Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:42:18
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Nam Châu gật đầu, : “Vậy thì giúp lấy vài chiếc T-shirt, vài chiếc quần jeans phù hợp, và thêm vài chiếc váy liền nữa.”

Hứa Nam Châu chủ kiến riêng, Cố Ngạn xen , thoải mái ghế sofa uống .

Với sự giúp đỡ của chủ cửa hàng, Hứa Nam Châu thử quần áo trong ba giờ, cuối cùng lấy 11 món, tổng cộng chi gần 30.000 NDT.

Phản ứng đầu tiên của Hứa Nam Châu là: “Mắc quá!”

Lời dứt, cô nhớ giờ khác xưa, cô thấy buồn : “Kiếm tiền chẳng để tiêu tiền ? Cứ keo kiệt mỗi ngày, đúng là tự lừa dối .”

Chủ cửa hàng , : “Có Cố nhị thiếu đây, mắc ?”

Cố Ngạn đang xem trò chơi đồ một cách thích thú, chủ cửa hàng thì sửng sốt: “ trả tiền… cũng .”

Không keo kiệt, mà là bao giờ xem Hứa Nam Châu như những cô gái khác, nên đương nhiên nghĩ đến chuyện trả tiền giúp cô.

Hứa Nam Châu lắc đầu: “ tự trả.”

Cố Ngạn gì nữa.

Chủ cửa hàng thầm tặc lưỡi, mối quan hệ của hai , hình như khác xa so với những lời đồn thổi?

Chương 13: Quan tâm đến những thứ đáng tiền

Sáng hôm , Cố Ngạn đưa Hứa Nam Châu đến sân bay, đợi cô qua cửa kiểm soát an ninh mới rời .

Hứa Nam Châu mặc bộ đồ mới mua hôm qua, áo dệt kim khoét lỗ bằng vải bông lanh và váy đuôi cá lụa tơ tằm, đeo kính râm, dáng vẻ tiếp xúc với lạ.

Vừa qua cửa an ninh, điện thoại của Cố Ngạn gọi đến.

“May mà em lên máy bay. Bức tranh em hôm qua , do ai vẽ nhỉ? Anh quên mất .”

Hứa Nam Châu về phía cổng lên máy bay trả lời: “Bức 《Thương》 của Tăng Trình, nếu nhớ thì lấy bút xuống .”

Nói xong, cô bổ sung: “Nếu giá thì đừng vội bán, chúng thể đợi thêm vài ngày.”

Lúc , một đàn ông phía đầu liếc cô.

Hứa Nam Châu thấy lạ, giọng cô lớn, khiến khác chú ý?

Cô cúp điện thoại, tìm đến cổng lên máy bay, xuống và lướt tin tức điện thoại.

Một bóng chắn mặt cô, giọng trầm thấp vang lên: “Thưa cô, xin phiền cô một chút…”

Hứa Nam Châu ngẩng đầu, kéo kính râm xuống một chút, thấy đàn ông mặt chính là đầu cô.

Anh hai, ba mươi tuổi, mặc vest công sở thoải mái, ngoại hình cũng khá ưa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-17.html.]

“Có chuyện gì ?”

Người đàn ông mỉm lịch sự: “ cô nhắc đến bức 《Thương》 của Tăng Trình, xin hỏi bức tranh đang ở trong tay cô ?”

Hứa Nam Châu gì, chỉ lặng lẽ .

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Người đàn ông sững một chút, giải thích: “Cô đừng hiểu lầm, ý lén ý đồ gì khác. Chỉ là, Tăng Trình là bạn của , bức 《Thương》 ý nghĩa lớn với . Chắc cô cũng xem tin tức, hiện tại đang trạng thái tinh thần tệ, sẵn lòng trả giá cao để mua bức tranh gửi về cho .”

Nói xong, sợ Hứa Nam Châu tin, còn lấy điện thoại cho cô xem lịch sử trò chuyện, chứng minh mua bán .

Trên điện thoại là lịch sử trò chuyện giữa và Tăng Trình. Hứa Nam Châu lướt qua vài cái, đại ý là Tăng Trình cảm thấy đau khổ, cũng hối hận vì bán bức 《Thương》 lúc . Giờ thể sáng tác nữa, và vật kỷ niệm cuối cùng cũng còn.

Thực ai mua bức tranh , vì lý do gì mà mua, đều là điều Hứa Nam Châu quan tâm. Cô chỉ quan tâm đến việc đàn ông sẵn lòng trả bao nhiêu tiền.

“Vậy… sẵn lòng trả bao nhiêu?”

Người đàn ông rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, xuống bên cạnh Hứa Nam Châu, : “ thể trả 6.5 triệu NDT.”

Mức giá trong giá mà Hứa Nam Châu dự tính. Cô đang chuẩn gật đầu thì điện thoại của Cố Ngạn reo.

Giọng cao vút và kích động: “Anh hỏi bạn của , bà sẵn lòng trả 7 triệu NDT để mua bức tranh đó! Châu Châu! Em đúng là quá lợi hại! 7 triệu NDT đấy! Chúng vốn khởi nghiệp !”

Những lời lẽ lọt tai đàn ông bên cạnh qua ống , khiến sắc mặt trở nên khó coi.

Cố Ngạn hỏi: “Bán ? Bán ?”

Hứa Nam Châu liếc đàn ông bên cạnh, chợt nghĩ điều gì đó. Cô nheo mắt thấy ánh sáng xanh dương đang tỏa đỉnh đầu .

với Cố Ngạn: “Chờ chút.” Rồi cúp điện thoại.

Người đàn ông với Hứa Nam Châu: “ cũng thể trả đến 7 triệu NDT.”

“Không cần .” Hứa Nam Châu : “Nếu lừa , cứ lấy với giá 6.5 triệu NDT .”

Khuôn mặt đàn ông ánh lên niềm vui sướng, lấy điện thoại : “ tên là Dịch Giản, chúng thể thêm thông tin liên lạc ? Hôm nay về Bắc Kinh giải quyết công việc, ba ngày nữa sẽ Hải Thành, cô thể đợi ba ngày ?”

Hứa Nam Châu thêm bạn với : “ là Hứa Nam Châu. Không cả, cũng đang vắng, đợi trở về sẽ liên lạc với .”

Cổng lên máy bay của Dịch Giản ngay gần đó, chuyến bay của cũng khởi hành muộn hơn Hứa Nam Châu, vì bên cạnh Hứa Nam Châu và trò chuyện với cô một lát.

“Tiểu thư Hứa cũng thích tranh của Tăng Trình ?”

Hứa Nam Châu mỉm nhẹ: “Thực hiểu gì về hội họa cả, mua nó chỉ để kiếm tiền.”

Dịch Giản ngỡ ngàng, : “Cô thật thẳng thắn.”

Sau cuộc trò chuyện, Hứa Nam Châu thông tin chi tiết về Dịch Giản.

Loading...