Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 80
Cập nhật lúc: 2024-09-26 12:13:20
Lượt xem: 68
Thịnh Văn Ngôn trợn mắt: “Anh thấy tôi sao? Dáng dấp ngon nghẻ, có so được với người ta không?”
Dương Khiêm Hòa cười nói: “Đương nhiên là được, cô đẹp thế này, thắng áp đảo luôn đấy.”
Cô nhoẻn môi, hài lòng, ghi vào —— Thẩm Tại thích con gái trưởng thành. ps: Chuộng chân dài.
“Tính cách thì sao?”
Dương Khiêm Hòa: “À… Cái này tôi không nhớ rõ, hai người bọn họ quen nhau không lâu.”
Thịnh Văn Ngôn: “Sao vậy?”
“Thẩm Tại một lòng hướng về công việc, khi đó còn trẻ, kiêu căng ngạo mạn, không đặt nhiều tâm tư lên bạn gái. Cô gái kia cũng là người ưu tú, đâu chịu nổi sự lạnh nhạt như vậy, dĩ nhiên là chia tay rồi.”
“Ồ.”
Thịnh Văn Ngôn tốc ký —— Thẩm Tại hay lơ là bạn gái bởi vì ham mê công việc. Ps: kiểu này không được, phải bảo anh sửa lại.
“Còn gì nữa không?”
“Còn gì nữa à? Hết rồi hay sao đó. Mấy năm qua, cậu ta đều miệt mài làm việc, không hứng thú với phụ nữ.” Dương Khiêm Hòa sờ cằm, đột nhiên gian xảo nói: “Văn Ngôn, cậu ta không bình thường đâu, cô chắc là muốn theo đuổi?”
“Không bình thường chỗ nào?”
“Thì là khác thường đó.” Anh ta cười quái dị, hại anh em không đắn đo báo trước: “Lỡ mà cậu ta không lên được thì sao?”
Thịnh Văn Ngôn ngẩn người, lập tức hiểu được ý của anh ta.
Không được? Phương diện kia không được? Không thể nào?
Đúng là cô chưa thử, nhưng không phải không được chứ?
Thịnh Văn Ngôn bối rối, cũng ghi lại —— Thẩm Tại bị lãnh đạm, có thể… Không lên được.
——
Ăn xong bữa cơm, ghi chú của cô toàn là về “chuyện của Thẩm Tại”
Dương Khiêm Hòa là người nhiều chuyện, thấy Thịnh Văn Ngôn muốn theo đuổi tên Thẩm Tại nghìn năm lạnh lẽo thì vô cùng tích cực, còn kể rất nhiều chuyện của bọn họ lúc trước.
Thịnh Văn Ngôn rất hứng thú với quá khứ của Thẩm Tại, vì thế mấy buổi tối liên tiếp, cô đều hẹn với Dương Khiêm Hòa. Có hôm là ăn cơm, có hôm đến phòng bao ở quán bar, mời một nhóm bạn đến chơi với anh ta.
Ngày thứ năm, Thịnh Văn Ngôn tan làm, lại đi cùng với Dương Khiêm Hòa.
Lúc ra khỏi phòng làm việc, Thẩm Tại đã không thấy người đâu.
Trần Siêu thấy anh nhìn chỗ ngồi của Thịnh Văn Ngôn thì giải thích: “Hôm nay sếp Dương lại tới, bọn họ đi chung.”
Chân mày Thẩm Tại nhíu lại, không lên tiếng.
Bình thường Trần Siêu vô cùng nghiêm khắc với Thịnh Văn Ngôn, nhưng trong lòng lại quan tâm đến cô: “Sếp Thẩm, không biết Thịnh Văn Ngôn với sếp Dương… Sếp Dương hay chơi bời lêu lỏng, mà cô ấy lại là con gái, không biết có ổn không nữa.”
Trần Siêu nói xong, chờ Thẩm Tại trả lời, nhưng hình như sếp không nghe thấy những lời anh nói, chỉ dặn dò công việc rồi đi.
Trần Siêu thở dài, hơi đau lòng cho Thịnh Văn Ngôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-80.html.]
