Vì , giải thích với Hứa Nam Châu: " nhận tin nhắn của Tiểu Phạm, phía một căn nhà dọn , diện tích lớn, nhưng yên tĩnh và gần chỗ cô ở. Vì diện tích nhỏ nên giá cũng đắt, bảo giữ cho ."
" đang định bàn với cô, cô thấy ?"
Hứa Nam Châu : "Mua , đợi khi Mạn Mạn phẫu thuật xong, về đây cũng cần một chỗ để ở."
--- Chương 92 ---
Gia hạn Phí
Ngày hôm , Lục Trần Chu lái xe đưa Hứa Nam Châu và bà lão sân bay.
Hứa Nam Châu mang theo hành lý nhiều, chỉ một chiếc ba lô.
Bà lão hai chiếc vali lớn, Hứa Nam Châu giúp bà thủ tục ký gửi.
Bà lão cảm thán: "May mắn cháu cùng, thì cái xương già của bà chắc chắn hành hạ đến rã rời ."
Hứa Nam Châu : "Bà khách sáo quá, gì cần cháu giúp đỡ thì cứ , quen bà cũng là duyên phận ạ."
Sau khi xuống máy bay, chuyện thuận tiện hơn. Con gái và con rể của bà lão đến sân bay đón bà.
Họ nhiệt tình mời Hứa Nam Châu dùng bữa, nhưng cô khéo léo từ chối vì lý do.
Dù thì cô cũng quen với họ, cô cảm thấy ngại.
Hứa Nam Châu định đón chuyến bay sớm nhất về Hải Thành, nhưng hỏi thì đến 7 giờ tối mới chuyến.
Không còn cách nào khác, cô đợi ở sân bay, vì thế quyết định trung tâm thương mại dạo chơi.
Đi nửa đường, cô chợt nhớ đến chuyện Cố Ngạn nhắc đến tối hôm : vẻ như một sàn đấu giá ở Hồng Kông đang tổ chức đấu giá trang sức. Cô liền gọi điện cho Cố Ngạn để hỏi địa chỉ sàn đấu giá.
Cố Ngạn tìm Thẩm Từ An xin một thư mời và gửi cho Hứa Nam Châu.
Hứa Nam Châu bắt taxi, thẳng đến sàn đấu giá.
Vừa xuống xe, cô thấy hai đang tranh cãi ngoài cửa.
Một đàn ông năm mươi tuổi, veston lịch sự, ăn mặc chỉn chu, đang giằng co với một nhân viên.
Họ tiếng Quảng Đông, Hứa Nam Châu miễn cưỡng hiểu nhân viên gì đó kiểu "mau ".
Cô bước gần, thấy đàn ông trung niên đang cầm một chiếc đồng hồ quả quýt, giọng điệu gấp gáp: "Sao đáng tiền? Chiếc đồng hồ sản xuất ở Thụy Sĩ, cũng lịch sử hơn hai mươi năm !"
Nhân viên kiên nhẫn : "Đồ Thụy Sĩ sản xuất cũng cái nào cũng đáng giá hết . Chúng kinh doanh, thể trả tiền cho tình cảm của ông ! Ông khó cũng vô ích thôi."
Hứa Nam Châu nghĩ xem liệu thể nhặt món hời nào , bèn nheo mắt về phía chiếc đồng hồ quả quýt, nhưng thấy ánh sáng nào.
Xem nhân viên đúng, quả thực đáng tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-125.html.]
bàn tay đang cầm chiếc đồng hồ quả quýt phát ánh sáng vàng.
Đây là thứ hai phát sáng vàng Cố Từ!
Người đàn ông trung niên chú ý đến ánh mắt của Hứa Nam Châu, đầu cô, hỏi: "Cô gái, cô hứng thú với chiếc đồng hồ quả quýt của ?"
Hứa Nam Châu nghĩ, chỉ riêng ánh sáng vàng chú thôi, cô thể giúp chú . Cô hỏi: "Chú định bán bao nhiêu tiền?"
Ông há miệng, do dự một lúc, cuối cùng giá, trả lời bằng tiếng Quan Thoại: "Cô xem cho là ."
Nhân viên chen : "Chiếc đồng hồ đó, 5.000 tệ là nhiều nhất !"
Hứa Nam Châu suy nghĩ, hỏi ông : "Vậy thế , chú ơi, cháu đưa chú 10.000 tệ, chú bán ?"
Người đàn ông thở dài, ông đây là mức giá cao nhất mà chiếc đồng hồ thể bán .
Ông cúi đầu lau chiếc đồng hồ, trịnh trọng đưa cho Hứa Nam Châu: "Cảm ơn cô, cô gái, cô sẽ phúc báo."
Hứa Nam Châu trả tiền cho ông, hỏi: "Chúng trao đổi cách liên lạc ạ?"
Người đàn ông trung niên ngập ngừng một lát, điện thoại di động của cho Hứa Nam Châu.
Nhân viên cung kính hỏi Hứa Nam Châu: "Cô gái, cô đến tham dự buổi đấu giá ? Có thư mời ?"
"Có." Hứa Nam Châu tìm tin nhắn của Cố Ngạn, đưa thư mời điện t.ử cho nhân viên xem.
Quay đầu , đàn ông trung niên xa, bước tập tễnh.
Hứa Nam Châu hỏi nhân viên: "Ông là ai?"
Nhân viên khi kiểm tra thư mời, càng thêm kính trọng Hứa Nam Châu, trả lời chi tiết:
"Ông tên là Lâm Quốc Đống, gọi là Lâm Bá. Trước đây là quản gia của ông chủ Chu… Ông chủ Chu cách đây 50 năm từng là Vua Tàu biển ở Hồng Kông đấy, nhưng tiếc là khi ông qua đời, cả nhà họ Chu suy tàn. "
Hứa Nam Châu sơ lược câu chuyện từ miệng .
Đại khái là, Lâm Bá lúc nhỏ lang thang đầu đường, chủ nhân cũ, tức ông chủ Chu, nhặt về nuôi.
Ông chủ Chu đối xử với ông , chỉ cho ông học, mà còn gửi ông sang Thụy Sĩ học quản lý. Sau khi học thành tài, ông về giúp nhà họ Chu quán xuyến việc gia đình.
Lâm Bá cũng là ơn. Chân của ông què là do cứu ông chủ Chu.
khi ông chủ Chu qua đời, gia đình ly tán.
Chỉ vì ông là nhà từ thiện, bộ tài sản khi mất đều hiến tặng, các con cháu tức giận, đều di cư nước ngoài và bao giờ trở về, thậm chí từ chối trả phí quản lý mộ.
Lâm Bá bán căn nhà của chỉ đủ để gia hạn phí quản lý mộ năm năm.
Sắp tới hạn , mà ông còn gì để bán nữa.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Ngay cả chiếc đồng hồ quả quýt cũng đáng giá bao nhiêu.