Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:01:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Sơ sang giới thiệu với cô, hai là chủ nhà hàng, vài năm đến đây du lịch và yêu thích nơi , bèn dốc hết tiền bạc để mở quán nhỏ .

Món Tây Ban Nha của chủ chính gốc, Cố Sơ cũng thích ăn, lâu dần họ trở thành bạn bè.

Họ đang định trong, Hứa Nam Châu đột nhiên kéo Cố Sơ : “Chúng đây ?”

Ánh đèn vàng ấm áp lấp lánh điểm xuyết giữa các loại cây xanh, khiến sân nhỏ trở nên đặc biệt ấm cúng.

“Được thì …” Cố Sơ đôi chân dài trắng nõn đang lộ ngoài của Hứa Nam Châu: “Chỉ là ở đây muỗi nhiều.”

Hứa Nam Châu chuẩn , cô rút bình xịt chống muỗi trong túi , xịt “xịt xịt” lên chân .

Cô ngước Cố Sơ hỏi: “Anh ?”

Cố Sơ chần chừ, nhưng vẫn đưa tay nhận lấy, xịt một ít lên cánh tay .

Trong lúc ăn, Cố Sơ nhận hai cuộc điện thoại, chỉ đáp vài câu ngắn gọn cúp máy.

Ăn xong, đặt tiền mặt cốc, lái xe đưa Hứa Nam Châu về biệt thự.

Vừa cửa, Cố Sơ lấy một chiếc máy tính, nhấn vài cái, màn hình xuất hiện hình ảnh trực tiếp từ flycam.

“Hôm nay họ nghỉ ngơi, đấu võ, đúng lúc thể tìm .”

Anh gọi điện thoại cho Hoắc Tranh: “Được .”

Flycam từ từ bay lên, lượn vòng quanh tòa nhà nhỏ, dừng một chút ở mỗi cửa sổ, chờ Hứa Nam Châu quan sát kỹ.

Bay qua từng căn phòng, phát hiện gì.

Những căn phòng đều là giường tầng, mỗi phòng chứa tám .

Cố Sơ véo cằm, suy đoán: “ nhớ họ gọi Chu Á là tài sản riêng, thể sẽ nhốt riêng.”

Hoắc Tranh gọi điện đến: “Người của phát hiện một căn nhà gỗ nhỏ phía tòa nhà, cần xem xét bên đó ?”

“Tốt, xem thử .”

Flycam bay khỏi tòa nhà nhỏ, đổi hướng bay hơn chục mét, dừng bên ngoài cửa sổ nhà gỗ.

Bên trong nhà gỗ còn một chiếc lồng sắt, ánh đèn tối, chỉ thể thấy một đang cuộn tròn bên trong lồng.

lúc Cố Sơ nhíu mày màn hình, Hứa Nam Châu : “Chính là .”

Cố Sơ hỏi : “Cô… thể chắc chắn trong lồng là trong ảnh ?”

Hứa Nam Châu suy nghĩ kỹ, đời nhiều sự trùng hợp đến ? Dái tai khuyết một góc, hình xăm ngực, và cả ánh sáng màu đỏ chỉ xuất hiện khi Cố Sơ đồng ý chi tiền mua

nghĩ là sai .”

Đầu dây bên truyền đến tiếng Hoắc Tranh đập bàn, theo là một câu c.h.ử.i thề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-207.html.]

Hoắc Tranh: “ đưa xông !”

“Hơi phức tạp, xông liều lĩnh quá.” Cố Sơ trầm ngâm: “Nếu thể giải quyết bằng tiền, cần thiết mạo hiểm.”

“Không ! nhịn nổi!” Hoắc Tranh nghiến răng nghiến lợi : “Bun Chai há miệng đòi tám triệu! Lại còn là đô la Mỹ! Đây là một con nhỏ!”

“Anh em bọn chúng nhốt như súc vật thế , còn dùng điện giật nữa, chịu nổi!”

Cố Sơ thở dài: “Cậu cứu thế nào? Bên trong nhiều như .”

Hoắc Tranh : “ xem xét , sân một cửa hậu, phòng thủ yếu ớt, sẽ đưa từ đó, đ.á.n.h nhanh thắng nhanh!”

“Rồi nữa?” Cố Sơ ngắt lời : “Để tất cả của động thủ ở đây?”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Cố tổng!” Hoắc Tranh nâng cao giọng: “Đó là em của ! Anh yên tâm, chịu, tuyệt đối sẽ liên lụy đến .”

Cố Sơ thể khuyên ngăn , gật đầu : “Được, gì thì cứ .”

Cúp điện thoại, Cố Sơ cầm lấy di động: “ qua đó một chuyến.”

Hứa Nam Châu dậy theo: “ cũng .”

Cố Sơ đưa Hứa Nam Châu đến nhà để xe, của lái xe máy về , hai cùng lên xe máy về phía tòa nhà nhỏ.

Khi họ đến, tất cả đèn trong tòa nhà nhỏ đều bật sáng, bên trong ồn ào tiếng .

Hai tìm cửa , Cố Sơ mới gọi điện cho Hoắc Tranh.

Đầu dây bên lách cách tiếng động, Hoắc Tranh giọng gấp gáp: “Anh gọi gì? Bên đang bận!”

Cố Sơ : “ đang ở cửa .”

Một lát , cửa “kẽo kẹt” mở , Bun Chai bên trong, phía là hàng chục tên đ.á.n.h thuê cầm ống thép.

Hoắc Tranh và của dồn góc tường, đổ máu.

Hoắc Tranh vẫn còn cứng miệng, hét lên bằng tiếng Trung: “Cố tổng, đến gì? Không liên quan đến !”

Cố Sơ: “Thôi , nghĩ thể phủi sạch quan hệ ?”

Anh bảo Hứa Nam Châu yên tại chỗ đợi, đó sang Bun Chai, bằng tiếng Anh: “Ngài Bun Chai, thực sự xin , cấp của quá lỗ mãng.”

Bun Chai dùng ống thép đập lòng bàn tay: “Cố tổng, ý là gì? Hôm qua mua của , đồng ý, hôm nay đến cướp ?”

“Cho nên đến tạ tội đây.” Cố Sơ chỉ Chu Á đang thần trí tỉnh táo: “ ‘Câm Cún’ mà ngài nhốt trong lồng là em trai của của , đăng ký tên trong Phòng Thương mại Hoa kiều, nay rơi tay ngài, hội thương mại bên đó ý kiến gì ?”

Bun Chai sững sờ một lúc, thông tin trong lời của Cố Sơ lớn, còn kịp nghĩ cách trả lời, chỉ thể cứng họng đáp một câu: “Cái gì mà em trai? Anh là em trai thì là em trai ? còn là cháu trai đây !”

Bun Chai nghĩ thầm, nếu ‘Câm Cún’ vẫn còn nhốt, đương nhiên lý lẽ rõ ràng, nhưng giờ rơi tay Hoắc Tranh, trở nên động .

Sự thật về việc nhốt một Hoa phơi bày ánh sáng.

Hắn dám đối đầu trực diện với Phòng Thương mại Hoa kiều, những đó đoàn kết giỏi ăn, bình thường nếu đụng họ, đều đường vòng.

Loading...