Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 213

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:02:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Mộc Dao đến mức mắt sáng rực, cô vội vàng : "Giáo sư, cháu cúp máy đây, hôm khác chuyện tiếp ạ!"

Giáo sư Phan: "Khoan , còn kết bạn với cô Hứa..."

Khương Mộc Dao dứt khoát cắt đứt kết nối của Giáo sư Phan, đó sang Hứa Nam Châu: "Nam Châu ! Châu báu của tớ ơi! Cậu mấy thứ bảo bối , thì tớ còn chạy ngoài nắng ngoài gió cái quái gì nữa?"

"Tớ một ý tưởng cực kỳ tuyệt vời. Cậu thấy đấy, cũng giá đại khái . Cậu giao ba món cho tớ vận hành. Studio của tớ sẽ cho 10% cổ phần, tớ bán bao nhiêu thì tùy tài năng của tớ, còn phần tiền lời vượt giá ước tính ban đầu thì chúng chia theo tỷ lệ ba-bảy thế nào? Cậu bảy tớ ba!"

Thấy Hứa Nam Châu chần chừ, cô : "Làm ơn mà! Cậu sẽ mất mát gì cả, mà tớ thì đang cần vài món đồ để ' màu', chúng hợp tác đôi bên cùng lợi mà!"

Hứa Nam Châu suy nghĩ một lát : "Được thôi, nhưng là hợp tác thì đưa cho một thỏa thuận chính thức, rõ ràng bằng văn bản, ?"

Bằng cách , Hứa Nam Châu thể xác định nên hợp tác với cô .

Khương Mộc Dao đồng ý ngay lập tức, tiếp: "Ngày mai tớ sẽ mang hợp đồng đến tìm !"

Hứa Nam Châu đột nhiên liếc Cố Ngạn, từ chối cô: "Thôi đừng, cứ chờ ở Hải Thành , ở đây kẻ thù của đấy."

"Kẻ thù?" Khương Mộc Dao khó hiểu: "Kẻ thù nào? Ai cơ?"

"Cố Ngạn."

Đầu dây bên im lặng. Nửa phút , Khương Mộc Dao nuốt nước bọt một cách khó khăn: "Vậy... , tớ chờ ở Hải Thành."

, phiền với Cố tổng rằng tớ cắt đứt quan hệ với Khương gia , đừng tính sổ của họ lên đầu tớ!"

Sau đó cô cúp video call.

Cố Ngạn chiếc ghế gỗ, phong thái chẳng khác nào đang chiếc ghế chủ tịch của . Ngón tay , như thường lệ, gõ nhịp nhàng mặt bàn: "Mới chỉ một lát thôi mà cô kiếm hơn bảy trăm nghìn."

Hứa Nam Châu đang cẩn thận cất đồ túi. Cô ngẩng đầu: "Cố tổng, gì đáng ngạc nhiên ạ?"

Cô cố ý mở to mắt: "Anh là thể kiếm hàng triệu mỗi phút mà!"

Cố Ngạn lắc đầu: "Ý . ngạc nhiên là đồ chuẩn đến thế? Vị Đại sư nào thể tính toán những thứ ?"

"Hứa Đại sư đó!" Hứa Nam Châu chớp mắt, xong chính cô cũng thấy buồn .

Cố Ngạn lắc đầu: "Cất đồ xong thì chúng về thôi."

Hứa Nam Châu vứt hết những thứ cần thiết thùng rác, xách túi rác lên, theo Cố Ngạn xuống lầu.

Bệnh nhân lầu về, bác sĩ Lâm đang xem TV.

Bác sĩ Lâm liếc họ, xem TV, hai từ: "Đi ?"

Cố Ngạn: "Đi ."

Bác sĩ Lâm đầu : "Năm nay ăn bình thường, trả tiền thuê trễ một chút nhé."

Cố Ngạn đến cửa, liền đầu hỏi: "Vị bệnh nhân , thu tiền t.h.u.ố.c ?"

Bác sĩ Lâm cứng đờ lưng, vẫy tay: "Đi thong thả, tiễn."

Chương 157: Lòng tin đặt nhầm chỗ

Vì Hoắc Tranh đưa Châu Á sang Thụy Sĩ, nên bữa ăn hứa đành trì hoãn.

Hoắc Tranh cảm thấy , liền nhờ Lisa và A Kiệt mặt mời Hứa Nam Châu dùng bữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-213.html.]

Mấy hẹn tại một nhà hàng nhỏ bên bờ biển.

Cố Ngạn khá quen thuộc với nơi . Anh cần xem thực đơn, mà gọi luôn vài món.

Có cua cà ri, rau muống xào mắm tép, cơm chiên dứa, cá lóc chiên giòn, đồ nướng... đều là những món đặc trưng của địa phương.

Những , một bên là lính đ.á.n.h thuê công việc nguy hiểm với mức thù lao cao ngất ngưởng, một bên là doanh nhân trẻ hàng đầu trong nước; tưởng chừng chẳng liên quan gì đến , nhưng họ hòa hợp một cách đáng ngạc nhiên.

Hứa Nam Châu phần nào hiểu tại Cố Ngạn thích đến đây nghỉ dưỡng.

Giữa chừng, điện thoại Cố Ngạn reo.

Anh với Hứa Nam Châu và những khác một tiếng một góc điện thoại.

Anh rời , Lisa liền xích gần Hứa Nam Châu, tò mò hỏi về mối quan hệ của cô và Cố Ngạn.

thường xuyên ở bên Hoắc Tranh và A Kiệt nên trình độ tiếng Hoa .

"Hứa, cô và Cố, là mối quan hệ kiểu đó ?"

Hứa Nam Châu vội vàng phủ nhận.

"Chúng là bạn, bạn bè bình thường thôi."

Nghe cô xong, Lisa ngược còn vui hơn: " một trai, giới thiệu hai quen !"

Hứa Nam Châu ngẩn : "Tại ?"

Lãnh Hàn Hạ Vũ

thần bí: "Cô ? từng thấy đôi mắt nào như mắt cô!"

Hứa Nam Châu đưa tay sờ khóe mắt: "Mắt ?"

"Đôi mắt cô khiến nhớ đến con báo tuyết mà từng thấy đỉnh Dhaulagiri ở Nepal."

"Cả cô và nó đều cho cảm giác tương tự, trong veo, thuần khiết, như thể thể chạm thẳng tâm hồn."

Hứa Nam Châu hiểu , lẽ cô đang vòng vo khen .

Cô vẫn thắc mắc: "Vậy tại giới thiệu cho trai cô?"

Lisa nâng ly rượu, chạm cốc nước ép trái cây của Hứa Nam Châu: "Anh trai là nhà động vật học, chắc chắn sẽ thích cô."

Hứa Nam Châu: "..."

Cố Ngạn thì đúng câu cuối cùng của Lisa.

"Lisa, từ bao giờ cô thích bà mối thế?"

Lisa nhún vai: " thấy họ đặc biệt hợp ."

Cố Ngạn , khéo léo chuyển hướng câu chuyện, với Hứa Nam Châu: "Có một chuyện thú vị ."

Hứa Nam Châu thẳng , hỏi: "Chuyện gì?"

"Cô còn nhớ lô đất HC02 trong buổi đấu giá đất ở Hải Thành ?"

Hứa Nam Châu ấn tượng, lô đất đó một ông chủ họ Tiền mua.

"Nhớ chứ, thế?"

Loading...