Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 177

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:58:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cũng đủ bằng chứng trong tay, còn sợ Chu Văn Thiêm chối quanh ?

Nghĩ đến đây, khỏi tự khen ngợi sự thông minh của .

Hứa Nam Châu chú ý đến những suy tính nhỏ nhặt của Cố Ngạn, cô và Vương Oanh dẫn Thạch Lỗi một vòng quanh trường .

Cô tìm những thứ vấn đề, bảo Vương Oanh tìm sửa chữa .

Thạch Lỗi giơ một tay lên như học sinh tiểu học: “Báo cáo, em thể những việc !”

Trường đuổi việc chín , cơ hội của Thạch Lỗi đến.

Vương Oanh vẫn Hứa Nam Châu, ý kiến của cô.

Hứa Nam Châu gật đầu, cô mới với Thạch Lỗi: “Được , tất cả những việc giao cho , , sẽ tăng lương cho .”

Vương Oanh chợt nhớ điều gì đó, rụt rè kéo Hứa Nam Châu : “À, cái tiểu thịt tươi , tên là Tống Dĩ Nam, nên cho nghỉ luôn ?”

Cô cảnh giác xung quanh, xác nhận ai trộm, mới hạ giọng với Hứa Nam Châu: “Cậu ngoài cái mặt thì chẳng tích sự gì, diễn xuất thì khoa trương quá mức, nét mặt cứ loạn xạ, còn ngày nào cũng dỗ dành !”

“Hơn nữa, lúc đó và Chương Duyệt Ninh gửi đến cùng , là đồ tặng kèm, nên chắc chắn họ là một phe !”

Quan trọng nhất là cô sợ fan của .

Bình thường đến thăm đoàn phim thì , nhưng chỉ một đến tìm cô, rằng: “Đạo diễn, nhất định, nhất định, nhất định đối xử với trai chúng em nha!”

Quá là chậm tiến độ !

Hứa Nam Châu nhíu mày, cô ấn tượng gì về ngôi lưu lượng đó: “Có ảnh của ? Cho xem.”

“Có, , !” Mắt Vương Oanh sáng lên, lật điện thoại : “Hứa Tổng, cô xem tướng mạo đúng ? tìm ảnh cho cô.”

Vừa lén lút liếc Hứa Nam Châu, thật sự thần thông như Cố Ngạn , xem phong thủy thì đỉnh của chóp.

Hứa Nam Châu bất lực nhận lấy điện thoại, cần nghĩ cũng , chắc chắn là Cố Ngạn rêu rao khắp nơi rằng cô xem phong thủy.

“Cô đồng” Hứa cầm điện thoại của Vương Oanh, nheo mắt ảnh Tống Dĩ Nam, đỉnh đầu tỏa ánh sáng đỏ.

“Tướng mạo tệ, giữ .” Hứa Nam Châu trả điện thoại cho Vương Oanh, giọng điệu thể nghi ngờ.

Vương Oanh lập tức xìu xuống, vai cô rũ hẳn.

Hứa Nam Châu thấy , nhẹ nhàng vỗ vai cô, an ủi: “Ở trường cô là lớn nhất, cần quá khách sáo với , đáng mắng thì mắng, đáng huấn luyện thì huấn luyện, chuyện gì gánh cho.”

Thấy Cố Ngạn bên cạnh vẻ mặt nặng trĩu, Hứa Nam Châu bèn : “Chúng đây, kịch bản cứ theo bản gốc ban đầu, tuyệt đối đổi lớn nữa.”

Nói đến đây, Vương Oanh sầu não: “Vậy những cảnh xong thì ? Bỏ hết ? Quay sẽ tốn ít tiền .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-177.html.]

Hứa Nam Châu: “Đừng tiếc tiền, vấn đề nào giải quyết bằng tiền thì là vấn đề.”

Câu như một liều t.h.u.ố.c kích thích mạnh, Vương Oanh ưỡn thẳng lưng, lấy tinh thần.

Lục Trần Châu lái xe , Hứa Nam Châu liền lên xe của Cố Ngạn.

Cố Ngạn lái xe im lặng, Hứa Nam Châu hỏi: “Anh ?”

Cố Ngạn mới sực tỉnh: “À, Chu Châu, cô ?”

Hứa Nam Châu bất lực, thở dài : “Anh đưa về ngôi nhà nhỏ .”

Đưa Hứa Nam Châu về, Cố Ngạn vội vàng chào tạm biệt cô.

“Anh đừng tìm Chu Văn Thiêm gây chuyện…” Lời Hứa Nam Châu còn dứt, xe của Cố Ngạn phóng như tên lửa, loáng một cái mất hút.

Cố Ngạn xe gọi điện thoại cho bạn bè, xác nhận vị trí của Chu Văn Thiêm, đó đạp ga thẳng tiến.

Người gác cổng câu lạc bộ thấy Cố Ngạn hùng hổ tới từ xa, lập tức thức thời né đường, quản lý sảnh còn cúi đầu khúm núm chào đón: “Cố nhị thiếu, Chu thiếu đang ở phòng 813 ạ.”

Cố Ngạn thậm chí thèm , thẳng phòng bao.

Khi đẩy cửa bước , Chu Văn Thiêm đang ôm hai cô gái uống rượu, thấy Cố Ngạn xông , những hoảng hốt mà còn nhạo khoa trương: “Cố nhị thiếu, soi gương đấy? Nhìn bây giờ hệt như một con ch.ó ! Hahaha!”

Cố Ngạn lạnh lùng quanh, Chu Văn Thiêm lập tức cảnh giác, lớn tiếng la ó: “Nhanh, thu hết mấy cái chai rượu cho tao!”

Cố Ngạn hừ lạnh một tiếng: “Xem đ.á.n.h một trận vẫn chút tác dụng. hỏi , tại cài nội gián đoàn phim của ?”

Chu Văn Thiêm dang tay , vẻ mặt giả vờ bối rối: “ mà! Cố nhị thiếu, chuyện bằng chứng nhé!”

Cố Ngạn tiến gần một bước: “Cậu sắp xếp Chương Duyệt Ninh đóng song song, phá rối tiến độ của chúng !”

Chu Văn Thiêm nhướng mày: “Bằng chứng ?”

“Cậu còn mua chuộc cả nhân viên ánh sáng, phim, thư ký trường của chúng !”

Chu Văn Thiêm ngày càng đắc ý: “Bằng chứng ?”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Cậu còn cho gửi cơm hộp sạch sẽ đến đoàn phim của chúng !”

Chu Văn Thiêm đột nhiên đập mạnh tay vịn ghế sô pha phá lên, một lúc , lau nước mắt do quá nhiều: “Cố nhị thiếu, lớn mà, vu khống khác chỉ bằng lời suông ?”

Cố Ngạn nghẹn lời, đột nhiên nhận quá bốc đồng. Dù việc mấy ở trường giở trò là chuyện chắc chắn, nhưng bằng chứng chứng minh đó là do Chu Văn Thiêm chỉ đạo.

Thấy Cố Ngạn hớ, Chu Văn Thiêm đến thẳng lưng nổi, chỉ Cố Ngạn: “Mọi xem, cứ như một con khỉ đột sủa điên cuồng trong bất lực!”

Trong phòng bao lập tức vang lên một tràng vang.

Loading...