Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:56:44
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đội trưởng Vương với Hứa Nam Châu: "May mà cô nhắc nhở từ , nếu cũng sẽ do dự kịp thời như thế."

Tâm trạng của Hứa Nam Châu, Trịnh Hoán và Tiểu Trương khá bình tĩnh, còn Đội trưởng Vương và những khác thoát c.h.ế.t, giờ đây ai nấy đều vô cùng im lặng, ai một lời.

Mưa dần nhỏ , họ cũng nhẹ nhàng hơn.

Đội trưởng Vương thấy thể lực sắp cạn, đề nghị nghỉ ngơi một lát ở bên cạnh, bổ sung thêm nước.

lúc , đôi mắt của Hứa Nam Châu cảnh báo cô.

Cách vị trí họ mười mét, ngọn cây của một cái cây đang phát ánh sáng đen kịt.

"A!"

Phản ứng đầu tiên của cô là hét lên.

Tiếng hét những khác giật .

Đội trưởng Vương vội vàng hỏi: "Có chuyện gì ?"

Hứa Nam Châu mở to mắt: "Chúng thể nghỉ ngơi, mau tiếp một đoạn nữa!"

Mọi xong đều sững sờ.

Họ đang nghĩ cùng một điều: Không chứ? Lại nữa ???

Giang Mộc Thanh nhăn nhó rên rỉ: "Ôi trời... cô nữa? đau c.h.ế.t mất... Cho nghỉ một chút ... Ái chà~"

Ngay giây , Đội trưởng Vương và Trịnh Hoán hiểu ý, mỗi một bên kẹp chặt lấy , mặc kệ chân chạm đất , kéo chạy nhanh: "Mau về phía !"

Tiểu Trương kéo Hứa Nam Châu theo, cũng chạy nhanh theo .

Hứa Nam Châu cảm thấy ba lô của giật một cái, đầu , là Giang Mộ Dao.

Ngực cô phập phồng dữ dội, hai chân mềm nhũn, Hứa Nam Châu cầu xin: "Hứa... Hứa tiểu thư, chạy nổi nữa..."

Hứa Nam Châu hai lời, kéo cổ tay cô chạy cùng.

Cứ thế, kéo , giữa tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Giang Mộc Thanh, họ chạy ba mươi mét thì thấy tiếng sấm sét kinh hoàng phía , tiếp theo là tiếng điện xẹt rẹt rẹt.

Đội trưởng Vương đầu , thể chạy thêm nữa.

Ngay tại vị trí họ , một cái cây sét đ.á.n.h trúng và bốc cháy.

Vài ngã vật xuống đất, Đội trưởng Vương kinh hãi thốt lên: "Mẹ kiếp, suýt nữa thì bỏ mạng ở đây ."

Nói xong, đồng loạt về phía Hứa Nam Châu.

Hứa Nam Châu bịa một lời dối: "Lúc nãy cảm thấy tóc dựng lên..."

Ở ngoài trời, nếu tóc phản ứng tĩnh điện, thể sẽ gặp sét đánh.

Trong tình huống , ai kịp để ý đến chi tiết .

"Thì ." Đội trưởng Vương trầm ngâm.

Giang Mộc Thanh xua tay: "Không , nữa , cảm thấy chân mất hết cảm giác ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-158.html.]

Vết thương băng bó chân rỉ máu.

Tiểu Trương thì thầm với Hứa Nam Châu: "Lát nữa ngoài kiện chúng ? Vừa nãy chúng kéo lê chân chạy."

Trịnh Hoán đầu lườm : "Đừng linh tinh! Đây là hành động phòng vệ khẩn cấp! Không kéo thì c.h.ế.t toi ."

Họ nghỉ ngơi một lúc, Đội trưởng Vương : "Cách thị trấn xa nữa, chúng nhanh lên, nếu trời tối sẽ còn nguy hiểm hơn."

Ông dừng một chút, Hứa Nam Châu: "Hứa tiểu thư, cô nghĩ ?"

Hứa Nam Châu: "...Được."

Tay Trịnh Hoán chạm Giang Mộc Thanh, gằn giọng: "Mày mà còn kéo chân tao nữa, ngoài tao sẽ tố cáo mày!"

Trịnh Hoán dang hai tay: "Vậy tự ?"

Tự thì thể , trong những ở đây, chỉ Đội trưởng Vương và Trịnh Hoán là cao to nhất, đổi khác e rằng sẽ còn thê t.h.ả.m hơn.

Giang Mộc Thanh đành dịu giọng: "Anh cũng chân gãy ở đây chứ?"

Trịnh Hoán thấy chân quả thực thương nặng hơn, bèn bàn bạc với Đội trưởng Vương, phiên cõng .

Giang Mộ Dao nhanh hơn hai bước, sánh vai cùng Hứa Nam Châu, cô với ánh mắt ơn.

đưa cho Hứa Nam Châu một thanh sô cô la: "Hứa tiểu thư... thể gọi cô là Nam Châu ?"

Hứa Nam Châu: "Tùy cô, đó chỉ là một cách gọi thôi."

" thừa nhận," Giang Mộ Dao nhẹ giọng : "Trước đây luôn nhắm cô, những lời về cô, xin ."

Hứa Nam Châu cảm thấy lời cô gì tổn thương đến , đầu óc cô lúc nào cũng xoay quanh chuyện kiếm tiền, thời gian để bận tâm đến những qua đường .

Cô thành thật trả lời: "Không , để bụng."

Giang Mộ Dao tiếp: "Gia tộc Giang... Bố tham vọng lớn, Gia tộc Giang cũng đang mở rộng địa bàn, nhưng em trai ... cũng vì giúp em vươn lên nên đôi khi dùng những thủ đoạn vội vàng."

đang đề cập đến chuyện trong Đại hội Giám định bảo vật .

Ban đầu cô Giang Mộc Thanh nổi bật, ngờ giữa đường xuất hiện Hứa Nam Châu.

Hứa Nam Châu Giang Mộc Thanh đang cõng ở phía , đang lưng Trịnh Hoán, lẩm bẩm: "Biết cõng sướng thế thì lúc nãy mấy nên kéo lê !"

"Nói thật, cô hợp với việc kinh doanh hơn em trai cô đấy."

Giang Mộ Dao khựng , nhẹ nhàng : "Sự nghiệp của Gia tộc Giang chỉ đàn ông mới thừa kế."

Hứa Nam Châu bĩu môi, thời đại nào mà còn giữ cái quan niệm phân biệt giới tính đó.

" khá ngưỡng mộ cô," Giang Mộ Dao đột nhiên : "Một tự lập, gia đình ràng buộc, còn xinh năng lực mạnh mẽ."

Hứa Nam Châu một cách nhẹ tênh: "Cô cũng thể mà."

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Giang Mộ Dao cúi đầu, tiếp tục chủ đề nữa.

Cuối cùng, họ cũng đến điểm trú ẩn của dân tại trấn Bàn Thạch.

Thị trấn ngập, họ đến sườn đồi phía thị trấn.

Vừa đến nơi, lập tức tiến đến: "Xin hỏi là Hứa tiểu thư và Giang tiểu thư ? Cuối cùng hai cô cũng đến! Mời theo ."

Loading...