Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:52:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

bao giờ thấy bộ dạng của

Hứa Nam Châu vốn luôn chú trọng hình tượng, giờ đây mặt cô đỏ bừng vì hổ, chỉ hận thể ngược thời gian, tự nhấn xuống nước để mãi mãi nổi lên.

Điều khiến cô suy sụp hơn là Cố Tự đang xổm ngay bên cạnh cô, bộ dạng của cô!

“Ô kìa? Đó trai ? Sao cũng ở đó?”

Trâu Lệ Na : “Đây là khách sạn của mà, ở đó là chuyện bình thường.”

“Không đúng, xem, hình như đang gì đó với cô gái , họ quen ?”

Mọi trong phòng họp đều trở nên phấn khích, sự chú ý Cố Ngạn dẫn đúng hướng.

Đây là bí mật riêng tư của nắm quyền Tập đoàn Cố thị cơ mà, ai mà tò mò chứ???

“Phóng to lên một chút.”

Cố Ngạn : “Thấy ? sai? Ánh mắt của , chẳng là đang tan chảy luôn ?”

Trâu Lệ Na : “Thật sự trông như quen. Hơn nữa, Cố tổng mặc áo phông? Lại còn ướt nữa chứ?”

Cố Ngạn xoa cằm suy tư: “Đây là ai nhỉ? Cố Tự , lẽ nào đang giấu nhân tình bên ngoài?”

--- Chương 87: Bộ đôi Trung niên Thất bại ---

Hứa Nam Châu đột ngột dậy, với Cố Ngạn: “Đi, chuyện cần với .”

Cố Ngạn là sắc mặt, cảm thấy Hứa Nam Châu gì đó , chợt nghĩ lẽ nên tùy tiện chuyện của Cố Tự lung tung.

Thế là bảo thư ký Quan tắt máy chiếu, hầm hầm : “Không ai thêm về chuyện của nữa!”

Mọi đều ngơ ngác: Rõ ràng là đang dẫn dắt câu chuyện mà?

Cố Ngạn theo Hứa Nam Châu về văn phòng, cô cảnh cáo : “Chuyện cái bài đăng , cấm nhắc !”

Cố Ngạn dè dặt hỏi: “Sao thế? Cô giận ?”

Anh hình như chợt nghĩ điều gì đó, hét lớn: “Giận ? Không chứ? Hay để hỏi rốt cuộc là chuyện gì?”

Hứa Nam Châu gằn giọng: “Câm miệng! Tuyệt đối hỏi bất cứ điều gì!”

Bây giờ may mắn là ai nhận cô, nếu hỏi Cố Tự, chẳng sẽ hết ?

“À đúng ,” Hứa Nam Châu hỏi: “Biên kịch ? Hẹn mười giờ sáng, giờ mười rưỡi mà vẫn đến ?”

Cố Ngạn đồng hồ, cũng thấy khó hiểu: “ hỏi Đạo diễn Quách xem .”

Anh lẩm bẩm trong miệng: “Người đúng là quá thất tín .”

Biên kịch Lão Chung, Chung Duy Vĩ, thực chuẩn ngoài từ hai tiếng .

Anh tìm chiếc áo sơ mi mua từ hồi nghiệp, miễn cưỡng cài hết cúc áo, đeo chiếc ba lô bạc màu lên vai, đến cửa thì vợ gọi .

“Ông đấy? Lát nữa còn đưa con học vẽ tranh!”

Chung Duy Vĩ : “ , hẹn gặp để xem kịch bản!”

“Thôi !” Vợ kéo : “ thấy ông gặp lũ lừa đảo !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-118.html.]

“Ông quên năm ngoái ông sửa kịch bản ròng rã ba tháng, cuối cùng cũng cần ?”

thấy ông ăn chén cơm , tỉnh !”

Chung Duy Vĩ giằng : “Ai ? tin chắc chắn sẽ thành công! Bà cứ chờ xem!”

Vợ chẳng hề tin: “Tùy ông gì thì , nhưng ông đưa con gái lớp năng khiếu , hôm nay động đậy.”

Chung Duy Vĩ đành chịu, chỉ lật điện thoại , kiểm tra dư.

Còn một trăm ba, nếu hôm nay mua t.h.u.ố.c lá thì chắc đủ tiền taxi.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Anh nghiêm chỉnh ghế sô pha, thỉnh thoảng liếc đồng hồ, quên giục con gái.

“Na Na, con nhanh lên, bố sắp kịp giờ .”

Vợ nguýt một cái: “Lớp năng khiếu tám rưỡi mới mở cửa, ông giục, giục cái gì mà giục?!”

Chung Duy Vĩ rụt cổ , ở trong nhà , ai kiếm tiền thì đó quyền lên tiếng. Hiện tại thu nhập, chỉ dựa vợ nuôi, đành cuống cuồng giậm chân.

Mãi đến tám giờ mười lăm phút, Chung Duy Vĩ bật dậy, vợ với con gái: “Na Na ngoan nhé! Nghe lời cô giáo, ?”

Chung Duy Vĩ kéo con gái ngoài: “Rồi , sẽ với con bé!”

Vợ bực gầm lên một tiếng: “Nhớ mua rau về đấy!”

Vừa đưa con gái đến lớp học thêm, giáo viên chặn Chung Duy Vĩ : “Bố của Na Na, hôm qua với Na Na về việc nộp tiền bút màu, con bé với ? Cả lớp chỉ còn con bé là nộp thôi.”

Chung Duy Vĩ kinh ngạc con gái: “Sao con với ?”

Con gái bĩu môi: “Con quên mất.”

“Bao, bao nhiêu tiền?” Chung Duy Vĩ hỏi.

Cô giáo : “Sáu mươi tệ ạ.”

Chung Duy Vĩ do dự mãi, đau lòng chuyển sáu mươi tệ cho cô giáo.

Xem thời gian, xe buýt thì kịp .

Anh đành bắt taxi, khi đến lầu Yến Nam Phi, trễ hẹn mười lăm phút.

Chung Duy Vĩ trong xe, gửi tin nhắn cho Đạo diễn Quách.

【Đạo diễn Quách, đến lầu , phiền ngài xuống một chuyến ?】

Đạo diễn Quách họp xong, đang uống thì thấy tin nhắn, cảm thấy kỳ lạ.

【Sao trực tiếp lên? Anh đến muộn mà.】

Xuống mới phát hiện, tiền trả tiền xe.

Đạo diễn Quách lắc đầu, cố nhịn giúp trả tiền.

Vừa dẫn Chung Duy Vĩ lên, Chung Duy Vĩ ngưỡng mộ : “Đạo diễn Quách, ngài xem ngài bây giờ ăn mặc khác hẳn, phất lên ?”

Đạo diễn Quách khiêm tốn: “Hì hì, , chỉ là chút khởi sắc thôi.”

Chung Duy Vĩ cảm thấy khó chịu trong lòng, nhớ hồi đó, và Đạo diễn Quách đều là bộ đôi trung niên thất bại, giờ đổi đời, còn vẫn giậm chân tại chỗ, ngay cả tiền xe cũng trả nổi.

Loading...