Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 102
Cập nhật lúc: 2024-09-30 19:52:56
Lượt xem: 54
Một người không thể mãi đi theo một người, chuyện này Thịnh Văn Ngôn biết, nhưng cô không ngờ lại thời gian lại đến nhanh như vậy
Hơn nữa, Thẩm Tại nói chuyện này với cô, không phải là hỏi ý kiến mà là anh đang thông báo. Đứng ở góc nhìn của ông chủ, do ông chủ sắp xếp.
Thịnh Văn Ngôn im lặng một lúc, nói “Đã biết” rồi xoay người đi ra khỏi văn phòng.
Khoảng thời gian kế tiếp, Thịnh Văn Ngôn gần như đắm mình vào tổ công tác điện ảnh và truyền hình, cùng mọi người xem xét các tài liệu kinh doanh và báo cáo tài chính của Lợi Nguyên.
Các tổ viên cần phải trao đổi với nhau, thời gian có hạn mà công việc lại nhiều, cho nên cô rất ít trở lại bộ phận giám đốc, vì vậy không đi theo bên cạnh Thẩm Tại nữa.
Sau đó thành viên trong tổ chia làm hai nhóm, Một nhóm ở lại công ty điều tra tình hình của Lợi Nguyên và ngành công nghiệp thông qua các kênh tin tức khác nhau. Nhóm còn lại do Thịnh Văn Ngôn dẫn đầu, trực tiếp đi đến Lợi Nguyên để trao đổi với các cấp công ty, tiến hành tìm hiểu thực tế.
Chu Tư Mạc là bà chủ có quyền hạn lớn nhất Lợi Nguyên, đương nhiên cũng đang ở đây.
Ngày thứ tư hôm đó, sau khi giải quyết xong tất cả công việc ở Lợi Nguyên thì đồng hồ cũng chỉ ba giờ chiều. Thịnh Văn Ngôn đứng dậy bắt tay Chu Tư Mạc: “Cảm ơn cô Chu đã phối hợp, hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.”
Chu Tư Mạc cười trả lời: “Ừ, mọi người vất vả rồi.”
“Không đâu.” Thịnh Văn Ngôn và đồng nghiệp nhìn nhau, nói: “Vậy chúng tôi về trước, sau này cô còn muốn biết thêm chuyện gì thì đồng nghiệp của tôi sẽ lại đến đây.”
“Khoan đã.” Chu Tư Mạc nói: “Văn Ngôn, mọi người cũng tan làm rồi, chi bằng cùng nhau đi uống ly cà phê nhé?”
Thịnh Văn Ngôn nhìn đồng hồ đeo tay.
Chu Tư Mạc: “Không tiện à?”
Thịnh Văn Ngôn nói: “Không, nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành,đi uống cà phê với người hợp tác chắc ông chủ không mắng tôi đâu.”
Cô ấy cong môi, vui đùa nói: “Nếu anh ấy trách cô thì cô cứ tìm tôi, tôi nói giúp cô.”
Thịnh Văn Ngôn cụp mắt, đáy mắt có khói mù xẹt qua, có điều khi ngước mắt lên, tia khác lạ kia không sót lại chút gì. Cô quay đầu nói với đồng nghiệp, bảo anh ta về công ty trước, sau đó đi theo Chu Tư Mạc đến quán cà phê.
Chu Tư Mạc là người có thân phận đặc biệt, không tiện đến tiệm cà phê bên ngoài, vì thế bọn họ ngồi dưới sảnh công ty.
Trước mắt ngoài Chu Tư Mạc ra thì Lợi Nguyên không còn ngôi sao hạng nhất nào nữa, nhưng hạng ba, bốn vẫn có nhiều. Thịnh Văn Ngôn vừa ngồi xuống, lập tức nhìn thấy có hai người diễn viên nhìn quen mắt lướt qua.
“Linh Vận nói đúng, cô thật sự rất đẹp. Đặt trong làng giải trí cũng là một nhân tố hiếm có.” Cà phê được bưng lên, Chu Tư Mạc nói.
Từ trước đến nay, Thịnh Văn Ngôn luôn tự tin với nhan sắc của mình, người khác khen thì cô nhận: “Cảm ơn cô.”
“Nếu có ý định gia nhập giới giải trí, cô có thể suy xét đến công ty của chúng tôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-102.html.]
Thịnh Văn Ngôn cười: “Tôi không biết hát không biết nhảy, không biết diễn xuất, nếu vậy thì là một bình hoa rồi.”
Chu Tư Mạc: “Điều đó không quan trọng, nhưng chắc bố cô sẽ không không cho con gái bảo bối gia nhập giới giải trí đâu nhỉ?”
“Chưa chắc, mà nơi đấy cũng đâu đáng sợ như vậy.” Thịnh Văn Ngôn nói: “Bằng không sao gia đình cô chịu cho cô làm người nổi tiếng?”
Chu Tư Mạc chống cằm: “Ừ… Mới đầu là không đồng ý, nhưng không cản được sở thích của cô.”
“Quả nhiên, chỉ có thích mới có thể làm tốt. Cô Chu đã giành được tất cả mọi thứ bước vào giới giải trí rồi.”
“Có được, nhưng cũng có mất.”
Thịnh Văn Ngôn nhấp miếng cà phê, nhìn cô ấy.
Mất cái gì nhỉ? Là Thẩm Tại sao?
Cô đột nhiên nhớ lại chuyện Chu Linh Vận nói lúc trước, nếu không phải Chu Tư Mạc nhất quyết muốn vào giới giải trí thì bây giờ cô ấy và Thẩm Tại đã có cơ hội bên nhau.
Thịnh Văn Ngôn nói: “Thế cô Chu thấy mình được nhiều hay mất nhiều?”
Chu Tư Mạc: “Tôi được đi trên con đường tôi thích, tất nhiên là được nhiều, nhưng thứ mất đi… Có lẽ vẫn còn cơ hội lấy về.”
Thịnh Văn Ngôn hơi nhíu mày.
“Đúng rồi, mấy nay em gái tôi mang đến không ít rắc rối cho cô và Thẩm Tại phải không?”
Thịnh Văn Ngôn: “Cô ấy à, tôi vẫn ổn, chắc Thẩm Tại sẽ thấy hơi phiền một chút.”
Chu Tư Mạc: “Tôi cũng xin lỗi với anh ấy rồi. Tôi nghe anh ấy nói, hai người còn đóng giả thành một cặp nữa.”
Thịnh Văn Ngôn ngây người, chuyện này… Anh cũng nói cho cô ấy sao?
Anh muốn làm sáng tỏ điều gì với Chu Tư Mạc?
“Phiền cho hai người quá, em gái tôi làm việc hơi cực đoan, cũng thích đối nghịch với tôi, cho nên mới như vậy.” Chu Tư Mạc nói: “Sau này cô đừng để ý em ấy nữa, cô có thể ở bên Thụ Diệc.”
Thẩm Thụ Diệc?
Thịnh Văn Ngôn bỏ ly cà phê xuống: “Tôi và cậu ấy quen nhau? Cô hiểu lầm gì rồi đúng không?”
Chu Tư Mạc thản nhiên nói: “Thụ Diệc thích cô, tôi nhìn ra được.”