Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 215

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:02:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói , cô rút vài tờ giấy A4 từ trong túi xách: "Hợp đồng tớ soạn thảo xong, chúng chia theo tỷ lệ hai-tám, tám tớ hai. Cậu xem qua ."

Hứa Nam Châu nheo mắt , ôi! Lại là màu vàng kim yêu thích của cô. Không hai lời, cô lật ngay sang trang cuối cùng ký tên .

Vừa ngẩng đầu lên, cô thấy Khương Mộc Dao đang chằm chằm, vành mắt đỏ hoe.

"Sao thế?"

Khương Mộc Dao 'oà' một tiếng nhào đến ôm Hứa Nam Châu, nghẹn ngào : "Nam Châu, thèm , tin tưởng tớ như , tớ cảm động quá!"

Một mùi chua của mồ hôi xộc thẳng mặt, Hứa Nam Châu suýt chút nữa ngất .

Hứa Nam Châu đẩy cô , bịt mũi hỏi: "Cậu bao lâu tắm? Cậu bốc mùi ?"

Khương Mộc Dao kéo cổ áo hít hà thật mạnh: "Thật hả? Sao tớ ngửi thấy gì?"

nghĩ kỹ : "Cũng lâu lắm, hình như mới ba ngày thôi."

Hứa Nam Châu bất lực, chỉ phòng tắm: "Cậu tắm rửa , trong tủ khăn tắm sạch, sẽ tìm cho một bộ đồ mới mặc tạm."

"Khoan ." Khương Mộc Dao động tác tạm dừng: "Tớ còn trọng điểm!"

"Không vội," Hứa Nam Châu lý lẽ đẩy cô về phía phòng tắm: "Chuyện lớn đến mấy cũng đợi tắm xong ."

Nửa giờ , Khương Mộc Dao cuối cùng cũng tắm rửa sạch sẽ, còn Hứa Nam Châu chuyển sang nhà ăn để ăn nho.

Khương Mộc Dao cầm một tờ giấy, thẳng đến bàn ăn, đập tờ giấy xuống mặt Hứa Nam Châu, mắt cô sáng rực.

"Tớ quyết định đ.á.n.h cược một phen, đ.á.n.h cược cái !"

Hứa Nam Châu cầm tờ giấy lên. Đây là một tờ giấy in nhăn nheo, vẻ là một trang quảng cáo màu, hình ảnh mờ nhạt, chữ bằng tiếng Anh, bên một câu khoanh tròn bằng bút đỏ.

Hứa Nam Châu cố gắng nhận dòng chữ tiếng Anh khoanh tròn: "Kho hàng gì đó... La gì đó S..."

Khương Mộc Dao tiếp lời: "Trung tâm Kho tự quản Praha-Barrandov gì đó, sẽ đấu giá một lô các đơn vị kho quá hạn mà nhận. Đấu giá bộ!"

xuống cạnh Hứa Nam Châu, quên cầm đĩa nho, một nhét hai quả miệng, đó vị nước ngọt lịm cho ho sặc sụa, mặt đỏ bừng.

"Na... khụ khụ... Nam Châu, đây chính là cảm hứng cho tớ đấy!"

"Ý gì?"

"Tớ tìm hiểu ," Khương Mộc Dao bốc ba quả nho nữa: "Lô container sẽ đấu giá công khai ở Prague năm ngày nữa, giá khởi điểm cao, tính tới sáu trăm nghìn."

"Nghe bên trong nhiều đồ sứ, đồ sơn mài từ cuối triều Thanh đầu triều Minh thất lạc sang châu Âu, cùng với một tượng gỗ Đông Nam Á. ai dám đảm bảo thật giả, cũng ai chính xác gì. Vì là đấu giá cả kho nên rủi ro cực lớn, quan tâm nhiều."

lấy hai quả nho cuối cùng: "Nam Châu, hứng thú cùng tớ một chuyến ? Chúng một phi vụ lớn!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-215.html.]

Hứa Nam Châu hàng dãy nhà kho in tờ quảng cáo. Cô nheo mắt , thấy ánh sáng nào, lẽ vì đây là lô mà Khương Mộc Dao đấu giá.

Cô suy nghĩ về khả năng kiếm tiền, đưa tay lấy nho, nhưng sờ mãi chẳng thấy gì.

"Cậu đói ?" Hứa Nam Châu hỏi Khương Mộc Dao.

Khương Mộc Dao 'hề hề' , ngượng ngùng.

Hứa Nam Châu gọi Lâm bá: "Lâm bá, còn đồ ăn ạ? Mang thêm một ít đây."

Lâm bá trong bếp đáp : "Vâng cô chủ, ngay đây ạ."

Hứa Nam Châu sang Khương Mộc Dao: "Với loại kho hàng thế , xác suất hàng là bao nhiêu?"

Khương Mộc Dao thu nụ , nghiêm túc : "Không ai , vì thế nên nó mới gọi là cờ bạc. Thị trường trong nước sàng lọc vô . Tớ lật ngược tình thế, đây là con đường nhanh nhất, và lẽ là duy nhất."

Hứa Nam Châu trầm ngâm, sáu trăm nghìn, cứ coi như là Prague mở mang tầm mắt , cô thiếu tiền .

"Được, cùng ."

Khương Mộc Dao ngờ Hứa Nam Châu đồng ý nhanh như , miệng cô há hốc: "Nam Châu... thật sự... tớ cảm động c.h.ế.t mất..."

bộ ôm đến, Hứa Nam Châu dậy tránh : "Sao cứ như biến thành khác ? Trước đây lạnh lùng lắm ?"

Khương Mộc Dao thở dài: "Ở bên ngoài, xây dựng hình tượng cho bản chứ."

Lãnh Hàn Hạ Vũ

" cần nữa!" Cô ưỡn ngực: "Sau kệ cha nó là ai, tớ sẽ sống là chính !"

Lâm bá chiên cho mỗi một miếng bít tết dày, ăn kèm với khoai tây nghiền và măng tây.

Khương Mộc Dao kịp chờ đợi, cắt một miếng nhỏ nếm thử, thở dài một : "Ngon quá!"

cẩn thận hỏi Hứa Nam Châu: "Nam Châu, tớ thể ở nhà hai ngày ? Dù ngày cũng cùng ."

Hứa Nam Châu kinh ngạc: "Cậu đến cả tiền ở khách sạn cũng còn ?"

Khương Mộc Dao : "Có thì , nhưng ở nhà thoải mái quá! Tớ nỡ rời , cho tớ ở hai ngày nhé, ?"

cầu xin như , Hứa Nam Châu cũng đành lòng từ chối, dù căn nhà nhỏ cũng nhiều phòng, đều dọn dẹp sạch sẽ, Hứa Nam Châu liền để cô ở phòng hướng Bắc lầu hai.

Lâm bá đặt hai vé máy bay Prague cho họ. Lần Hứa Nam Châu đặc biệt dặn đặt hạng thương gia, cô chịu đựng thêm bất kỳ sự vất vả cần thiết nào nữa.

Tính , cô về đến Hải Thành đầy hai ngày công tác, thời gian khá eo hẹp.

Cô gọi điện thoại cho Lục Trần Châu , bảo tối nay đến căn nhà nhỏ họp.

Vừa cúp điện thoại, Cố Ngạn đến.

"Châu Châu! Cuối cùng cô cũng về !"

Loading...