Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 124

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:53:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù , Hứa Nam Châu vẫn rút ba mươi triệu NDT từ ba công ty, thanh toán hết cho bà lão.

Khi Lục Trần Chu đến nơi, Hứa Nam Châu ký xong hợp đồng.

Đối với khả năng quyết định nhanh chóng của Hứa Nam Châu, Lục Trần Chu quá quen thuộc. Anh một vòng quanh căn nhà với cô: "Quả nhiên là cô, bao giờ sai."

Hứa Nam Châu tự hào ngẩng cằm: "Đương nhiên , sẽ dành phần đời còn của ở đây!"

Bà lão : "Hiếm khi gặp thật lòng yêu thích căn nhà , cũng thể yên tâm rời ."

Hành lý của bà lão nhiều, bà để hầu hết đồ đạc trong căn tiểu biệt thự, chỉ mang theo một vài bộ quần áo thường mặc và đồ dùng cá nhân.

"Bà dự định gì ạ?" Hứa Nam Châu hỏi.

Bà lão : "Hôm nay bà thu xếp xong, ngày mai sẽ bay Hồng Kông, trả nhà cho cháu."

Lãnh Hàn Hạ Vũ

"Không cần gấp bà, cháu chỗ ở ."

Bà lão mua vé máy bay, Hứa Nam Châu yên tâm, bèn mua thêm một vé cùng chuyến với bà.

"Ngày mai cháu đưa bà đến Hồng Kông sẽ về."

Bà lão liên tục từ chối: "Sao dám phiền cháu một chuyến như ? Bà tự , , bà cái miệng, đường thì hỏi là ."

Hứa Nam Châu : "Bà ơi, cháu cũng nhân cơ hội Hồng Kông ăn đồ ngon mà, bà cứ chấp nhận cho cháu cùng ."

Bà lão hết cách, : "Được , thì cùng nhé, bà sẽ bảo con gái bà mời cháu ăn một bữa ẩm thực Hồng Kông!"

Hứa Nam Châu trao đổi thông tin liên lạc với bà lão và hẹn sáng hôm sẽ đến đón bà đúng giờ.

Sau khi chắc chắn bà lão cần Hứa Nam Châu giúp đỡ gì thêm, Hứa Nam Châu và Lục Trần Chu mới rời .

Buổi tối, Cố Ngạn mời ăn cơm, hẹn ở một nhà hàng ven biển.

Từ đây đến đó xa, lái xe chỉ mất hơn mười phút.

Cố Ngạn đến sớm. Cậu là bạn của chủ nhà hàng, chỉ cần gọi một cú điện thoại là ông chủ để dành vị trí nhất sân thượng tầng hai cho .

Thấy Hứa Nam Châu và Lục Trần Chu đến, Cố Ngạn lập tức hỏi: "Châu Châu, nếu gọi điện đến phòng tài vụ rút tiền, tớ còn mua nhà , chẳng thèm với tớ câu nào, tớ còn xem nhà cùng cơ!"

Cậu liếc Lục Trần Chu: "Lại còn thiết với cái tên họ Lục nữa chứ."

Lục Trần Chu thản nhiên xuống: "Cậu nên gọi Lục. Xét về vai vế, còn là sư của trai đấy. cũng xem nhà cùng cô , lúc đến đón cô Hứa, cô thanh toán hết tiền ."

Cố Ngạn lườm một cái: "Đó là vai vế giữa thôi, nếu tính kỹ thì và Châu Châu quen sớm nhất mà!"

Cậu vẫn cam lòng, hỏi Hứa Nam Châu: "Cậu thực sự chịu hàng xóm với tớ ?"

Hứa Nam Châu đáp: "Không tớ chịu hàng xóm với , mà là tớ gặp ngôi nhà định mệnh của đời ! Đặc biệt, cực kỳ tuyệt vời, cửa sổ tầng hai còn thể thấy biển nữa cơ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-124.html.]

"Cửa sổ nhà tớ cũng thấy biển mà!"

" tầng trệt tiểu biệt thự của tớ còn cây bạch quả và cây ngô đồng nữa! Đến mùa thu, chúng thể tiệc nướng trong sân!"

Cố Ngạn động lòng, khuyên Hứa Nam Châu nữa mà hỏi: "Vậy tớ cũng dọn qua đó luôn!"

Hứa Nam Châu tiếc nuối : "Nhà ở đó khó mua lắm, ít bán."

Lục Trần Chu gật đầu: " , năm nay cũng chỉ mới hai căn rao bán."

"Hai căn?" Cố Ngạn hỏi: "Thế còn căn gần nhà Châu Châu ?"

Lục Trần Chu đáp: "Rất gần, ngay sát phía , chỉ là diện tích nhỏ hơn, với thấy biển."

Cố Ngạn vội vàng : "Tớ ! Muốn! Mau! Bảo đưa hợp đồng cho tớ, tớ mua!"

Lục Trần Chu lắc đầu: "Tiếc quá, mới bán xong ."

"Bán cho ai? Tớ trả giá cao hơn!"

Lục Trần Chu : "Bán cho Thần Húc ."

"Thần Húc?" Cố Ngạn mất vài giây mới phản ứng kịp: "Không là công ty của các ?"

" thế!" Lục Trần Chu thong thả : "Thần Húc mua để ký túc xá cho CEO, bình thường mà?"

Cố Ngạn: "..."

Cậu nhảy dựng lên hét lớn: "Hay lắm! Cậu thẳng là mua cho ! Sao loanh quanh lừa tớ gì?"

"Hơn nữa lương thiện chút nào! Cậu dùng tiền công ty để mua nhà riêng ?! Tớ sẽ tố cáo !"

Cả nhà hàng đều ngoái , Lục Trần Chu bất lực: "Cậu bình tĩnh một chút ? thủ tục hợp pháp, hợp quy, còn thể giúp công ty giảm thuế, định tố cáo ?"

Cố Ngạn bực bội phịch xuống, tức giận : "Tớ mặc kệ, chừa cho tớ một phòng! Chẳng lẽ Nhạn Nam Phi của tớ xứng một cái ký túc xá CEO ?"

Lục Trần Chu : "Nhạn Nam Phi là Nhạn Nam Phi, Thần Húc là Thần Húc, về nguyên tắc thì hai công ty liên quan gì đến ."

Cố Ngạn lười đôi co với , dù đợi nhà sửa xong, cứ xách vali đến ở là . Cậu tin Lục thể đuổi .

Hứa Nam Châu đến đau bụng, hít sâu một , hỏi Lục Trần Chu: "Anh mua khi nào ?"

Lục Trần Chu nãy chỉ đùa với Cố Ngạn, lời cũng chỉ là một nửa sự thật.

Quả thật nhà, nhưng mua.

Tình trạng nợ nần hiện tại của thích hợp với việc tiêu dùng xa xỉ, nên mới tính đến việc mua danh nghĩa công ty.

Sau nếu ở nữa, nó cũng thể trở thành ký túc xá của công ty.

Loading...