Tôi Bị Trói Định Với Hệ Thống Diễn Xuất - Phần 2: Chú Cừu Đen Bị Lạc 4
Cập nhật lúc: 2024-09-23 13:48:33
Lượt xem: 3,871
Tôi nhìn xuống từ cửa sổ, thấy có hai xe cảnh sát chạy vào khuôn viên trường.
Sau khi các cảnh sát xuống xe, tôi mới phát hiện ra trong đó có một người quen biết trong vụ án trước, kiêm fan giả của tôi, cảnh sát Cố Vị Phong.
Sắc mặt ai nấy đều nghiêm trọng.
“Xem ra cảnh quay hôm nay chắc chắn là không thể quay được rồi… Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Có người trong đoàn phim bắt đầu tò mò.
Tối hôm đó, khu vực Trường Quốc tế Dụ Đức bị phong tỏa nghiêm ngặt, ngay cả nhân viên đoàn phim cũng không được rời đi.
Một tin đồn lan truyền nhanh chóng.
Cảnh sát nhận được tin báo, có một nữ sinh mất tích trong trường.
-
Tờ rơi tìm người mất tích với nền đỏ chữ trắng nhanh chóng được lan truyền trên mạng xã hội địa phương.
Vương Đình, học sinh lớp 10A1.
Cô bé trong ảnh có gương mặt thanh tú, đuôi tóc đuôi ngựa được uốn xoăn thời thượng, khi cười lên má trái lộ ra lúm đồng tiền xinh xắn.
Sáng nay, tài xế nhà cô bé đã đưa cô đến trường đúng 7 giờ 30, nhìn cô bé bước vào tòa nhà dạy học.
Sau khi kết thúc buổi học tối, tài xế đợi Vương Đình tan học bên ngoài trường nhưng mãi không thấy cô bé đâu.
Bởi vì ngày thường, Vương Đình là một đứa trẻ rất đúng giờ, tình huống này chưa bao giờ xảy ra. Tài xế bèn trình bày tình hình với bảo vệ, vào trường tìm kiếm cô bé.
Sau gần một giờ tìm kiếm không có kết quả, tài xế đã gọi điện cho bố mẹ cô bé.
Bố mẹ Vương Đình vội vàng liên lạc với giáo viên chủ nhiệm của Vương Đình, nhưng lại nhận được một tin sốc: Vương Đình cả ngày hôm nay không đến lớp!
“Hiện tại trường học tạm thời bị phong tỏa, khu ký túc xá do quản lý ký túc xá và giáo viên phòng giáo vụ tìm kiếm, cảnh sát chủ yếu tìm kiếm tòa nhà dạy học và các khu vực công cộng khác. Lo lắng Vương Đình vì muốn gặp ngôi sao hay lý do gì đó mà trốn trong đoàn phim, nên mọi người cũng chú ý đến việc này, lát nữa sẽ có người đến hỏi thăm tình hình…”
Người phụ trách nhà trường bận rộn đến mức không có thời gian nghỉ ngơi, chạy đến thông báo.
“Cũng không phải năm tuổi, loại con nhà giàu này, có thể chạy đến bất cứ đâu để chơi.” Nhân viên đoàn phim nhỏ giọng phàn nàn.
Ngô Tận Trần nhíu mày, ra vẻ đau lòng: “Trẻ con bây giờ đều nổi loạn, tranh cãi một cái là bỏ nhà ra đi. Chẳng biết người lớn lo lắng bao nhiêu, mong là sẽ không xảy ra chuyện gì.”
Trước mặt mọi người, anh ta lại tỏ ra có lòng dạ Bồ Tát.
Trong lòng tôi bỗng dưng thấy bực bội, liền đi lang thang tìm kiếm ở hành lang bên ngoài phòng thí nghiệm.
Tuy nhiên, tòa nhà thí nghiệm đã được giải tán, căn bản không có bóng dáng học sinh nào.
Đợi đến tận đêm khuya, tôi mới thấy Cố Vị Phong đi tới trên hành lang.
Anh ta dường như đã làm việc rất lâu, trong mắt hiện lên vẻ mệt mỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-bi-troi-dinh-voi-he-thong-dien-xuat/phan-2-chu-cuu-den-bi-lac-4.html.]
Nhìn thấy tôi, anh ta nở nụ cười: “Thật trùng hợp, em cũng đang quay phim ở trường này à.”
Anh ta lục lọi trong túi, lấy ra một gói kẹo dẻo vị cola ném cho tôi: “Có gì bất thường ở đoàn phim không? Em thấy vụ học sinh mất tích này thế nào?”
“Em đang kiểm soát cân nặng đấy!” Tôi từ chối “lời mua chuộc” của anh ta trong nước mắt, ngáp một cái, “Em không biết gì cả, chỉ có thể xem trên điện thoại thôi.”
“Hơn nữa, khắp trường đều có camera, kiểm tra trong phòng giám sát là được rồi mà?”
“Chuyện này rắc rối ở chỗ đó. Trường này là trường tư thục em cũng biết, nói trắng ra là một đám công tử tiểu thư. Có học sinh đã làm hỏng một số camera, thứ Sáu tuần trước trường đã thống nhất kiểm tra và sửa chữa, nhưng đến giờ vẫn chưa sửa xong.”
Sau khi trò chuyện xã giao vài câu, có cấp dưới và nhân viên an ninh của trường đến báo cáo tình hình.
Cũng không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của Vương Đình trong tòa nhà thí nghiệm.
Sau khi bọn họ rời đi, ánh mắt của mọi người trong đoàn phim nhìn tôi đều khác hẳn.
Nữ chính dè dặt tiến lại gần tôi: “… Chị Giác Hạ, chị, chị quen biết với cảnh sát Cố à?”
Mặt Ngô Tận Trần đen như than, cứng nhắc kéo khóe miệng: “Giác Hạ, cô có mối quan hệ này mà không nói cho chúng tôi biết?”
“… À đúng rồi, tôi quen biết anh ta.”
Kịch bản này hình như tôi đã xem ở đâu rồi?
“Chị Giác Hạ, chị còn quen biết ai bên phòng điều tra kinh tế không, sao sổ sách của studio em bị điều tra lâu vậy…”
Chỉ trong nửa tiếng.
Hot search trên mạng sôi sục.
Không biết ai đã tung tin tôi là cảnh sát chìm đã nằm vùng mười năm trong giới giải trí.
#Nóng! Studio của sao xxx bị điều tra hợp đồng âm dương! #
#Nam thần tượng hàng đầu thao túng thị trường chứng khoán để hoàn thành thỏa thuận cá cược#
#Nữ minh tinh trốn thuế tự thú trong đêm#
Trong phút chốc, các studio lớn nhỏ trong giới đều lo lắng, các công ty giải trí làm thêm giờ để kiểm tra hợp đồng.
Những người hâm mộ trung thành của tôi, vốn luôn ở đáy chuỗi thức ăn, lần đầu tiên ngẩng cao đầu trên Internet:
【Chị ơi! Bọn em đã hiểu lầm chị rồi! Hóa ra chị diễn xuất không tốt là có lý do!】
【Ra mắt mười năm, trở về vẫn là diễn viên mới nhận giải Cây Chổi Vàng!】
【……】
Tôi: 【Tôi thật sự muốn b.ắ.n c.h.ế.t hết đám các người!!】