Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 222

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:03:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Mộ Dao cũng đói bụng. Vừa một nhà hàng bên đường, họ liền bước .

Nhà hàng lớn, ít khách, nhưng khí dễ chịu.

Việc gọi món giao cho Khương Mộ Dao.

Máy phiên dịch điện thoại tỏ hữu dụng. Khương Mộ Dao gọi một phần giò heo nướng, một phần súp bánh mì, và một chiếc bánh Napoleon.

Hứa Nam Châu và Khương Mộ Dao đều khái niệm rõ ràng về giá cả, xem giá. Khi đồ ăn dọn , cả hai đều ngây .

Chiếc bánh Napoleon lớn, đủ cho bốn ăn. Lượng súp bánh mì cũng ít. lớn nhất kể đến giò heo nướng, cái đĩa đựng nó gần như chiếm hết cả bàn ăn.

Hai , miễn cưỡng kéo một nụ với phục vụ trai đang mỉm . Họ cầm d.a.o nĩa cố gắng ăn.

Cái giò heo khổng lồ, cảm giác càng ăn càng thấy nhiều. Lớp da siêu cứng, thịt chẳng mùi vị gì, khô và ngấy dầu mỡ. Hứa Nam Châu từng ăn món nào dở như .

“Có thể giò heo tệ đến mức , cũng là một tài năng đấy,” Hứa Nam Châu nhịn buông lời châm chọc.

May mà bánh Napoleon khá ngon, hai chỉ ăn bánh cũng đủ no.

Sau khi trả tiền, họ bước ngoài. Nhìn con phố vắng vẻ, Hứa Nam Châu nghĩ, là thỏa hiệp, thuê phiên dịch thôi.

lúc , một trai trẻ Hoa xe đạp, dừng mặt họ.

“Người Hoa?”

Khương Mộ Dao vốn cảnh giác với , nhanh chóng buông hai từ: “Làm gì?”

Anh xuống xe đạp, bước đến hỏi: “Hai chị cần hướng dẫn viên ? Em là sinh viên Đại học Kinh Đô, sang đây theo diện trao đổi sinh viên.”

Anh ngượng nghịu: “Em chỉ kiếm thêm ít tiền tiêu vặt thôi. Chi phí ở đây cao quá.”

Hứa Nam Châu và Khương Mộ Dao , gì.

Hứa Nam Châu nheo mắt , chút ánh sáng nào rõ rệt, cũng thể đưa quyết định ngay.

Người đó lấy từ ba lô một cuốn sổ nhỏ, hai tay đưa lên, thành khẩn : “Em tên là Trình Dật, đây là thẻ sinh viên của em ở Đại học Kinh Đô. Mọi thể tìm thấy em tài khoản công chúng của trường, em Hội trưởng Hội sinh viên Khoa Văn học suốt ba năm liền.”

Hứa Nam Châu mở thẻ sinh viên , bức ảnh đúng là của trai đang mặt cô.

Khương Mộc Dao đẩy nhẹ Hứa Nam Châu, ghé sát tai cô : “Hay là dùng . Nhìn ngây thơ ngu ngốc.”

Hứa Nam Châu trả thẻ sinh viên cho , hỏi: “Mỗi ngày bao nhiêu tiền?”

thêm: “Buổi tối cũng thể việc chứ?”

Trình Dật hoảng hốt Hứa Nam Châu Khương Mộc Dao, vội vàng lắc đầu: “Em cái loại công việc đó ạ!”

“Nghĩ gì thế?” Khương Mộc Dao cắt lời : “Ý của bọn là buổi tối cần phiên dịch!”

Trình Dật hiểu , họ giúp đàm phán giá cả.

, buổi tối mà cần phiên dịch thì còn phiên dịch cái gì nữa chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-222.html.]

Cậu đẩy gọng kính, lễ phép : “Được ạ, ạ, buổi tối em cũng rảnh.”

“Vậy ,” Khương Mộc Dao : “Dẫn bọn dạo quanh đây .”

Trình Dật bảo hai cô đợi một lát, mang chiếc xe đạp về phòng trọ bằng một chiếc xe cũ, lái về phía khu phố cổ.

là sinh viên khoa Văn học, những lời giới thiệu của Trình Dật về các danh lam thắng cảnh đều mang đậm phong cách văn nghệ. Cậu còn tự giới thiệu rằng đến Prague cũng là để theo dấu chân của Kafka.

Qua vài địa điểm tham quan, Hứa Nam Châu cảm thấy bản cũng trở nên lãng mạn hơn.

Quán ăn tối cũng do Trình Dật giới thiệu, một nhà hàng Gruzia khẩu vị tương đối .

Sau khi ăn xong, thời gian buổi đấu giá bắt đầu cũng gần đến, Hứa Nam Châu lau tay: “Đã đến lúc việc chính .”

Cô hỏi Khương Mộc Dao: “Mày mang đồ theo ?”

Khương Mộc Dao vỗ vỗ chiếc ba lô đeo ngực: “Đã chuẩn xong hết.”

Trình Dật thì ngơ ngác suốt, đến cái nơi đó mà vẻ nghiêm trọng như ?

Cậu ngại ngùng dám hỏi, buổi chiều hỏi thăm bạn bè về vài quán rượu uy tín, đó tự sàng lọc, cuối cùng chọn một quán đồn là chất lượng đàn ông khá cao.

Trình Dật : “Vậy , em dẫn hai cô qua đó…”

Nói nửa câu, Hứa Nam Châu lấy một tờ giấy: “Dẫn bọn đến địa chỉ .”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Trình Dật kinh ngạc vì họ chuẩn thứ, cầm lấy tờ giấy xem qua.

“Đây là ngoại ô mà, hẻo lánh, hơn nữa là một trung tâm kho chứa đồ. Các cô chắc chắn là đến đây ?”

Khương Mộc Dao gật đầu.

Trình Dật cuống quýt: “Mấy cô lừa đấy chứ?”

Khương Mộc Dao giơ ngón trỏ lên động tác 'suỵt', : “Cậu chỉ cần lấy tiền, mấy chuyện khác đừng hỏi.”

Trình Dật vội vàng ngậm miệng.

Cậu lái chiếc xe cà tàng của chở theo hai cô gái trẻ , đến một trung tâm lưu trữ hẻo lánh ngoài ngoại ô, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Khi xuống xe, đặt điện thoại túi áo sát , sẵn sàng báo cảnh sát nếu tình hình .

Chương 164: Ba Kho Hàng

Màn đêm buông xuống, ven đường chỉ hai ngọn đèn mờ ảo.

Trung tâm lưu trữ lớn, cổng đậu vài chiếc xe rõ thương hiệu, gió nhẹ thổi qua, hàng rào sắt phát tiếng kẽo kẹt khe khẽ.

Hứa Nam Châu ngước , tín hiệu ánh sáng đen, xem là an . Cô thở phào nhẹ nhõm.

Khương Mộc Dao khác với Trình Dật, cả hai họ đều căng thẳng tột độ.

Khương Mộc Dao ôm chặt chiếc ba lô ngực, bên trong đô la cô đổi, cảnh giác đ.á.n.h giá tòa nhà.

Loading...