Tôi có thể nhìn thấy giá trị của vật phẩm, trở thành đóa hoa phú quý! - Chương 104

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:51:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Nam Châu cảm thấy đây chính là cơ hội cô đang chờ, lập tức sắp xếp: "Liên hệ ngay với Thẩm Quyên, thu mua bộ hàng tồn kho của họ, tính với giá hai đồng một cân, ngoài trả cho Thẩm Quyên 5% tiền hoa hồng, để cô chịu trách nhiệm điều phối diện, thành bộ giao dịch trong vòng ba ngày."

Lục Trần Chu giật , lẽ nào Hứa Nam Châu thể dự đoán thị trường quốc tế?

Anh nhanh chóng theo lời Hứa Nam Châu, bắt đầu liên hệ với Thẩm Quyên qua cuộc họp video.

Thẩm Quyên ngờ Hứa Nam Châu chủ động tăng giá, càng ngờ cô trả hoa hồng cho .

Thẩm Quyên lắp bắp: "Bốn... bốn trăm năm mươi vạn cân, hai đồng một cân, tức là, tức là chín trăm vạn, 5% là... bốn mươi lăm vạn?"

Hứa Nam Châu nhướng mày: "Cô chê ít?"

"Không, ! Nhiều quá, nhiều quá. chỉ là dám tin."

Hứa Nam Châu trả cho cô tiền lý do.

"Khoản tiền thể giữ cho , hoặc chia cho dân làng, tùy cô quyết định, nhưng một điều, cô chịu trách nhiệm kiểm soát chất lượng sản phẩm và điều phối quan hệ với nông hộ."

Thẩm Quyên hít sâu một : " sẽ chia một phần cho dân làng, phần còn xây dựng nền tảng thương mại điện tử. Cô Hứa, cảm ơn cô cho cơ hội ."

Những việc tiếp theo đều giao cho Lục Trần Chu, cuối cùng đàm phán thành công, giá bán lô khoai tây là mười lăm đồng một cân.

Sau khi trừ chi phí logistics, thuế quan và các chi phí chứng nhận, đóng gói khác , lợi nhuận ròng của chuyến lên đến gần năm mươi triệu nhân dân tệ.

Lục Trần Chu công lớn, Hứa Nam Châu theo thỏa thuận, chia cho mười lăm triệu nhân dân tệ.

Lục Trần Chu ngờ rằng, trận chiến lật ngược tình thế của là công ty d.ư.ợ.c phẩm, mà là bán khoai tây.

Anh giữ 5 triệu NDT, dùng 10 triệu NDT để trả một phần nợ.

Mọi việc thỏa, Lục Trần Chu gõ cửa phòng Hứa Nam Châu.

Đây là đầu tiên đến tìm cô.

Hứa Nam Châu nghiêng mời phòng, nhưng di chuyển, vẫn yên tại chỗ.

" chỉ hai câu, nhanh thôi," với Hứa Nam Châu: "Canh bạc của chúng , cô thắng, sẽ theo cô."

Chương 77: Vận may cũng là thực lực

Hứa Nam Châu Lục Trần Chu lời , trong lòng chút ủy khuất.

Trời là một cao thủ trong ngành , nhưng còn cách nào khác, ai bảo gặp Hứa Nam Châu cái "tà thuật" chứ?

Hứa Nam Châu cong cả mắt: "Anh còn nhớ chuyện ?"

Lục Trần Chu vẻ mặt nghiêm nghị: "Mấy ngày nay suy nghĩ kỹ, bấy lâu nay quá tự tin, đó là lý do thành công của , cũng là nguyên nhân thất bại của ."

"Núi cao còn núi cao hơn, giỏi còn giỏi hơn, cô quyết định."

Nói xong, đầu bỏ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-co-the-nhin-thay-gia-tri-cua-vat-pham-tro-thanh-doa-hoa-phu-quy/chuong-104.html.]

Hứa Nam Châu lắc đầu, đóng cửa .

Thời gian cô tiếp xúc với Lục Trần Chu nhiều, chỉ thấy năng lực nhưng ít , hôm nay xem còn chút cứng nhắc.

Cố Ngạn khi chuyện thì tấm tắc khen ngợi.

Cậu thể liên hệ cái thôn rách nát, cái ruộng hoang, củ khoai tây bẩn thỉu với con bốn mươi triệu nhân dân tệ.

Hôm đó về đến Hải Thành, hỏi Hứa Nam Châu và Lục Trần Chu xem xử lý thịt hun khói, lạp xưởng và gà trống thế nào.

Hứa Nam Châu chỗ nấu nướng, đương nhiên là cần.

Lục Trần Chu bận rộn đến mức chỉ thể ăn ở căng tin bệnh viện, cũng cần.

Cố Ngạn vui vẻ nhận lấy.

Hôm nay tan sở, lái xe về nhà.

Vừa cửa xông thẳng bếp, yêu cầu ăn cà rốt xào thịt hun khói, và gà trống kho tộ.

Giờ ăn tối, nhà họ Cố đều về, thấy Cố Ngạn chờ cơm ở phòng ăn, cảm thấy lạ lẫm.

"Cơn gió nào thổi về thế?"

Bố Cố mặt cảm xúc hừ một tiếng: "Chắc là gặp rắc rối gì , về cầu cứu đây mà."

Cố Ngạn vốn đang vui vẻ, thì bực , : "Bố ơi, thông tin của bố vẫn còn mắc kẹt ở năm ngoái ? Công ty con bây giờ kiếm tiền lắm đấy."

Bố Cố điều đó, nhưng cha thì luôn ngoài miệng cứng rắn, thích vẻ.

Khi tất cả các món ăn dọn lên bàn, Thẩm Từ An ngạc nhiên hỏi: "Sao hai món ? Ai gọi thế?"

Bảo mẫu đang định giải thích, Cố Ngạn nhanh nhảu giành lời: "Đây là quà dân làng Thẩm Sơn Xung tặng con!"

Thẩm Từ An càng ngạc nhiên hơn: "Chà! A Ngạn giỏi quá, còn về nông thôn việc cơ ! Lại còn dân làng tặng quà nữa!"

Sau đó bà sang với Bố Cố: "Ông cứ nuông chiều nó, ông xem, bây giờ nó giỏi giang !"

Bố Cố hừ một tiếng: "Nó gì bà cũng thấy giỏi."

trong lòng ông vẫn vui.

thì từ xa hoa trở về giản dị là điều khó khăn, con trai thể tĩnh tâm, xuống nông thôn trải nghiệm, là chuyện .

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Thẩm Từ An kéo Cố Ngạn xuống bên cạnh: "Đừng để ý lời bố con. Nhanh, kể cho chuyến gặp những chuyện gì?"

Cố Ngạn phấn khích : "Mọi nếm thử hai món ! Đây món ăn bình thường ! Ăn thể rước lộc đấy!"

Cậu gắp một miếng thịt hun khói cho Bố Cố: "Bố, công ty chẳng lấy một lô đất ? Bố mau ăn miếng thịt , đảm bảo dự án thể suôn sẻ!"

Đây là đầu tiên Cố Ngạn gắp thức ăn cho bố , ông cũng kỹ gì, sự chú ý đều tập trung bát.

"Nói năng thần thần bí bí, chẳng trò gì nữa." Ông miệng , nhưng đũa ngừng, ăn hết trong hai miếng.

Loading...