Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 185

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:59:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi Đấu Giá

Chú Lâm tự dựng bộ quá trình, bây giờ gần thành .

Hứa Nam Châu trở về phòng, lấy chiếc máy tính xách tay mới mua , đăng nhập hộp thư điện tử.

Cho dù là Lục Trần Chu Cố Tự, họ đều quen giao tiếp qua thư điện tử, nhưng Hứa Nam Châu luôn nhớ kiểm tra.

Hiện tại công việc nhiều hơn, ban ngày Hứa Nam Châu đặc biệt mua một chiếc máy tính để nhắc nhở hình thành thói quen kiểm tra email thường xuyên.

Bây giờ cô cũng là công ty chính quy , thể việc qua điện thoại di động như nữa.

Mở hộp thư , màn hình đều là thư mới.

Cô lờ những email mà Lục Trần Châu gửi đến. Lục Trần Châu Hứa Nam Châu thói quen kiểm tra hộp thư điện tử, nên lúc nào cũng gửi thêm một bản qua ứng dụng chat.

Những email còn hầu như đều đến từ Cố Tự.

Cố Tự theo đúng thỏa thuận hợp đồng của họ, gửi kèm một bản của kế hoạch sắp xếp dự án và các hợp đồng mới cho Hứa Nam Châu.

Hứa Nam Châu xem từng cái một, thể thừa nhận Cố Tự thực sự giỏi kiếm tiền, vì những hợp đồng đều phát ánh sáng màu.

Thật ngờ, những dự án phúc lợi công cộng tưởng chừng bình thường mang lợi nhuận hề nhỏ.

Đột nhiên, Hứa Nam Châu thấy một email tiêu đề ghi là “Thư mời”.

Đó là thư mời Cố Tự gửi cô, mời cô tham gia một buổi đấu giá đất mùa thu.

Hứa Nam Châu lướt qua ngày gửi, hóa gửi cách đây một tuần, còn thời gian diễn buổi đấu giá là sáng mai.

Hứa Nam Châu vội vàng cầm điện thoại lên, gửi cho Cố Tự một tin nhắn:

[Tổng giám đốc Cố, xin , xem email mới mời tham gia buổi đấu giá ngày mai. Không chậm trễ việc của ?]

Sau khi gửi xong, Hứa Nam Châu cảm thấy bồn chồn. Một tuần cô mới xem email, Cố Tự sẽ nghĩ cô việc chuyên tâm đấy chứ?

Lúc Cố Tự kết thúc một ngày việc bận rộn, đang lau mái tóc ướt sũng bước khỏi phòng tắm.

Nghe thấy tiếng thông báo tin nhắn, tiện tay vắt khăn tắm lên vai, nhíu mày về phía bàn việc.

Không nhiều gửi tin nhắn cho , thường thì việc gì họ sẽ gọi điện trực tiếp, và càng ít nhắn tin đêm khuya như .

Khi thấy màn hình hiển thị ba chữ “Hứa Nam Châu”, trong lòng bỗng dâng lên một chút mong đợi, khóe môi cũng khẽ cong lên.

Cô hiếm khi chủ động liên lạc với , nếu tìm thì cũng là vì Cố Ngạn, hoặc vì công việc.

Anh nhanh chóng lục trí nhớ, hình như gần đây công việc quan trọng nào.

Nhận điều , càng cảm thấy vui hơn, ngón tay lướt nhẹ màn hình, kỹ tin nhắn.

Đọc xong, mới nhớ bức thư mời đó. Lúc cũng tại , tự dưng mời Hứa Nam Châu cùng đến buổi đấu giá.

Sau khi gửi mà mãi nhận hồi âm, còn tưởng từ chối.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

thì lời mời cũng đường đột.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-185.html.]

Anh nhớ đầu gặp Hứa Nam Châu, cô luôn gần Cố Ngạn, khiến từng lầm tưởng họ là quan hệ bạn trai bạn gái, vì theo bản năng giữ cách với cô.

Về cô và Cố Ngạn chỉ là đối tác kinh doanh, nhưng cảm giác xa cách hình thành, khó đổi. Mãi đến dự án Đông Nam Á, hai mới thêm cơ hội tiếp xúc.

Cố Tự lơ đãng chằm chằm điện thoại, những giọt nước chảy dọc theo tóc nhỏ xuống màn hình, mới bừng tỉnh.

Lau những giọt nước, trả lời tin nhắn:

[Không chậm trễ. Cô rảnh ?]

Hứa Nam Châu nghĩ một lát, quả thật ngày mai cô việc gì, vả cô cũng từng đến buổi đấu giá kiểu .

Vì tò mò, và cũng vì cảm thấy khi xem email suốt một tuần, Hứa Nam Châu trả lời:

[ rảnh.]

Lần Cố Tự trả lời nhanh:

[8 giờ sáng mai, sẽ đến đón cô.]

[Được.]

Hứa Nam Châu chằm chằm điện thoại, khẽ nhíu mày.

Đã hơn mười phút trôi qua kể từ khi cô gửi tin nhắn cuối cùng, nhưng Cố Tự hề trả lời thêm.

Cô ném điện thoại sang một bên, lăn , chằm chằm trần nhà.

“Đấu giá cần mặc lễ phục ?”

Theo lẽ thường, những dịp như thế đều veston giày da, lễ phục lộng lẫy, nhưng Cố Tự hề nhắc tới. Phải chăng mặc định cô nên mặc gì, nghĩ đến chuyện ?

với tư cách là bạn đồng hành của Cố Tự, chẳng lẽ nên bàn bạc để trang phục phối hợp với vest của ?

Hứa Nam Châu trằn trọc ngủ , cuối cùng vẫn cầm điện thoại lên, gửi thêm một tin nhắn:

[Tổng giám đốc Cố, ngủ ? hỏi ngày mai nên mặc gì thì hợp ạ?]

Cố Tự nhanh chóng trả lời:

[Cứ mặc như khi cô bình thường.]

Hứa Nam Châu khó hiểu, mặc như ?

Chưa đến việc cô cố định, mà mỗi đến công ty cô đều mặc tùy tiện, nào là váy liền, quần jeans, đồ thể thao…

Cố Tự như , cô cũng tiện hỏi thêm, chỉ thể đặt báo thức ép ngủ.

Sáng hôm , cô tủ quần áo, do dự một lúc, cuối cùng chọn một chiếc áo hai dây lụa trắng, kết hợp với váy sa voan màu be, bên ngoài khoác một chiếc áo dệt kim xuyên thấu.

Xe của Cố Tự đỗ căn nhà nhỏ. Hứa Nam Châu bước đến bên xe, qua cửa kính và hỏi Cố Tự: “ mặc thế ?”

Cố Tự ngước mắt lướt qua, rõ cảm xúc: “Lên xe .”

Chiếc xe chạy thẳng trung tâm thành phố, cuối cùng dừng ở bãi đậu xe của Trung tâm Dịch vụ Hành chính Thành phố Hải.

Loading...