Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 167
Cập nhật lúc: 2024-10-12 19:37:25
Lượt xem: 46
Thịnh Văn Ngôn yên tâm hơn rất nhiều, cô dặn dò Điền Kiều mấy câu rồi đi theo Thẩm Tại ra ngoài.
“Bố em và anh vừa nói chuyện gì vậy?” Trên đường ra bãi đậu xe, Thịnh Văn Ngôn hỏi.
Thẩm Tại: “Không có gì cả, bố em chỉ hỏi vài ba câu tại sao chúng ta bên nhau thôi.”
“Chỉ vậy thôi à? Bố em không mắng anh câu nào hả?”
Thẩm Tại nhìn cô: “Có vẻ em mong ông ấy mắng anh lắm nhỉ?”
“Theo lẽ thường thì đó là chuyện không tránh khỏi mà. Anh thấy đó, trong lòng ông ấy, anh là trưởng bối, mà một người lớn lại ra tay với bậc con cháu, vậy đơn giản là…”
“Là gì?”
“Là….”
Ánh mắt nguy hiểm của Thẩm Tại phóng tới, Thịnh Văn Ngôn nuốt lại hai chữ “cầm thú”, cười hì hì sửa lại, “Là giai thoại đẹp từ ngàn đời nay.”
Thẩm Tại: “À.”
“Ôi trời em hỏi thật đấy, bố em không nói gì thật sao? Em thấy lúc vào nhìn ông ấy còn vui vẻ lắm. Hay là anh nói gì đó dễ nghe dụ ông ấy rồi hả?”
“Không có nói.” Sao Thẩm Tại thừa nhận được chứ, anh chỉ nói, “Anh chăm lo cho đứa con gái nghịch ngợm, không ngoan thay ông ấy, bố em vui còn không kịp nữa là.”
“Ai nghịch ngợm? Ai không ngoan?”
Thịnh Văn Ngôn băn khoăn cà mũi chân xuống đất, Thẩm Tại dùng ngón trỏ gõ gõ vào trán cô, “Em đừng có lộn xộn, đứng ngay ngắn vào.”
“Hừ, anh mới hư đó, khi nãy anh còn bảo với ông bà nội là đứa bé họ Thịnh. ngạo mạn bá đạo lắm nha.”
Thẩm Tại: “Anh nghiêm túc mà.”
Thịnh Văn Ngôn hé mắt: “Anh không sợ người nhà không chịu à?”
“Đây là chuyện của chúng ta, liên quan gì tới bọn họ.”
Thịnh Văn Ngôn cười hì hì, ồ một tiếng, lại nói: “Nhưng mà em đâu nói là muốn sinh con đâu, sinh con cực lắm… Anh trả lời nhanh thật đó.”
“Khi nãy anh nói thật lòng, bảo là con mình có thể theo họ Thịnh.” Thẩm Tại nói, “Nhưng chuyện tương lai còn phụ thuộc vào em nữa, đúng là sinh con cực khổ, không có cũng được.”
“Hả?”
Thẩm Tại cười nói: “Chăm một đứa đã đủ mệt rồi, còn thêm đứa nữa, em nghĩ anh thích lắm hả?”
“Shit! Anh mới là con nít ấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-167.html.]
——
Đứa nhỏ thứ hai của Khải Thịnh là con gái. Chuyện này đã lan truyền rất nhanh khắp công ty, thành viên hội đồng quản trị thuộc phe Tôn Phái Bình nhất thời nản lòng. Lần này đại tiểu thư Thịnh Văn Ngôn càng có quyền thế hơn.
Họ thấp thỏm, tình thế và rất nhiều nhân viên đều nghiêng về phía Thịnh Văn Ngôn.
Nhưng cô không nghĩ nhiều đến thế, đối với cô, có em gái thì mọi chuyện vẫn như cũ. Trong tương lai nếu như em gái thích, cô và em ấy sẽ cùng nhau xây dựng Khải Thịnh.
Khoảng thời gian sau đó, Thịnh Văn Ngôn tất bật công việc.
Hôm thứ bảy cô định tới nhà Thẩm Tại chơi, ai ngờ vừa ngồi chưa được bao lâu thì được thông báo là có dự án gặp chút vấn đề. Cô đành bảo Lâm Khải đem laptop tới, ngồi xếp bằng trong phòng khách làm việc.
Hôm nay Thẩm Tại khá rảnh, anh cũng không làm phiền Thịnh Văn Ngôn mà ngồi ở một bên, xem tài liệu, làm chuyện của mình.
“Những công ty nào anh cứ nói thẳng đi.” Thịnh Văn Ngôn vừa mở họp online với người bên kia vừa đưa đôi dài chân ra, đá đá Thẩm Tại.
Thẩm Tại thấy đôi chân càn rỡ đang đá vào đùi anh, ngước mắt nhìn về phía Thịnh Văn Ngôn. Thịnh Văn Ngôn nghiêng người ra khỏi camera, nói: “Giúp em với, nhiều quá anh nhớ phụ em đi.”
Thẩm Tại biết bây giờ cô đang đau đầu nhức óc vì chuyện công việc, không nói gì, cầm điện thoại cô lên, mở mục ghi chú: “Được rồi.”
Thịnh Văn Ngôn gật đầu, bảo người bên kia nói tiếp. Thẩm Tại không ló mặt vào, chỉ vừa nghe vừa nhanh chóng ghi chú những điểm quan trọng mà người kia nói.
Không có nhiều điều cần lưu ý lắm, mười phút sau, Thịnh Văn Ngôn vỗ nhẹ lên đùi anh: “Được rồi nè.”
Sau đó cô lại nghiêng người thủ thỉ vào tai anh: “Cảm ơn cục cưng ~ ”
Thẩm Tại khẽ cười, tỏ ý bảo cô làm việc tiếp đi. Thịnh Văn Ngôn gật đầu, lại trò chuyện với người bên kia. Thẩm Tại gửi bản ghi chú vừa nãy vào Wechat trên laptop cho cô, anh định thoát ra ngoài nhưng lại bị tựa đề của mục ghi chú thu hút.
Sự thật về Thẩm Tại.
Cô ghi chú cái gì về mình vậy?
Thẩm Tại hơi tò mò, nhấn vào, anh chỉ nghĩ rằng cô đã lưu những công việc và sở thích của anh lúc còn làm thư ký. Nhưng không, sau khi mở ra, nội dung ghi chú chỉ toàn là… Gu con gái.
Thẩm Tại liếc nhìn thời gian, mắt khẽ híp lại, ghi chú được viết ra vào đúng lúc mà cô muốn theo đuổi anh.
Phụ nữ chính chắn, quyến rũ…
Chân dài…
Chỉ thích công việc, không quan tâm tới bạn gái…
Có lẽ là Dương Khiêm Hòa đã mách cô nghe về những thứ chuyện tào lao này. Thẩm Tại tiếp tục kéo xuống, đột nhiên anh cố định ánh mắt. Bởi vì có một mục được in đậm, làm sao cũng không ngó lơ được.
Nội dung hết sức đơn giản, mười ba chữ:
Có lẽ Thẩm Tại bị lãnh đạm, cũng có lẽ… Không lên được.