Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-09-09 16:17:23
Lượt xem: 80
Tuy rằng từ trước đến nay cô luôn ngang ngược và hay cãi nhau với bố, nhưng đối mặt với nam thần ở trước mắt, một người (1) nhan khống như Thịnh Văn Ngôn vẫn có thể co dãn được.
(1) Nhan khống: Đam mê sắc đẹp =))) Nhan sắc á.
Vì thế sau khi nghe được tin tày trời từ Lâu Ngưng xong, cô không dừng lại một chút nào, dép lê cũng chưa đi mà lao thẳng xuống lầu luôn.
Hiện tại đang là giờ cơm trưa, mọi người đều đang ở trong phòng ăn.
Điền Kiều nghe thấy tiếng, quay đầu lại thì nhìn thấy Thịnh Văn Ngôn đang xuống dưới, kinh ngạc nói: "Văn Ngôn, mẹ cứ tưởng con không ăn cơm chứ... Ai da, sao dép con cũng không đi vậy, không lạnh sao?"
Thịnh Văn Ngôn nhìn quanh bốn phía, vô cùng "trấn định" hỏi: "Không phải trong nhà có khách tới hay sao ạ, người đâu rồi?"
Điền Kiều: "Hả? Vừa mới đi rồi."
Ngực Thịnh Văn Ngôn đau xót, không phải chứ, Thẩm Tại đi rồi? Cũng không ở lại đây ăn cơm sao!
Chẳng lẽ anh ta nghe được mấy lời cô bảo là công ty rác rưởi, sau đó phá cửa mà rời đi dưới sự giận dữ?
Chịu thật...... Cô còn chưa gả cho Thẩm Thụ Diệc mà đã đắc tội người trưởng bối anh kính yêu nhất rồi!
"Làm sao vậy?"
"Không có gì ạ." Thịnh Văn Ngôn cảm thấy hối hận, sau khi ngồi xuống bàn ăn thì khuôn mặt nhỏ lộ ra một chút uể oải.
"Còn biết trong nhà có khách tới sao." Thịnh Thiên Hòa liếc cô một cái, tức giận nói, "Một chút quy củ cũng không có, vừa rồi con nói cái gì mà công ty rác rưởi, nói cái gì mà đời này của mình không cứu được nữa rồi, con muốn chọc cho ta tức c.h.ế.t sao!"
"Thôi chuyện cũng đã qua rồi, anh đừng tranh cãi nữa." Điền Kiều kéo kéo tay Thịnh Thiên Hòa, bà sợ nhất là khi hai cha con này cãi nhau, vì một khi đã cãi là nghiêng trời lệch đất, đến nỗi lỗ tai bà đau nhức.
Thịnh Thiên Hòa: "Em đừng nói thay cho nó, từ trước đến nay nó luôn không chịu nhận lỗi sai của mình, nó ——"
"Con sai rồi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-7.html.]
"......"
"?"
Điền Kiều khiếp sợ mà nhìn Thịnh Văn Ngôn, hoài nghi chính mình đang gặp ảo giác.
Đồ ăn mà Thịnh Thiên Hòa đang nuốt kẹt ở yết hầu, suýt chút nữa thì bị nghẹn mà chết.
Mà đối với thái độ c.h.ế.t lặng của hai người, Thịnh Văn Ngôn lại lộ ra biểu cảm hồi tâm chuyển ý, lãng tử quay đầu: "Con sai rồi, con thật sự sai rồi. Ba, con cảm thấy đời này của con vẫn còn hi vọng để có thể cứu được."
——
Hiện tại nhà họ Thịnh chỉ có mình Thịnh Văn Ngôn là con gái, nhưng từ trước tới giờ cô đã không được yêu quý lắm rồi. Ông bà và người lớn trong nhà đều có tư tưởng truyền thống, đều cực kỳ hy vọng có thể sinh thêm một đứa con trai nữa cho nên ánh mắt vẫn luôn tập trung ở trên bụng Điền Kiều. Mà ba của cô thì lại làm chủ một công ty, cũng không để ý việc giáo dục cô lắm kể từ khi cô còn nhỏ.
Cho nên sau khi mẹ ruột của Thịnh Văn Ngôn qua đời, quá trình trưởng thành của cô cũng không có bao nhiêu người để ý. Có tiền thì cứ tiêu, từ đó dần hình thành tính cách ăn chơi trác táng tùy hứng, tiêu tiền như nước.
Vì thế từ trước tới nay Thịnh Văn Ngôn không muốn tự mình phấn đấu, chỉ muốn tốt nghiệp giống như những sinh viên bình thường, sau đó đi làm thực tập sinh hoặc là trợ lý gì đó.
Mãi đến khi học kỳ này kết thúc ——
Rốt cuộc thì cô cũng đã thuyết phục được Thịnh Thiên Hòa, để ông sắp xếp cho cô vào công ty IZ của Thẩm Tại một lần nữa.
Cô sẽ bắt đầu với tư cách một thực tập sinh.
"Bây giờ tớ đang chờ ở sảnh này, vừa nãy gọi điện thoại thì người ta nói đợi một lát nữa sẽ có người tới đón tớ." Thịnh Văn Ngôn mang tai nghe đứng ở sảnh chính của IZ, nhỏ giọng nói chuyện điện thoại với Lâu Ngưng.
Lâu Ngưng: "Cậu cứ vào IZ đơn giản như vậy, xem ra quan hệ của ba cậu với Thẩm Tại thật sự tốt nha."
"Đại khái là vậy đi." Thịnh Văn Ngôn có chút có lệ, nghĩ nghĩ lại tức giận nói, "Nhưng vì để ba tớ đồng ý, tớ còn để ông ấy cắt hết tiền tiêu vặt của mình để chú tâm làm việc đấy...... Thẻ của tớ bị tịch thu hết rồi, hiện tại chỉ có 4005 trong Alipay là dùng được cậu có tin không?"
"Ui dời cái này thì có là gì đâu chứ, cũng chỉ cần đợi ba tháng nữa thôi, lúc theo đuổi được Thẩm Thụ Diệc xong lại la lối khóc lóc chơi xấu không phải là được rồi sao."
"Mẹ nó, ba tháng này mấy hoạt động phải tiêu quá một trăm tệ thì không cần gọi tớ đâu."