là kinh đô, tổ tiên từng vài quan lớn ở triều đình. Bắt đầu từ đời ông nội, họ sưu tập đồ cổ, đến đời cha , họ mở một cửa hàng đồ cổ tại kinh đô, chủ yếu tập trung thư họa.
Dịch Giản là loại đơn giản, sở dĩ tiết lộ thông tin cá nhân cho Hứa Nam Châu là để cô yên tâm giao bức Thương cho .
Hứa Nam Châu hỏi: "Nếu Tăng Trình là bạn của , tại bức tranh của lưu lạc đến cửa hàng khác?"
Dịch Giản thở dài: "Năm ngoái A Trình bán bức Thương, mua và cất ở căn nhà tại Hải Thành. Anh họ nhân lúc ở Hải Thành lấy bức tranh , đó nó loanh quanh đến tay cô, và bây giờ nó về tay . là trải qua bao nhiêu khúc chiết."
"Vậy là thiệt hại nhiều ."
Dịch Giản : "Nghệ thuật vốn dĩ vô giá. Người thích thì sẵn sàng trả giá cao, còn thích, tặng họ cũng thấy vướng víu."
Anh liếc Hứa Nam Châu: "Cô Hứa thì khác, cô đại trí tuệ, thể nắm bắt chính xác thị trường."
Hứa Nam Châu chỉ , ánh mắt lướt qua chuỗi hạt tay Dịch Giản.
Bóng dầu loáng, trông giá trị hề nhỏ.
Cô nheo mắt kỹ, thật sự là màu tím đến mức gần thành màu đỏ .
"Chuỗi hạt đấy," cô thành tâm khen một câu.
Dịch Giản cúi đầu , đáp: "Cô Hứa con mắt tinh tường. Đây là Kỳ Nam hoang dã Huệ An, cực phẩm trong các loại trầm hương. Không ngờ cô Hứa cũng hứng thú với văn vật."
Hứa Nam Châu nghiêm túc : " hứng thú với tất cả thứ đáng tiền."
"Vậy chúng cũng coi như là đồng điệu về sở thích ."
lúc đến giờ lên máy bay, cô và Dịch Giản hẹn thời gian giao dịch, cô lên máy bay.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Ba tiếng , máy bay hạ cánh xuống sân bay Hoành Châu.
Hứa Nam Châu bắt taxi đến quán cà phê đó.
Trong quán cà phê khá nhiều , Hứa Nam Châu tìm một chỗ trống xuống, gọi một ly Latte, bắt đầu quan sát các vị khách trong quán.
Phần lớn thành từng nhóm hai ba , thì thầm thảo luận công việc. Cũng vài lộ vẻ u sầu, tay cầm hồ sơ quanh quất.
Cánh cửa quán cà phê đẩy , một đàn ông 40 tuổi bước .
Các vị khách trong quán hình như đều quen ông , đồng loạt chào hỏi: "Đạo diễn Quách, đến nữa ạ?!"
Người đàn ông gọi là Đạo diễn Quách khổ: "Không đến thì thế nào? Chẳng lẽ c.h.ế.t đói ?"
Ông gọi một ly Americano rẻ nhất, xuống chiếc bàn trống ngay cạnh Hứa Nam Châu.
Ông thở dài một , bắt đầu quan sát những trong quán, tìm kiếm một khả năng đầu tư cho .
Hứa Nam Châu nheo mắt lên đỉnh đầu ông, phát hiện đó là ánh sáng màu tím.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-18.html.]
Ánh mắt Đạo diễn Quách chuyển sang phía Hứa Nam Châu, đối diện với cô.
Đạo diễn Quách ngẩn một lát, đó lịch sự mỉm , chuyển ánh mắt về ly cà phê của , vẻ mặt trở nên thất vọng.
Hôm nay là gương mặt quen thuộc, vị khách mới duy nhất là một cô gái trẻ.
Xem chẳng hy vọng gì .
Chương 14: Cung cấp đủ giá trị cảm xúc
Hứa Nam Châu cầm ly cà phê, đối diện ông, hỏi: "Ông là Đạo diễn Quách ? Ông là một đạo diễn ?"
Đạo diễn Quách gật đầu: "Sao cô ? Cô về ?"
Hứa Nam Châu : " gọi ông như . thể xem hồ sơ của ông ?"
"Cô xem hồ sơ của ???" Đạo diễn Quách Hứa Nam Châu với vẻ khó tin, tài liệu tay , thầm nghĩ: Thôi kệ, dù cô vẻ đáng tin, nhưng cho xem cũng chẳng mất mát gì.
"Được ." Ông đưa bản lý lịch trong tay cho Hứa Nam Châu.
Hứa Nam Châu lật xem qua loa, đó ghi tên ông là Quách Thủ Lượng, từng tham gia đạo diễn một vài bộ phim truyền hình mà Hứa Nam Châu từng đến.
Quách Thủ Lượng kỹ ngũ quan của Hứa Nam Châu: " cứ tưởng cô là nữ diễn viên đến tìm việc chứ."
Hứa Nam Châu gấp hồ sơ , nghiêm túc : "Đạo diễn Quách, một kịch bản, mời ông giúp phim. Mọi chi phí sẽ do bên chi trả, ông yêu cầu nào khác ?"
Quách Thủ Lượng mở to mắt: "Cô mời đạo diễn ? Nữ chính là cô ?"
Nhìn tướng mạo của cô gái mắt, chắc là kiểu đổ tiền để đóng phim đây.
Hứa Nam Châu lắc đầu: "Nữ chính tạm thời định, hiện tại mới chỉ định nam chính."
"Ồ..." Ông gật đầu đầy suy tư: "Vậy xem qua kịch bản mới quyết định ."
Những xung quanh sớm động tĩnh bên thu hút, lúc trêu chọc Quách Thủ Lượng: "Đạo diễn Quách, ông còn cân nhắc gì nữa? Nhà sắp hết gạo kìa!"
Quách Thủ Lượng đỏ mặt vì ngượng, xua tay như đuổi ruồi: "Đi , , đừng lảm nhảm ở đây!"
Hứa Nam Châu mỉm đưa kịch bản cho ông: "Không , ông cứ mang về xem. Đây chỉ là một bộ phim kinh phí nhỏ, mười mấy tập là , tốn nhiều thời gian và công sức ."
Quách Thủ Lượng nhận lấy bằng hai tay: "Được! xin thông tin liên lạc của cô."
Đã xác định đạo diễn, Hứa Nam Châu cũng còn việc gì ở Hoành Châu. Cô uống xong cà phê, dạo gần đó một lát, nhờ Dư Linh Linh đặt vé máy bay về Hải Thành buổi chiều.
Khi về đến Hải Thành, đều mặt tại nhà Cố Ngạn. Dù văn phòng chính thức, nhưng việc chấm công theo giờ hành chính vẫn thực hiện.
Cố Ngạn đề nghị: "Dù cũng việc gì gấp, chúng tan sớm , sẽ đãi tôm hùm đất!"
Mấy nhân viên , dám gì.