989. Tình yêu là thế đó, đến bất ngờ chẳng kịp phòng .
Con Cự Thú trừng cặp mắt to, liếc đàn chim xám trong kết giới, đầu Tiểu Hôi tụi nó, đảo mắt qua mấy vòng, nghi hoặc hỏi:
“Bọn ngươi giống thế? Không lẽ là bà con họ hàng?”
Tiểu Hôi tụi nó: “……”
Chỉ với cái đầu óc mà cũng mơ tưởng đè chủ nhân vô lương tâm của xuống cát ?
Ngươi tự đào hố tự nhảy xuống là !
Đăng Vân Thụ phản ứng còn nhanh hơn cả Cự Thú!
Nó thể tin nổi, trợn mắt Phượng Khê.
Nàng, nàng từng xuống Hạ Vực ?
Không những từng xuống, còn ký khế ước với yêu cầm ở đó?
Nàng thế nào mà chứ?
Tuy rằng Cự Thú và Đăng Vân Thụ phát hiện Hạ Vực từ sớm, nhưng khi đàn chim ở đó, nên bọn chúng từng gặp qua chim xám.
Hơn nữa để kết giới hiển lộ thần thông thì tốn thần thức, nên hai con hàng cũng chẳng thử gì.
Lúc , bầy chim xám cũng phát hiện nhóm Phượng Khê, Điểu Vương lập tức bay tới.
Điểu Vương cực kỳ vui mừng, vốn tưởng Phượng Khê sẽ mất nhiều thời gian mới gom đủ dược thảo luyện Kim Đan, ngờ nhanh về!
Dù nó cũng thấy Cự Thú và Đăng Vân Thụ, nhưng chẳng mảy may để tâm.
Dù đối phương tu vi cao cỡ nào, đây cũng là địa bàn của Kim Cánh Đại Bàng tụi nó, ai tới cũng chẳng chiếm chút tiện nghi.
Cùng lắm thì đánh , bọn nó vẫn thể nhảy xuống nước trốn!
Về phần kết giới, Điểu Vương cho rằng là do đám Tiểu Hôi tạo , nghi ngờ Cự Thú Đăng Vân Thụ gì cả.
Tiểu Hôi tụi nó cụp đầu, dám thẳng Điểu Vương.
Vì tụi nó giờ phản bội tộc đàn, phản bội Điểu Vương, tụi nó chính là đám phản đồ vô sỉ!
mà, tụi nó cũng bất đắc dĩ mà thôi!
Người hướng cao mà , nước chảy chỗ thấp, vì tiền đồ, tụi nó đành tạm thời chôn chặt lương tâm .
Điểu Vương căn bản chú ý tới mấy thứ đó, một lòng chỉ nghĩ đến luyện Kim Đan, lập tức mở kết giới cho nhóm Phượng Khê .
Phượng Khê dắt theo .
Điểu Vương ku ku ku kêu lên, hỏi Phượng Khê gom đủ dược thảo .
Tuy Phượng Khê hiểu tiếng chim, nhưng Tiểu Hôi phiên dịch, giao tiếp thành vấn đề.
Dược thảo trong nhẫn trữ vật vốn dĩ đủ, chuyện tìm thuốc chỉ là cái cớ, nên nàng gật đầu xác nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-989.html.]
Điểu Vương phấn khởi vô cùng, lập tức giục nàng luyện đan.
Phượng Khê đáp ứng về phía đàn chim, hỏi Điểu Vương: “Đại Kim tụi nó ?”
Điểu Vương nheo mắt sâu xa một chút, đó ku ku ku mấy tiếng.
Tiểu Hôi khựng chớp mắt, mới với Phượng Khê: “Chủ nhân, Điểu Vương Đại Kim tụi nó đang… ấp trứng.”
Phượng Khê: “……”
Ấp… ấp trứng á?
Nàng suýt chút tưởng Tiểu Hôi phiên dịch sai , chẳng xa, tụi Đại Kim là giống đực, ai mà ấp trứng?
Không lẽ là Điểu Vương cố tình đem tụi nó đùa?
Nàng nghi hoặc hỏi: “Sao thế?”
Điểu Vương ku ku ku một hồi.
Tiểu Hôi cẩn thận thuật từng lời:
“Điểu Vương , khi chúng rời , tụi Đại Kim nảy sinh tình cảm với vài con chim mái, còn tình nguyện cha dượng, giúp chim mái ấp trứng.”
Phượng Khê: Quả là… khó tin tới mức phổ thông chịu nổi!
Lúc tác hợp tụi nó với chim xám thì sống chế/t chịu, còn chê đối phương , xứng với tụi nó.
Giờ mới mấy ngày mà tụi nó tình ý với chim mái?
Lại còn tận tâm tận lực giúp ấp trứng?
Chuyện … nàng thấy gì đó đúng lắm?
Chẳng lẽ Điểu Vương đang dối?
Điểu Vương thấy nàng mặt đầy nghi ngờ, liền dẫn nàng tìm tụi Đại Kim.
Vừa thấy Phượng Khê, tụi Đại Kim lập tức đỏ mặt, lộ rõ vẻ chột .
vẫn rời vị trí, tiếp tục nghiêm túc ấp trứng như thể từng quen nàng.
Phượng Khê cạn lời, chỉ ngẩng đầu trời.
Quả nhiên, tình yêu là vĩ đại.
Tình yêu cũng là thứ… đến bất ngờ, chẳng kịp phòng !
Phượng Khê nghĩ, xem tụi Đại Kim hơn nửa là theo nữa .
Cũng may nàng thu tụi Tiểu Hôi, mười đổi năm, tính vẫn lời.
Nàng còn đang mải nghĩ, thì trong thần thức vang lên giọng của Đại Kim:
“Chủ nhân, yên tâm, nhất định sẽ dẫn theo vợ con cùng với !”
Phượng Khê: (???)