Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:03:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Mộ Dao: “Tớ cứ nghĩ thường xuyên nước ngoài... Khoan , tiếng Anh ?”

Tim Hứa Nam Châu hẫng một nhịp.

“Tớ chỉ chút ít. Cậu đừng với tớ là gì nhé!”

Khương Mộ Dao: “Tớ khá hơn , tớ chứng chỉ cấp 6 hẳn hoi nhé! How are you? I’m fine, thank you, and you? Chuẩn ? Tớ thể thông dịch viên chính cho chúng !”

Hứa Nam Châu cái vốn tiếng Anh ngang ngửa của cô bạn, hoảng loạn, chút hy vọng cuối cùng cũng tan biến.

Hóa , cả hai đều là lính mới đầu xuất ngoại, dám mơ tưởng đến chuyện đấu giá kho hàng ở xứ lạ quê , nơi bất đồng ngôn ngữ thế !

Khương Mộ Dao thấy sắc mặt Hứa Nam Châu đổi, tự cũng bắt đầu tưởng tượng và càng nghĩ càng sợ.

Cô kéo tay áo Hứa Nam Châu, ghé tai cô thì thầm: “Nam Châu, xem chúng chân ướt chân ráo, liệu gặp bọn buôn ở đây ? Tớ xem phim thấy nhiều kẻ thích bắt các cô gái trẻ, đặc biệt là những trẻ như chúng ! Sau đó đem lên mạng ngầm đấu giá!”

“Cậu đừng linh tinh!” Cô dọa mà thấy lạnh sống lưng. Cô quyết định từ giờ trở , gặp bất cứ vật gì, cô cũng nheo mắt qua .

đảm bảo sự an tính mạng cho cả hai.

Xe chạy qua một khu vực náo nhiệt. Hứa Nam Châu thấy một quảng trường nhỏ, đông đúc, hẳn là Quảng trường Praha trong truyền thuyết.

kỹ, mười du khách thì tới bảy Hoa.

Đôi lúc bên tai vang lên vài câu tiếng Hoa, chẳng khác gì đang ở trong nước.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Thấy , cả hai đều thở phào nhẹ nhõm. Quả thật là họ nghĩ quá nhiều .

Khách sạn Chú Lâm đặt cách xa khu trung tâm ồn ào của Phố Cổ, tọa lạc bên bờ sông Vltava, môi trường trang nhã và tĩnh lặng.

Khách sạn cải tạo từ một tòa nhà cổ, tường ngoài màu vàng nhạt, cửa một tấm bảng tên bằng đồng.

Khương Mộ Dao địa chỉ với vẻ nghi hoặc, hỏi: “Là chỗ ? Trông như một khu nhà riêng .”

Hứa Nam Châu đẩy cửa bước , bên trong là một thế giới khác: yên tĩnh, mát mẻ, thoang thoảng mùi hương hoa hồng dịu nhẹ.

Một quản lý mặc vest bước tới, khi xác nhận tên của họ, mỉm một câu bằng ngôn ngữ mà họ hiểu.

Sau đó, hiệu "mời".

Hứa Nam Châu Khương Mộ Dao, Khương Mộ Dao cứng họng : “Thank you, please, go go go!”

Người quản lý đào tạo bài bản, nụ vẫn giữ nguyên, dẫn hai về phía phòng.

Hứa Nam Châu nén , trêu Khương Mộ Dao: “Cậu bảo là thông dịch viên chính ?”

Khương Mộ Dao khẽ đẩy cô: “Không ! Không thể trách tớ, tiếng Anh !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-221.html.]

Hai ở chung một căn suite. Vừa phòng, việc đầu tiên Khương Mộ Dao là đóng kỹ cửa, kiểm tra cẩn thận ổ khóa.

Sau đó, cô nhảy phóc lên chiếc giường lớn: “Thoải mái quá! Ngoài cửa sổ còn thấy cả lâu đài kìa!”

Hứa Nam Châu chỉ liếc một cái kéo rèm , đảm bảo bên ngoài thể thấy bên trong phòng.

Buổi đấu giá ấn định tối hôm . Khương Mộ Dao hỏi Hứa Nam Châu: “Chúng cần thuê phiên dịch ?”

Hứa Nam Châu thấy tình huống , thuê e là khó giao tiếp, nhưng cô lạ can thiệp công việc của họ.

Chương 163 Phiên dịch

Hứa Nam Châu và Khương Mộ Dao bàn bạc một lúc, cả hai đều thấy khó.

Không tiếng Séc, giao tiếp trong buổi đấu giá sẽ gặp vấn đề. Còn nếu thuê phiên dịch, lo sợ công việc tiết lộ ngoài.

Cuối cùng, Khương Mộ Dao vỗ đùi cái đét, chủ động nhận trách nhiệm: “Tớ thấy tớ thôi. Chúng cứ dùng tiếng Anh, kết hợp với máy phiên dịch điện thoại. Song kiếm hợp bích, chắc chắn đủ dùng.”

Hứa Nam Châu vẻ quả quyết của cô bạn, trong lòng càng chắc chắn.

“Buổi đấu giá là tối mai. Hay là... ban ngày chúng dạo phố . Nếu giao tiếp thuận lợi, thì cứ theo .”

Khương Mộ Dao liên tục gật đầu: “Ý kiến đấy.”

Phòng suite hai phòng ngủ, nhưng Khương Mộ Dao cảm thấy an , ôm gối đòi chen chúc ngủ chung giường với Hứa Nam Châu.

Khách sạn hề bất kỳ gợi ý nào về ánh sáng đen (nguy hiểm) nhưng Hứa Nam Châu thể thẳng cho Khương Mộ Dao. Cô thuyết phục vài , đành mặc kệ cô .

May mắn là Khương Mộ Dao ngủ ngoan, nghiến răng, mơ, đạp chăn, đêm đó ngủ khá thoải mái.

Sáng hôm , hai sửa soạn xong, từ chối ý của quản lý khách sạn sắp xếp xe, quyết định trải nghiệm một ngày sống như bản xứ.

Thử thách đầu tiên để kiểm tra khả năng giao tiếp của Khương Mộ Dao bắt đầu từ việc phương tiện giao thông công cộng.

Khương Mộ Dao giơ điện thoại lên, mở máy phiên dịch, quét liên tục máy bán vé xe điện, cuối cùng cũng lắp bắp mua hai vé.

Bước lên xe điện, hai , nhẹ nhõm dựa lưng ghế, cứ như thể thắng trận đầu tiên.

xe điện cứ chạy mãi, càng ngày càng ít .

Khương Mộ Dao thấy , kéo Hứa Nam Châu hỏi một bà cụ bên cạnh. Cô dùng cử chỉ pha lẫn tiếng Anh, đưa bản đồ cho bà cụ xem. Bà lão nheo mắt một lúc, chợt hiểu , liền vội vàng xua tay, dùng tiếng Séc giải thích gấp gáp, ngón tay chỉ về phía đuôi xe điện.

Lúc họ mới hiểu , họ nhầm hướng.

Không còn cách nào khác, họ đành chọn một trạm dừng để xuống xe. Khương Mộ Dao : “Chúng nên sang bên đường, theo tớ hiểu, như thế sẽ về đúng hướng.”

Hứa Nam Châu kéo cô : “Tớ đói , chúng tìm chỗ ăn gì đó tiếp nhé.”

Loading...