộc đó là thứ gì.

Kho B18 chứa những món đồ trang trí, nội thất vẻ mới hơn một chút, cùng với nhiều khung tranh và sách.

Kho B19 chứa một vật dụng hàng ngày, quá lộn xộn, cũng điều gì.

trong mắt Hứa Nam Châu, B18 và B19 đều giá trị lớn.

Khương Mộc Dao sát bên Hứa Nam Châu, khi xem xong ba kho hàng, họ lùi sang một bên, thì thầm bàn bạc.

“Nam Châu, tao thấy B18 vẻ , nhưng nhân viên quản kho đấu giá trọn gói ba kho, như thì ngân sách của chúng tăng lên đáng kể.”

Hứa Nam Châu những cùng tham gia đấu giá, cô trầm ngâm một lát, : “Đã đến đây , bằng giá mua cả ba kho.”

“Mày xem, chỉ mày, đều đang dòm B18. Liệu khả năng chúng hợp tác với khác, đấu giá xong bán kho B18 cho họ, chúng giữ B17 và B19 ?”

Khương Mộc Dao hiểu, trợn mắt hỏi: “Tại ? B18 mới là nhất mà! Nếu phân loại theo khu vực, B18 chứa tranh và sách sưu tầm, khả năng vật phẩm quý giá là cao nhất!”

Hứa Nam Châu suy nghĩ một chút, : “Cứ bày mắt như thế , ngược đáng tin.”

Khương Mộc Dao chằm chằm mặt Hứa Nam Châu. Dưới ánh đèn vàng vọt, đôi mắt cô trở nên đặc biệt sáng. Cô nhớ hai đêm ở trấn Bàn Thạch.

“Tao tin mày, Nam Châu, mày thì .”

Trình Dật thò đầu : “Hóa các cô đấu giá kho hàng ! còn tưởng… suýt nữa thì sợ c.h.ế.t khiếp!”

Cậu vỗ ngực, lúc mới thật sự yên tâm.

Tất cả trở sảnh lớn, tiếp theo mới là trận chiến thực sự.

Người quản lý ở phía , giới thiệu với về nguồn gốc của những nhà kho .

Loading...