Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:01:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Ngạn thể hiểu một ít tiếng địa phương, nội dung đại khái là trách "Cẩu Câm" tay quá nặng, đ.á.n.h "A Quỷ" thương nặng, e rằng thể nghề nữa.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Anh trong. Trước cửa một phòng VIP hai vệ sĩ gác, đẩy cửa định bước thì họ chặn .

Cố Ngạn với khí thế áp đảo, bằng tiếng Anh: "Nói với ông chủ của các , Cố Ngạn của nhà họ Cố gặp ông ."

Hai tên vệ sĩ mở cửa, bên trong khói t.h.u.ố.c lượn lờ, Văn Trai ngậm điếu xì gà trong miệng, ôm một phụ nữ ăn mặc hở hang trong lòng, bàn mặt chất một núi tiền.

"Tổng giám đốc Cố?" Văn Trai đẩy phụ nữ trong lòng , cúi về phía , hỏi: " về ."

"Các mở nhà máy gì ở La Dung? Thủ đoạn ghê gớm đấy, ngay cả những kẻ cầm s.ú.n.g ở địa phương cũng cho ăn hành."

Cố Ngạn định xã giao với , thẳng vấn đề: "Hai triệu, đưa 'Cẩu Câm' ."

Văn Trai khựng , lớn: "Tổng giám đốc Cố tay hào phóng quá."

" thằng nhóc đó nợ chỉ chừng ."

"Từ lúc mua nó đến giờ, nó khiến thiệt hại tám triệu."

Hắn gõ gõ bàn: "Hai triệu, còn mua cánh tay trái của nó ."

"Vậy bao nhiêu?" Giọng Cố Ngạn bình tĩnh.

Văn Trai từ từ giơ hai ngón tay.

"Hai mươi triệu?"

"Tiền mặt," Văn Trai bổ sung: "Không chấp nhận trả góp."

Cố Ngạn lạnh, lắc đầu : "Văn Trai, thách giá trời là thói quen ."

Anh dậy: "Nếu thành ý đàm phán, thì thôi."

Nói xong, bước về phía cửa, hai tên vệ sĩ chặn .

Giọng Văn Trai vang lên phía : "Tổng giám đốc Cố, chỗ của nơi đến thì đến, thì ."

Cố Ngạn đoán điều , chỉ ngoài cửa sổ: "Nhìn xuống xem?"

Văn Trai sững , dậy xuống từ cửa sổ. Vài chiếc xe lạ đang đậu trong con hẻm, hơn hai mươi vệ sĩ mặc vest đen xếp hàng ngay ngắn.

Tiếng gõ cửa vang lên hai tiếng, cửa mở từ bên ngoài. Hoắc Tranh ở cửa: "Tổng giám đốc Cố, thể ?"

Tên vệ sĩ canh cửa đang ôm bụng dựa tường.

Cố Ngạn xua tay: "Ông Văn Trai, hẹn gặp ."

Hoắc Tranh phía Cố Ngạn, tiến về chiếc xe đầu tiên.

Hứa Nam Châu ở ghế , dựa cửa sổ nhàm chán nghịch điện thoại.

Cửa xe phía bên đột nhiên mở , Hứa Nam Châu giật , thấy Cố Ngạn , cô dựa lưng ghế.

--- Chương 151 ---

Lỗi Hệ Thống

Cố Ngạn , vỗ ghế lái phía , Hoắc Tranh liền khởi động xe chạy khỏi con hẻm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-205.html.]

Cố Ngạn hỏi Hoắc Tranh: "Thế nào ? Tìm thấy ?"

Hoắc Tranh : "Khó tìm lắm, bên trong quá đông , địa hình cũng phức tạp, của chúng tìm một vòng kết quả."

Anh hỏi: "Anh chắc chắn là chứ?"

"Dái tai trái thiếu một mảnh, hình xăm ngực, và cả động tác đòn nữa, chắc chắn là ."

Hoắc Tranh im lặng một lúc, : "Cảm ơn."

"Phần còn tự lo , cần nhúng tay chuyện rắc rối ."

Cố Ngạn trả lời thẳng mà hỏi ngược : "Anh kiếm nhiều thế ?"

" mượn của Trát Luân. Ông gặp nguy hiểm là điều động hơn chục cho ngay."

Trát Luân là đại gia giàu bậc nhất ở La Dung, nắm giữ huyết mạch của cảng biển, bất động sản và thậm chí là một ngành công nghiệp xám.

Là một nguồn vốn từ bên ngoài như Cố thị, kinh doanh mảnh đất , chỉ sự hỗ trợ của chính phủ thôi là đủ, còn cần những tay m.á.u mặt như Trát Luân gật đầu.

, những Cố Ngạn bay đến Đông Nam Á , ngoài chuyện dự án , nào cũng xã giao với các cấp quan chức và những cường hào địa phương như Trát Luân.

Cố Ngạn lắc đầu: "Làm quá lên ."

"Sao gọi là quá?" Hoắc Tranh : "Phô trương thanh thế chính là giấy thông hành."

Cố Ngạn đột nhiên : "Dừng xe bên đường phía , đổi xe khác."

Cố Ngạn chuyển sang ghế lái, Hứa Nam Châu cũng ghế phụ.

"Em đói ?" Cố Ngạn hỏi Hứa Nam Châu: "Lúc nãy ở chợ đêm thấy em ăn những món lặt vặt. Nếu em đói, đưa em ăn cái khác."

Anh hỏi thì Hứa Nam Châu cũng nhận đói, nhưng hỏi, bụng cô kêu réo ầm ĩ.

Cố Ngạn rẽ ngã tư phía , lái xe một khách sạn, đỗ thẳng bên ngoài nhà hàng của khách sạn.

Người phục vụ khách sạn lập tức giúp họ mở cửa xe.

Hứa Nam Châu hỏi Cố Ngạn: "Anh vẻ quen thuộc với nơi nhỉ?"

Cố Sơ : “Sau khi lên đại học, ít khi về nhà, hễ thời gian rảnh là đến đây ở một thời gian.”

Thấy Hứa Nam Châu chủ động hỏi, cũng để cô hiểu thêm về : “ thích nơi , yên tĩnh, quá nhiều phiền.”

“Hèn chi,” Hứa Nam Châu nhớ giá sách ở tầng hai của biệt thự ven biển: “ thấy sách ở tầng hai, đoán là thường xuyên ở đây.”

Hai đến một chỗ trống, Cố Sơ giúp cô kéo ghế.

Hứa Nam Châu xuống: “Anh thích sách ?”

Cố Sơ : “Có cô thấy khá vô vị ? Không ăn chơi như Cố Ngạn?”

“Không hẳn.”

Hai gọi vài món đặc trưng của nhà hàng, Cố Sơ gập thực đơn , : “ và Cố Ngạn từ nhỏ tính cách khác , sở thích cũng khác.”

“Quyết định của bố là đúng, quả thực hợp về Cố thị hơn .”

Món ăn mang lên nhanh, nhưng Hứa Nam Châu chỉ nếm một miếng nhíu mày: “Loại gia vị quá hắc.”

Loading...