Bình thường thấy sếp đối xử với cô ấy tốt lắm, ai ngờ chỉ là ngoài mặt thôi.
——
Mấy ngày nay, Thịnh Văn Ngôn mời khách, cô đều phải mượn tiền của Lâu Ngưng.
Sau vài lần, Dương Khiêm Hòa không còn e dè nữa, kéo cô tới chỗ anh ta hay chơi, mời cô uống một ly.
Lúc trước Thịnh Văn Ngôn có hơi khó chịu về tác phong hành sự của Dương Khiêm Tốn, nhưng tiếp xúc rồi mới biết, anh ta chỉ hơi ba hoa mồm mép, nhân phẩm còn khá tốt, hèn gì Thẩm Tại vẫn xem anh ta là bạn.
Hơn nữa, ở phương diện ăn chơi, anh ta rất hợp cô. Hai người cười cười nói nói, náo loạn một lúc lâu.
Tối nay, cô đồng ý lời mới đến club của Dương Khiêm Tốn. Thịnh Văn Ngôn và đám bạn của anh ta chơi thảy xí ngầu uống rượu, chơi rất vui vẻ.
“Tôi ra năm con sáu.”
“Thêm lần nữa.”
Thịnh Văn Ngôn buồn bã nói: “Tôi cũng thêm.”
Mọi người chơi rất hăng say, Dương Khiêm Hòa thua đậm, bị Thịnh Văn Ngôn lừa, không chống đỡ nổi.
Dương Khiêm Hòa: “Cô có nhiều số sáu vậy à? Cô gái nhỏ, cô diễn y như thật vậy.”
Thịnh Văn Ngôn buông tay: “Tôi có thật mà, không phải diễn.”
Dương Khiêm Hòa cứ nghĩ là cô lừa gạt mình, lần này không mắc lừa nữa: “Tôi không tin, cô mở ra đi!”
Thịnh Văn Ngôn cong môi cười, mở nắp lên. Năm cục xí ngầu đều hiện số sáu, tính là sáu, hơn hai cục bên Dương Khiêm Hòa, vừa đúng vượt qua.
Anh ta kêu rên: “Fuck!”
Người khác thấy anh ta trưng ra khuôn mặt khổ sở, cười nói: “Khiêm Hòa, cậu kiếm đâu ra em gái này vậy, chơi dữ lắm chứ.”
Dương Khiêm Hòa lắc đầu: “Không phải em gái, là tổ tông đó.”
Thịnh Văn Ngôn hớn hở rót rượu cho anh ta: “Anh gọi tôi là tổ tông cũng vô ích, rượu phạt vẫn phải uống.”
Dương Khiêm Hòa thoáng thấy cô rót đầy ly, mặt khóc tang thương. Thật mất mặt, bại dưới tay một cô gái.
“Cô rót vậy là muốn tôi c.h.ế.t đúng chứ? Còn chút tình nghĩa nào không?”
Thịnh Văn Ngôn lạnh lùng nói: “Đâu có.”
“Ây da cái cô này ——” Dương Khiêm Hòa đang nói, đột nhiên nhìn ra sau lưng cô, vội vàng chào hỏi: “Thẩm Tại! Cậu đến rồi! Mau mau! Lại đây trông cô thư ký của cậu đi, không biết lớn nhỏ, bắt nạt người lớn.”
Thịnh Văn Ngôn cười nhạt: “Dương Khiêm Hòa, anh đừng có làm màu, dù Thẩm Tại có ở đây, tôi cũng phải rót cho anh.”
Dương Khiêm Hòa: “Cậu nghe chưa? Thư ký nhà cậu kiêu ngạo vậy đó, nhanh lôi về trông đi!”
Tối nay, Dương Khiêm Hòa đã dùng lý do “Thẩm Tại tới” để dọa cô nhiều lần, cho nên cô hoàn toàn không tin.
Cô nhìn anh ta, định nói đừng làm bộ nữa thì nghe thấy giọng nói quen thuộc truyền từ đỉnh đầu xuống.
Lạnh nhạt như đang trào phúng, không quan tâm——
“Tan làm rồi, tôi nào có quyền kiểm soát cô ấy.”