Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 25

Cập nhật lúc: 2024-09-12 16:24:24
Lượt xem: 79

Sau khi tiếng đóng cửa truyền đến, trong phòng lập tức rơi vào yên tĩnh.

 

Người này vừa nói cái gì thế?

 

Thẩm Tại liếc mắt nhìn kỹ cô một cái, lại nhìn nhìn bàn tay vẫn đang nắm lấy áo mình, nói: "Còn không buông ra."

 

Thịnh Văn Ngôn à một tiếng, vội vàng buông lỏng tay, cô ngoan ngoãn ngồi thẳng, hơi thở phóng đãng vừa rồi đã tém lại tới nỗi không còn một chút dư thừa. Chỉ là khi ngước mắt nói chuyện, lại có hương vị ẩn ẩn như khoe khoang: "Thẩm tổng, những gì tôi vừa nói có phải rất đúng với ý anh không?"

 

Thẩm Tại rũ con ngươi nhìn cô, thu cảm xúc lại: "Tôi chỉ muốn cô lấy cớ công việc để bảo cô ấy đi ra ngoài thôi."

 

"À...... Chỉ là tôi cảm thấy nếu làm thế thì Chu Linh Vận sẽ không bỏ qua." Thịnh Văn Ngôn sờ sờ cằm, cười nói, "Cô ấy đang theo đuổi anh, đúng không?"

 

Thẩm Tại không đáp: "Cô có thể đi rồi."

 

"Không được, hiện tại tôi mà đi ra ngoài, nếu chẳng may bị Chu Linh Vận nhìn thấy thì sao bây giờ, chẳng phải cô ấy sẽ lại mặc quần áo gợi cảm để tới đây quyến rũ anh ngay lập tức sao."

 

"......"

 

Thịnh Văn Ngôn nói trắng ra, "Cho nên biện pháp tốt nhất trong lúc này để khiến cô ấy từ bỏ đó chính là để cô ấy nghĩ anh đã mang người tình xinh đẹp theo rồi, căn bản không cần người phụ nữ nào nữa."

 

Thẩm Tại liếc cô một cái, ngắt lời nói: "Còn nhỏ tuổi, ai dạy cô nói những lời như thế."

 

"Tôi không còn nhỏ nữa rồi." Thịnh Văn Ngôn nói thầm một câu, phát hiện ánh mắt của Thẩm Tại rất nghiêm khắc thì vội vàng sửa lại lời, "Tôi chỉ muốn làm tròn trách nhiệm của mình, ra tay cứu giúp ông chủ khỏi mấy vấn đề rắc rối này thôi......"

 

Cách cô gái này nói chuyện, nói trắng ra là lộ liễu, nhưng dường như cô lại không cảm thấy nói vậy có gì là sai, đúng lý hợp tình tới mức khiến người khác không còn lời nào để nói.

 

Thẩm Tại có chút bất đắc dĩ, nhưng nghĩ tới việc đúng thật cô đã giúp mình nên không còn cách nào để doạ người nữa, anh chỉ nói: "Về sau không cần nói chuyện như thế nữa đâu."

 

"Dạ? Như thế?"

 

Thẩm Tại: "Không cần tùy tiện bôi nhọ chính mình như vậy, đừng nói lại những lời như kiểu quyến rũ, người tình nữa. Cô là con gái, người khác mà nghe được sẽ có những ý không tốt với cô, hiểu chưa?"

 

Thịnh Văn Ngôn ngẩn người, có chút buồn cười, lại có chút không phản ứng kịp.

 

Bởi vì từ nhỏ đến lớn, từ trước tới nay chưa có ai từng "giáo dục" cô một cách đứng đắn như vậy, ba cũng không, mẹ cũng không, những đám bạn hay đi với cô đương nhiên lại càng không.

 

Cô đã được nuôi lớn bằng cách buông thả, tùy ý tùy hứng, không biết lựa lời mà nói.

 

Nói cái gì là không tốt đối với mình...... Cô chưa bao sẽ để ý tới cái nhìn của người khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-25.html.]

 

"Có nghe thấy không." Thẩm Tại thấy cô không hé răng nên lại hỏi câu.

 

Thịnh Văn Ngôn nhìn thẳng vào anh, người đó vừa nghiêm túc lại vừa trầm tĩnh, biểu cảm cũng có chút uy h.i.ế.p và cảnh cáo. Cũng không biết vì sao, đột nhiên cô không muốn phản bác lại, vài giây sau chỉ thấy chính mình ngoan ngoãn mà "à" một tiếng.

 

Ọt ọt ——

 

Hai người cũng chưa nói chuyện nên trong phòng rất yên tĩnh, đột nhiên có một tiếng kêu rất nhỏ phát ra từ bụng Thịnh Văn Ngôn.

 

Thẩm Tại: "Lại đói bụng rồi sao?"

 

Thịnh Văn Ngôn đã không còn để bụng chuyện "bụng kêu trước mặt anh", thành thật trả lời: "Buổi tối tôi vẫn chưa có ăn cơm."

 

Thẩm Tại: "Báo khách sạn làm đi."

 

"Được, vậy tôi gọi điện thoại đây."

 

"Ừm."

 

Thẩm Tại vẫn còn việc bận, sau khi bảo cô gọi điện thoại xong thì anh liền ngồi vào bàn làm việc xem tư liệu trên máy tính.

 

Thịnh Văn Ngôn đi đến mép giường, cầm lấy điện thoại ở tủ đầu giường rồi đi ra ngoài, bên phòng bếp nghe thấy phòng của Thẩm Tại muốn gọi cơm nên đề cử rất nhiệt tình. Thịnh Văn Ngôn vừa nghe lời người nọ nói, vừa nhìn về phía Thẩm Tại, vốn muốn hỏi anh thích ăn gì nhưng lại bị vẻ ngoài của người ngồi đó làm cho ngây người.

 

Có ánh sáng từ màn hình máy tính phản chiếu vào mặt, trên mặt người đàn ông đang khoác chiếc áo choàng tắm giống như được phủ thêm bởi một lớp lụa mỏng nhàn nhạt, hai loại khí chất trái ngược đang hoà quyện lại ở trên người anh, vừa dịu dàng lại vừa lạnh lùng.

 

Được rồi...... Khó trách Chu Linh Vận lại vội vàng chạy tới phòng để quyến rũ anh như vậy.

 

Như này thì ai mà nhịn được cơ chứ.

 

"Thịnh tiểu thư, Thịnh tiểu thư?"

 

"Vâng?"

 

"Cô còn chưa nói cô muốn ăn gì đâu."

 

Thịnh Văn Ngôn chớp đôi mắt, nói thầm: "Tú sắc khả xan."

 

_____

 

Tú sắc khả xan / 秀色可餐: Cái đẹp có thể mài ra ăn được, hoặc có thể nói là nhìn đẹp quá quên cả đói.

Loading...